ĐÔNG VỀ
rượu sầu chưa niếm mà say
tim sầu nhoi nhói hình hài người xưa
tình hoa đông lại mưa thưa
tương tư người hởi như vừa chớm thu
nữa khuya gương ngọc ưu tư
thềm hương sương đọng giọt từ trong tim
nổi sầu vô cớ trăng huyền
phòng hoa gối cặp nhân duyên chưa tròn
đợi chờ hai chữ tình son
châu về hợp phố mõi mòn người ơi
đam mê trả lại cho đời
còn đâu hoa bướm thủa thời mới quen
trang thơ trãi đọc trước đèn
như in vóc tuyết hương sen lướt ngàn
mơ màng gió lộng tưởng nàng
người hoa muôn thuở mộng vàng tình nhân
đông về biến ảo phong vân
người đi sao lặng con chăng nổi buồn
ngoài trời bổng trút mưa tuôn
hạt mưa ào ạt gió luồn vào tim
nhớ ai thao thức trăng đêm
giọt châu tròn giọt lệ viền mắt hoen
dế than rên rỉ sang hèn
trơ trơ tượng đá màu đen trong lòng
chuyện xưa hòa quyện gió đông
hàn băng tim buốt má hồng xa xôi
trăng tà trắng xóa lòng tôi
đắng cay rượu nhạt nhở nhàng cung thương
thực hư trong cõi vô thường
hiên song gót ngọc thoảng hương bên rèm
đông về sương lạnh con tim
bóng hồng tan biến màn đêm đông sầu
sông thương bên lở bên bồi
biển yêu gió bảo sóng nhồi lao xao
đông về nhặt nhớ thương đau
mượn cay men rượu nhạt nhàu hương yêu
rượu sầu chưa niếm mà say
tim sầu nhoi nhói hình hài người xưa
tình hoa đông lại mưa thưa
tương tư người hởi như vừa chớm thu
nữa khuya gương ngọc ưu tư
thềm hương sương đọng giọt từ trong tim
nổi sầu vô cớ trăng huyền
phòng hoa gối cặp nhân duyên chưa tròn
đợi chờ hai chữ tình son
châu về hợp phố mõi mòn người ơi
đam mê trả lại cho đời
còn đâu hoa bướm thủa thời mới quen
trang thơ trãi đọc trước đèn
như in vóc tuyết hương sen lướt ngàn
mơ màng gió lộng tưởng nàng
người hoa muôn thuở mộng vàng tình nhân
đông về biến ảo phong vân
người đi sao lặng con chăng nổi buồn
ngoài trời bổng trút mưa tuôn
hạt mưa ào ạt gió luồn vào tim
nhớ ai thao thức trăng đêm
giọt châu tròn giọt lệ viền mắt hoen
dế than rên rỉ sang hèn
trơ trơ tượng đá màu đen trong lòng
chuyện xưa hòa quyện gió đông
hàn băng tim buốt má hồng xa xôi
trăng tà trắng xóa lòng tôi
đắng cay rượu nhạt nhở nhàng cung thương
thực hư trong cõi vô thường
hiên song gót ngọc thoảng hương bên rèm
đông về sương lạnh con tim
bóng hồng tan biến màn đêm đông sầu
sông thương bên lở bên bồi
biển yêu gió bảo sóng nhồi lao xao
đông về nhặt nhớ thương đau
mượn cay men rượu nhạt nhàu hương yêu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét