GIỌT HẠ SẦU
đây hàng phượng vỉ đứng chơi vơi
gió thổi đua hoa cánh phượng rơi
trường xưa mây phủ mờ tim nhói
thầm hỏi ai đây thoảng một thời
lối xưa tim vở theo năm tháng
theo cánh phượng rơi nổi ngút ngàn
em đâu quên cả màu phượng đỏ
quên cả tình ta khóc nắng vàng
những buổi tan trường tay trong tay
tà áo gió nâng em có hay
e thẹn em nép vào lồng ngực
đôi má ửng hồng phượng đỏ bay
văng vẳng đâu đây tiếng ve cười
như trêu thiếu nữ gái xuân thời
viên sỏi vô tình lăn trước mặt
hàng me nghiên ngã lá rơi rơi
nụ hôn nhẹ thoảng viền môi mộng
em cười ngặt nghẻo má ửng hồng
khoảnh khắc dường như dành đôi lứa
lửng lờ bình tím nổi ven sông
tình nhở bổng im cơn nắng hạ
con tim rộn rực nhảy trong ta
làn son phơn phớt tìm hương nhụy
địa đàng hạnh phúc bướm mơn hoa
chiều hạ lặng lẻ cánh phượng rơi
nàng mây bàng bạc trắng chân trời
nhung nhớ xa xâm người xưa ấy
lệ nhòa khóe mắt chợt chơi vơi
đêm hạ trở trăn hình bóng ngọc
vò vỏ trăng sầu khóc duyên tơ
mỹ nhân lơ lửng buồng tim vở
phượng đỏ nhạt nhào ghế đá trơ
người hởi chân hoang bước hửng hờ
con tim loạn nhịp nét hoang sơ
chiều tím mơ tìm bờ môi mộng
nụ hôn êm ái của cơn mơ
hạ đỏ còn đây với ngở ngàng
hồng nhan tri kỹ bật tin vang
hoang sơ tê buốt buồng tim lạnh
bao cánh phượng rơi bấy lệ tràn
đây hàng phượng vỉ đứng chơi vơi
gió thổi đua hoa cánh phượng rơi
trường xưa mây phủ mờ tim nhói
thầm hỏi ai đây thoảng một thời
lối xưa tim vở theo năm tháng
theo cánh phượng rơi nổi ngút ngàn
em đâu quên cả màu phượng đỏ
quên cả tình ta khóc nắng vàng
những buổi tan trường tay trong tay
tà áo gió nâng em có hay
e thẹn em nép vào lồng ngực
đôi má ửng hồng phượng đỏ bay
văng vẳng đâu đây tiếng ve cười
như trêu thiếu nữ gái xuân thời
viên sỏi vô tình lăn trước mặt
hàng me nghiên ngã lá rơi rơi
nụ hôn nhẹ thoảng viền môi mộng
em cười ngặt nghẻo má ửng hồng
khoảnh khắc dường như dành đôi lứa
lửng lờ bình tím nổi ven sông
tình nhở bổng im cơn nắng hạ
con tim rộn rực nhảy trong ta
làn son phơn phớt tìm hương nhụy
địa đàng hạnh phúc bướm mơn hoa
chiều hạ lặng lẻ cánh phượng rơi
nàng mây bàng bạc trắng chân trời
nhung nhớ xa xâm người xưa ấy
lệ nhòa khóe mắt chợt chơi vơi
đêm hạ trở trăn hình bóng ngọc
vò vỏ trăng sầu khóc duyên tơ
mỹ nhân lơ lửng buồng tim vở
phượng đỏ nhạt nhào ghế đá trơ
người hởi chân hoang bước hửng hờ
con tim loạn nhịp nét hoang sơ
chiều tím mơ tìm bờ môi mộng
nụ hôn êm ái của cơn mơ
hạ đỏ còn đây với ngở ngàng
hồng nhan tri kỹ bật tin vang
hoang sơ tê buốt buồng tim lạnh
bao cánh phượng rơi bấy lệ tràn
trăng ngà huyền diệu mắt em
Trả lờiXóalâng lâng tà áo gió đem nụ cười
em như phượng thắm xinh tươi
lung linh má ửng dáng người liểu mai
hạ tàn sắc phượng chẳng phai
đêm hè xao xuyến mắt nai phượng hồng
tóc mây theo gió bềnh bồng
yêu kiều ẩn nét liểu tòng thuở xưa
ai xui nhịp võng đong đưa
ai xui mi đẹp khép vừa lòng anh
ngỡ ngàng đêm nhở canh tàn
anh ngồi bấm nét mơ màng giai nhân
nhớ nàng trong dạ bâng khuâng
mượn vần thơ ảo họa văn với nàng
cánh phượng sắc thắm đài trang
người dưng sao lại thương càng lại thương