Thứ Năm, 17 tháng 4, 2014

Hạ dalat

Hạ dalat

cái thời áo trắng thơ ngây
chân trời dalat tim nầy còn ghi
hồ hương băng ghế còn đây
thác rem còn đó trăng gầy lung linh

bâng khuâng hạ thắm phượng tình
hẹn hò áo trắng chúng mình nhở quen
phố xưa rủ ánh muôn đèn
chén trà hoa bưởi cơ hàn nhâm nhi

tơ tình nghiêng bút khắc ghi
không hề phai nhạt tình si dại khờ
trải bao năm tháng mịt mờ
xa chân em bước nổi chờ mông lung

hạ về nhớ cảnh tương phùng
nhớ nàng con gái mắt nhung thuở nào
nhiêu đêm trăn trở chiêm bao
tưởng ai tương ái ngạt ngào làm sao

vần thơ u nhả hư hao
mơ người áo trắng má đào dễ thương
hạ về quay lại sân trường
rêu phong phủ lớp vấn vương tình sầu

giờ người tận mãi đâu đâu
xứ người xa tít vần châu lệ nhòa
hạ về hàng phượng nở hoa
bóng người xưa mãi tít xa bịu mờ
 

3 nhận xét:

  1. phượng hồng trang sách thuở xa
    em còn giử lấy hay là bỏ quên
    trường xưa nổi nhớ không tên
    mãi len quá khứ xây nền nhớ nhung

    diệu hiền ánh mắt khiêm cung
    ôn nhu tao nhả tư dung vẹn bồi
    dáng ngài tha thướt bồi hồi
    viền môi mộng ửng in sầu ngõ tim

    Trả lờiXóa
  2. đêm dalat ai thẩn thờ cất bước
    bỏ lại sau đèn phố buồn thương
    thác cam ly mờ mịt hồ hương
    thông gọi gió nảo nường than thở

    đêm dalat con tim vừa chớm nở
    đi bên nhau lặng lẻ vườn hoa
    chợt đâu đây ngấn lệ lan nhòa
    tiếng chuông vọng linh sơn chùa gọi

    đêm dalat thoảng như thầm nói
    người ra đi còn hỏi buồn không
    tim đau buốt xót xa trăng mộng
    hòa cơn sóng lăn tăn hồ văng

    Trả lờiXóa
  3. hồ hương in bóng nhân tình
    phố xưa mơn gót vọng hình giai nhân
    đường dài mây phủ bước chân
    vườn hoa e thẹn em lần đi qua

    thác rem đỉnh hú thông già
    kỹ niệm ngày ấy đậm đà tình yêu
    đồi thông gió rít bóng chiều
    nghiêng nghiêng hướng gió cô liêu cõi hồn

    bờ môi e ấp nụ hôn
    trăng treo dốc núi mây dồn người yêu
    thương bao nhiêu đợi bao nhiêu
    lòng tôi uất nghẹn cuối chiều khuyết trăng

    Trả lờiXóa