PHƯỢNG HỒNG ÉP VỞ (tiếp )
lời minh hoa dường say hương mật
ngất ngây tình thấm chặt trăng hoa
phượng hồng trang sách thuở xa
em còn giử lấy hay là bỏ quên
trường xưa nổi nhớ không tên
mãi len quá khứ xây nền nhớ nhung
diệu hiền ánh mắt khiêm cung
ôn nhu tao nhả tư dung vẹn bồi
dáng ngài tha thướt bồi hồi
viền môi mộng ửng núi đồi rung rinh
má đào phơn phớt gợi tình
chôn hồn bao kẻ đắm mình sông tương
thương nhau nhuộn cánh môi hường
tay cầm xao xuyến lạ thường con tim
nhìn em thoáng vẻ như tiên
khát khao hạnh phúc lứa duyên đôi bờ
phượng hồng ép chặt trang thơ
tuổi xuân hoa ngọc vương tơ học trò
ôn thi cùng học cùng lo
trời khuya tẻ lạnh còn cho ấm lòng
ngay thi tốt nghiệp mãi mong
niềm vui rào rạt trả xong nợ đời
nợ tình sao lại chơi vơi
chọn ngành hai đứa lại thời tây đông
mấy năm đại học dày công
ra trường da diết hai dòng nước trôi
tôi đi công tác xa xôi
người thì yên ổn chổ ngồi phồn hoa
sắc hương lắm kẻ si là
thuyền xuân ai đã sang đà bước son
thiệp hồng nhận lấy bồ hòn
chúc ngươi hạnh phúc ta còn tim đau
cành phượng trang sách nhạt nhàu
cành hồng bướm vợn má đào người đi
vần thơ gói chữ sầu bi
viết lên vơi nặng tình si hởi người
lời thơ họa với ai ơi
vần thơ tình ái bao lời nhớ nhung
nhớ người hửu thủy vô chung
mảnh tình tan nát phượng hồng xót xa
nhở khuya họa bướm thuê hoa
vận hồn trang trải tình hoa nhớ người
biết đâu tận cuối chân trời
gió đưa tin nhạn phương rơi lệ hồng
lời minh hoa dường say hương mật
ngất ngây tình thấm chặt trăng hoa
phượng hồng trang sách thuở xa
em còn giử lấy hay là bỏ quên
trường xưa nổi nhớ không tên
mãi len quá khứ xây nền nhớ nhung
diệu hiền ánh mắt khiêm cung
ôn nhu tao nhả tư dung vẹn bồi
dáng ngài tha thướt bồi hồi
viền môi mộng ửng núi đồi rung rinh
má đào phơn phớt gợi tình
chôn hồn bao kẻ đắm mình sông tương
thương nhau nhuộn cánh môi hường
tay cầm xao xuyến lạ thường con tim
nhìn em thoáng vẻ như tiên
khát khao hạnh phúc lứa duyên đôi bờ
phượng hồng ép chặt trang thơ
tuổi xuân hoa ngọc vương tơ học trò
ôn thi cùng học cùng lo
trời khuya tẻ lạnh còn cho ấm lòng
ngay thi tốt nghiệp mãi mong
niềm vui rào rạt trả xong nợ đời
nợ tình sao lại chơi vơi
chọn ngành hai đứa lại thời tây đông
mấy năm đại học dày công
ra trường da diết hai dòng nước trôi
tôi đi công tác xa xôi
người thì yên ổn chổ ngồi phồn hoa
sắc hương lắm kẻ si là
thuyền xuân ai đã sang đà bước son
thiệp hồng nhận lấy bồ hòn
chúc ngươi hạnh phúc ta còn tim đau
cành phượng trang sách nhạt nhàu
cành hồng bướm vợn má đào người đi
vần thơ gói chữ sầu bi
viết lên vơi nặng tình si hởi người
lời thơ họa với ai ơi
vần thơ tình ái bao lời nhớ nhung
nhớ người hửu thủy vô chung
mảnh tình tan nát phượng hồng xót xa
nhở khuya họa bướm thuê hoa
vận hồn trang trải tình hoa nhớ người
biết đâu tận cuối chân trời
gió đưa tin nhạn phương rơi lệ hồng
nhớ chăng hạ ấy chia tay
Trả lờiXóaphượng hồng ép vở trang đài luyến lưu
mắt em sầu vợi xa xôi
ngắt chùm phượng đỏ tỏ lời nhớ nhung
bao mùa hạ đến vô chung
bóng nàng xa tít nảo nùng tim xao
bao nhiêu hoài niệm thuở nao
theo mùa phượng đỏ bạc màu thế nhân
gặp cơn gió lạnh bâng khuâng
hàng phượng rụng lá mây ngàn bay xa
mỗi ngày mỗi nổi buồn qua
bảo giông thái thế lệ hoa ngấn sầu
phượng xưa giờ biết tìm đâu
người đi tách biệt phân ly hai đàng
trời như rấm rức mưa ngàn
chiều xô xát gió đài trang biệt mờ
để ai thương nhớ trông chờ
người đây kẻ đó đôi bờ thương yêu
phượng hồng ép vở cô liêu
hạ xưa nay đã liêu xiêu phượng sầu
má hường nợ kiếp long đong
Trả lờiXóamột thời áo trắng phượng hồng thoáng qua
lối xưa vọng gót kiêu sa.
sân trường thấp thoáng đôi tà áo bay
tự nhiên ánh mắt cay cay
nhớ người xa ấy phương nầy chừ đâu
mực xanh lưu bút thắm màu
hè sầu phượng đỏ trao nhau mấy lời
giờ đây nhặt cánh phượng rơi
ép trang giấy trắng một thời mộng mơ
gửi người phương ấy nguyên sơ
trang thơ tình củ tuổi thơ học trò
tình xưa như thể bến đò
tuổi thơ còn đó hẹn hò còn chăng
hạ về tháng sáu mưa giăng
nổi lòng sâu nén mỹ nhân của lòng
trang thơ ép cánh phượng hồng
dầu phai màu sắc tình nồng khôn phai
hạ về nhặt cánh phượng bay
ngõ hồn da diết hình ai thuở nào