Thứ Hai, 27 tháng 2, 2023

 Nụ hoa xuân

-
Quang Minh Trần
nụ hoa xuân ngát hương lan bàng bạt
tiếng gọi lòng khúc nhạt nổi hoan ca
trăm sắc hoa nào sánh ngọc màu da
bàn tay ấm chén say rượu bồ đào
tim trổi dậy biển trào lòng hoang lạnh
bừng ánh hồng khuôn ngọc nét giai nhân
hương xuân về như ngọn gió dừng chân
lòng lữ khách ý trung nhân vụt đến
-
Quang Minh Trần
mặn mà nét ngọc liêu trai
gió trêu tà áo tím bay lưng chừng
vô tình ánh mắt chợt dừng
khung trăng mơn mởn trắng phừng màu da
ngở ngàng liểu chọc trêu hoa
nguýt dài đuôi mắt ngợt ngà làn môi
thẹn lòng đỏ mặt cái tôi
nào đâu cố ý mơ đào mộng trăng
-
Quang Minh Trần
ngày xem núi núi cao xanh ngắt
đêm xem trăng trăng tắt sao mờ
một mình trăm nồi dạ ngẩn ngơ
thương ai tạc chữ chờ cho ai
em lộng lẩy cao sang khó với
đứng gần người chỉ gởi hoạnh hiu
trái tim chết cũng bởi vì yêu
ôm bảo táp một chiều sóng bổ
biết yêu em là mang sầu khổ
sao con tim chọn khổ yêu chi
trong nhân gian mỹ nữ thiếu gì
anh lại chọn châu trầm đáy biển
đêm xuân buồn trút tình thô siển
gửi vài hàng thể hiện tình anh
em có nhận hay thả sông xanh
anh cam phận tủi thân người ngọc
-
Quang Minh Trần
xuân xứ xa muôn màu hoa lấp lánh
cớ chi em ví vảnh hoa cải vàng
trời xuân vui lại nghỉ tiết ngưu lang
anh ray rức con tim hoi nắng hạn
nụ hoa xuân cành vàng băng ngọc tuyết
anh biết mình da diết mảnh trăng xuân
biết làm sao bài giải mối tình thâm
đành ôm nổi châu trầm trong biển nhớ
-
Quang Minh Trần
từ ngày quen biết với nàng
đêm đêm ngơ ngẩn mơ màng nàng thơ
xuân về mai nở vàng mơ
lượn lờ cánh bướm vẫn vơ hương tình
bâng khuâng cơn sóng vô hình
vổ vào tim thắt biển tình mông mênh
nhớ nàng thầm gọi riêng tên
suy tư làn khói quện lên bóng nàng
có không một nửa trăng tàn
giọt sương chớm đọng hương ngàn quỳnh hoa
đã bao tân khổ lòng ta
người dưng vương lấy xót xa đáy lòng
hương xuân ngào ngạt nắng hồng
mình mơ thánh nữ rót dòng lương duyên
vần thơ trút cạn ưu phiền
ra giêng có biết chim liền cánh chăng
nọ kia hoa bướm trinh băng
còn ta với ấy vỉnh hằng được đâu
-
Quang Minh Trần
gió xuân man mác bên thềm
cành hoa xoan tím im lìm giấc mơ
giờ như thoang thoảng vần thơ
biết bao kỹ niệm hiện giờ nơi đâu
người ơi bút tích hoang lâu
hoa xoan rơi rụng chiều nào bâng khuâng
để ai nhặt cánh hoa xoan
vô thường huyển hoặc ngở ngần hồn thơ
-
Không có mô tả ảnh.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét