Gió vô tình
-
giận kẻ tình lang bội duyên tơ
ngọn gió vô tâm sóng vổ bờ
nổi buồn khó nuốt đưa vào mộng
cơn hờn lệ đẩm thấm trăng mơ nhẹ nhàng gió lạ vương cay đắng
nhịp khẩy đàn nao quá hửng hờ
cũng gió ngày xưa bao thân thiết
sao nay gió đấy nhạt tình thơ
-
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét