Hoài niệm chị mất
-
Chị ra đi tiết đông sầu hiu quạnh
nhục thân người trầm lặng cả không gian
hình hài chị tẩn liệm tấm áo quan
-
trời sang đông sao vô tình nghiệt ngã
đưa chị về miền đất lạnh thiên thu
mảnh hồn em thổn thức cảnh hoang vu
khăn trắng xóa thay lời tình vĩnh biệt
-
em tan nát cõi lòng bao thương tiếc
chị ra đi trong khói biếc mù sương
xe tang lạnh theo gió cuốn bụi đường
mây giăng phủ cõi hồn em hoang dại
-
chị ra đi vĩnh viễn không trở lại
cổ áo quan khép kín hình chị thân
đưa chị hiền nằm lại dưới mộ phần
ôi đau xót trái tim dường đã vỡ
-
trước mắt em đất trời như sụp lỡ
em gào to nhưng chẳng thốt nên lời
cõi lòng như lạc lỏng giữa chơi vơi
chị nay đã giờ ra người thiên cổ
-
em quỳ xuống tận sâu sầu đáy mộ
ôm hình hài vĩnh biệt mãi chị yêu
chị đi rồi theo sương lạnh đông chiều
bỏ em dại bên dòng đời cô quạnh
-
trên hương án nhìn chị qua di ảnh
lòng kính thành nguyện đốt nén tâm hương
cầu cho chị vảng sanh cảnh tây phương
để em trọn cả đôi đường hiếu đạo
-
trong sâu thẩm tiếng lòng em cầu đáo
mong chị hiền an náo cảnh niết bàn
đức Di Đà phủ sáng ánh hào quang
tiếp hồn chị vĩnh hằng miền cực lạc
-
Y Chau
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét