Xuân về
-
xuân về gợi nổi vấn vương
cỏi tình trơ vắng thê lương thuở nào
gió xuân đổi ngọn hư hao
-
nắng xuân hừng hực lao tù
ngàn hoa nhờn nhạt âm u vô thường
xuân về mai trổ vàng ươm
tợ màu bệnh viện tang thương tim sầu
-
đào hoa rơi rải gió côi
tình ta eo bức cơ cầu xa xâm
còn đâu hòa hợp sắc cầm
nàng đi tim chết muôn phần em ơi
-
xứ xa em có nhớ nơi
một người ngậm đắng như trời bảo giông
từ ngày cất bước theo chồng
là ngày mặc niệm tơ lòng trái ngang
-
xuân nầy còn lại xốn xang
còn tình câm lặng cưu mang bóng hình
xuân về côi cảnh một mình
vắng em lệ buốt trời tình cưu mang
-
từ ngày nàng bước sang ngang
làm dâu xứ lạ đoạn tràng cho ai
xa nhau đau xót đắng cay
giọt sầu giọt thảm giọt dài giọt thương
-
nhặt buồn kết nổi đoạn trường
giang đầu bến lạ đơn phương ngậm hờn
giọt hờn giọt đắng cô đơn
chỉ đành ngậm chặt cung đờn lổi dây
-
xuân nay tê tái tim nầy
mong ai xứ lạ xum vầy duyên ưa
ai thì kẻ đón người đưa
còn ta lặng lẻ ngậm ngùi nhớ ai
-
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét