biết tới khi nào lại bên nhau
trăng nghiên e thẹn núp nhánh cao
tiếng vạt ăn đêm kêu về vội
lay động nàng sương vướng má đào
biết tới khi nào bờ vai nhé
em tôi dựa khẻ thả hồn trôi
nụ hôn trinh ngượng ngượng bờ môi
tay vuốt nhẹ bồi hồi tóc thổi
biết tới khi nào chung một lối
sân mẹ già trắng lụt hoa cau
chùm khế ngọt ta trao duyên ái
bên giáo đường hai ta xin tội
biết khi nao hoa em biết cười
nụ cười hạnh phúc sống đời tươi
bếp kia nay có bàn tay nhỏ
u mẹ anh vui nhà thêm người
biết khi nào hoa em hé môi
hương thơm lan tỏa nụ yêu rồi
anh say đôi mắt đen lay láy
nhặt vành trăng nọ thả lên đồi
biết tới khi nào em với tôi
mưa thưa kỹ niêm cánh ô thôi
tình anh anh thổi thành hoa súng
riêng tặng em nhe mối tình đầu
trăng nghiên e thẹn núp nhánh cao
tiếng vạt ăn đêm kêu về vội
lay động nàng sương vướng má đào
biết tới khi nào bờ vai nhé
em tôi dựa khẻ thả hồn trôi
nụ hôn trinh ngượng ngượng bờ môi
tay vuốt nhẹ bồi hồi tóc thổi
biết tới khi nào chung một lối
sân mẹ già trắng lụt hoa cau
chùm khế ngọt ta trao duyên ái
bên giáo đường hai ta xin tội
biết khi nao hoa em biết cười
nụ cười hạnh phúc sống đời tươi
bếp kia nay có bàn tay nhỏ
u mẹ anh vui nhà thêm người
biết khi nào hoa em hé môi
hương thơm lan tỏa nụ yêu rồi
anh say đôi mắt đen lay láy
nhặt vành trăng nọ thả lên đồi
biết tới khi nào em với tôi
mưa thưa kỹ niêm cánh ô thôi
tình anh anh thổi thành hoa súng
riêng tặng em nhe mối tình đầu
Quang Minh at 11/12/2010 06:00 am comment
có khi nào lang thang phố vắng tìm dư âm
hạ nắng hương trinh nghe cô đơn tràn ngập cỏi tình phố vắng tênh lòng
sao chuổi nặng có khi nào chuyện tình chưa đặng nghe gió sầu ru cảm
mây giăng đôi má hồng mắt nhung thưở ấy mái tóc thề phất phới vầng trăng
có khi nào gặp em lần nữa mắt em dìu dịu chứa u sầu có khi nào dạo
bước sông ngâu nghe lệ thấmnghẹn tình lang chức có khi nào hơi thở hoà
chung hai con tim chung nhịp yêu cùng ngôi nhà nhỏ vương cung tình ái
chan chứa yêu yêu mãi hương nồng có khi nào vườn hồng đóng cổng nghe
cỏi lòng một đám mây trôi rượu cạn bầu say uống mềm môi đêm hiu quạnh
con tim nhứt nhối có khi nào lửa yêu sám hối con đường xưa lụt lối
chân sầu hương tình ái vương phi tan mộng thôi xem như một áng mây trôi
có khi nào dạo lại cung thương ôn mối sầu trên cánh môi hường nụ hôn
bở ngở trong thương nhớ tiển biệt tình sầu sóng vạn thương có khi nào
ngao ngán cỏi lòng gió nhắc nhở hồn ta bay bổng mây trôi rồi trống
rổng con tim còn lại chăng cảm súc tình nồng có khi nào em đi lấy
chồng quay lưng đi không lời bày giải bỏ lại sau nổi buồn ngang trái con
đường xưa lối nhỏ tối tăm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét