VÀ ANH ĐÃ
và anh đã mơ tình cổ tích
cuối chuyện tình hai đứa thích nhau
tay tìm tay ta nắm chặt nào
mắt nhìn mắt luyến trao đỉnh mộng
và anh đã mơ thành gió lộng
thổi tóc em bay bổng bung xòa
tợ ngàn hoa nhung thẩm mây xa
thành suối tóc ma soeur hiền hậu
và anh đã sao trời soi lối
chiếu tim ta đêm tối lung linh
anh mơ em chiếc bóng chính mình
muốn ôm lấy bóng xinh người ngọc
và anh đã viên sỏi triền dốc
lăn lăn về một góc ngỏ yêu
mong em nhặt ấm áp trời chiều
sỏi đen nhánh hòa quang ân ái
và anh đã biển tình sóng nhảy
chảy vào tim em hảy nhận chăng
tình anh sáng tỏa tợ vầng trăng
lồng sóng mắt giai nhân vời vợi
và anh đã con thuyền mong đợi
mong bến nàng xin chổ đổ neo
cho thuyền anh êm ái tay chèo
không sóng gió bến nàng yên đậu
và anh đã thỏa lòng yêu dấu
chữ yêu thương đêm tối có trăng
chiếc khóa hồng anh mở được chăng
ôm ấp lấy nàng trăng trong mộng
cuối chuyện tình hai đứa thích nhau
tay tìm tay ta nắm chặt nào
mắt nhìn mắt luyến trao đỉnh mộng
và anh đã mơ thành gió lộng
thổi tóc em bay bổng bung xòa
tợ ngàn hoa nhung thẩm mây xa
thành suối tóc ma soeur hiền hậu
và anh đã sao trời soi lối
chiếu tim ta đêm tối lung linh
anh mơ em chiếc bóng chính mình
muốn ôm lấy bóng xinh người ngọc
và anh đã viên sỏi triền dốc
lăn lăn về một góc ngỏ yêu
mong em nhặt ấm áp trời chiều
sỏi đen nhánh hòa quang ân ái
và anh đã biển tình sóng nhảy
chảy vào tim em hảy nhận chăng
tình anh sáng tỏa tợ vầng trăng
lồng sóng mắt giai nhân vời vợi
và anh đã con thuyền mong đợi
mong bến nàng xin chổ đổ neo
cho thuyền anh êm ái tay chèo
không sóng gió bến nàng yên đậu
và anh đã thỏa lòng yêu dấu
chữ yêu thương đêm tối có trăng
chiếc khóa hồng anh mở được chăng
ôm ấp lấy nàng trăng trong mộng
và anh đã cung trời gió lộng
nâng áo nàng vút bổng bay cao
tình duyên nao mật ngọt muôn màu
bung cúc áo liên tòa vủ trụ
và anh đã vần thơ hoán dụ
nếu và mong em mãi bên lòng
trăng xế tàn sương đọng viền môi
anh mơ đến vòng cong nóng bỏng
và anh đã điếm cánh hoa hồng
cánh cánh yêu cánh cánh không yêu
bao nhiêu cánh bấy nhiêu tim nhớ
cánh hồng nào vẫn cánh anh yêu
và anh đã ngát trông trăng chiếu
tìm xa xâm hàm tiếu chị hằng
gởi vào tim tình nặng trăm năm
mong xóa trắng vết hằn thương nhớ
và anh đã tìm những trang thơ
hầu ôn lại mộng mơ ngày ấy
nhặt chữ thương con tim nồng cháy
đốt tình sầu men rượu hương cay
và anh đã ôm mộng trời say
vương sương sớm trang đài mềm mại
ngỏ vắng sầu vọng tưởng hằng nga
ghi đậm nét kiêu sa ưu ái
Quang Minh at 06/13/2011 10:03 pm comment
có khi nào dạo lại cung thương ôn mối sầu trên cánh môi hường nụ hôn bở ngở trong thương nhớ tiển biệt tình sầu sóng vạn thương có khi nào ngao ngán cỏi lòng gió nhắc nhở hồn ta bay bổng mây trôi rồi trống rổng con tim còn lại chăng cảm súc tình nồng
Quang Minh at 06/07/2011 12:00 am comment
và anh đã ôm mộng trời say vương sương sớm trang đài mềm mại ngỏ vắng sầu vọng tưởng hằng nga ghi đậm nét kiêu sa ưu ái và anh đã hạ say phượng đỏ mưa buồn len sóng nhỏ trong tim nghe ve than lòng chợt buồn thêm mong hạ mãi con thuyền mong đợi và anh đã khuôn trăng dịu vợi nâng vẻ sầu phớt họa phượng rơi chén quan hà say khướt chơi vơi em mãi mãi hằng nga ngự trị
Quang Minh at 06/06/2011 10:46 pm comment
đây vẫn còn nguyên một tấm lòng hạ về nắng ấm sưởi tình nồng anh tô môi nhớ màu phượng đỏ che mát dung nhan cánh đóa hồng ghế đá chợt sầu ai lẻ bóng nhác buồn ngơ ngác giọt sương trong phút cuối hôm nào ta hợp mặt nghẹn ngào gạt lệ mắt đoanh tròng lối nhỏ vườn hông ai mở lối giờ như cỏ dại mọc u sầu hỏi mận ngày ấy còn nhung nhớ hay đã chào câu tạ từ rồi đây vẫn còn nguyên trong tim tôi vẫn chùm phượng vỹ thuở nào thôi trao tận người thương câu yêu mến cái tuổi học trò mộng ban đầu đây vẫn còn đây nổi bồi hồi mỗi lần gặp lại tim bối rối hoa phượng đỏ bao lần thay đổi lòng tôi vẫn vậy ai biết đâu hạ vắng sông thưa đò tách bến còn chăng thơ củ những trang mơ còn chăng mái ngói trường than thở em đã vu qui bỏ chữ chờ hôm nay anh lại vô tình bước những bước ngày nao ta trong tay nhưng kia ghế lạnh lòng tê tái em ở nơi nào em có hay
Quang Minh at 06/06/2011 10:44 pm comment
hạ đã sang khung trời khác lạ mây bềnh bồng đưa cả tình ta tiếng ve than rả rít mênh mông hoa phượng đỏ ửng hồng đôi má mắt nhu huyền êm ả vần thơ nắm bàn tay êm ái nhung mơ tim rung nhẹ ngẩn ngờ mây nước ước và mong mãi mãi sống gần tuổi học trò bừng sóng trào dâng thật khó tả tinh anh trong khiết hạ trở về trong niềm hối tiếc giờ hai nơi biền biệt xa vời em một nơi anh lại một nơi hạ ơi hạ khung trời nổi nhớ tuổi học trò tuổi mộng tuổi mơ còn đâu nữa hạ thời thơ ấu
Bé Lười at 06/05/2011 12:46 pm comment
Em sợ một ngày em hao gầy Bởi con gió thổi chạm nàng mây Mây ấp ôm trăng, trăng đâu biết Dưới trần gian ấy ,em nhớ người
Bé Ngốc at 06/05/2011 12:12 am comment
Nàng con gái anh yêu trong mộng ảo Thật dịu dàng tha thướt dáng kiêu xa Em ngơ ngẩn rồi thấy buồn rất lạ Soi gương nhìn chợt thấy dạ xót xa Em quê mùa nào sánh như người ta Là cô gái cùng thu đông xuân hạ Với bốn mùa em chạy đi khắp nơi Dù nắng cháy hay mưa bão của trời Em vẫn vậy rạng ngời cùng ánh nắng Đôi vai nhỏ nhưng chất chồng gánh nặng Bao nhọc nhằn trăn trở vượt khó khăn Bao cay đắng lệ sầu trong im lặng.....
TITANIC at 06/02/2011 09:38 am comment
và anh đã con thuyền mong đợi mong bến nàng xin chổ đổ neo cho thuyền anh êm ái tay chèo không sóng gió bến nàng yên đậu
Minh Quang at 06/02/2011 10:30 pm reply
và anh đã ôm mộng trời say vương sương sớm trang đài mềm mại ngỏ vắng sầu vọng tưởng hằng nga ghi đậm nét kiêu sa ưu ái
Quang Minh at 05/25/2011 06:01 pm comment
và anh đã và anh đã vần thơ hoán dụ nếu và mong em mãi bên lòng trăng xế tàn sương đọng viền môi anh mơ đến vòng cong nóng bỏng
Minh Quang at 06/02/2011 10:35 pm reply
và em đã đêm dài mơ mộng mơ và mơ anh mãi trong lòng trăng xế tàn sương đọng viền môi em mơ đến vòng tay nóng bỏng
Bé Lười at 05/23/2011 02:51 pm comment
Bỗng giật mình , có bàn tay lạ Nhưng sao lòng, nghe ấm quanh đây Rồi một lúc, làm em ngất ngây Say ngây ngất, vỗ về tay lạ... Biết bao năm gió đi trăm ngả Chưa lần nào, gió hóa cơn si Chỉ lá cây, hay bụi muốn đi Nay trở khác , gió lỳ không thổi... Có phải do bàn tay bổi hổi Tẩm rượu thơm khiến gió say mềm Muốn ở lại , cùng tay dịu êm Cho qua hết đêm trường lạnh lẽo.
Minh Quang at 05/24/2011 08:29 pm reply
và anh đã em người trong mộng một cô tiên nhỏ chốn non bồng mãi rong chơi té gọn tay anh từ đó biến thành người trần tục và anh đã nhìn em thổn thức nhớ cung xưa lệ mắt loang mi nét gợn buồn thương em quá nhỉ em nàng tiên chung thủy từ đây và anh đã thương em nhiều lắm thương môi mộng thương mắt mơ huyền thương cằm chẻ suối tiên tình ái thương nét buồn xao xuyến thở dài và anh đã men rượu hương cay gây say khướt con tim anh bịnh bịnh dung nhan nào chết tim anh trước khi chết tim say chưa tỉnh và anh đã tình ta lướt sóng vượt trùng dương ra đảo hoang vu cùng ai đó kết tình phu phụ sống bên nhau sống mãi bạc đầu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét