THU KHÓC
thu về đan kín sợi mưa ngâu
cơn gió heo mai nổi âu sầu
sương đêm hoa cúc vờn trăng ngậm
quyến rủ hồn thu bạc mái đầu
phương phất tóc mai ai xỏa lối
mộng chín hoa đào ánh mắt nâu
lá vàng theo gió vờn chân bước
tình thu xao xuyến trái tim tôi
em bảo cho tôi một nụ cười
mây trời rạng rở dáng xuân tươi
lặng nhìn ánh mắt bên khung cửa
ngào ngạt xuân lòng tuổi đôi mươi
một thuở thu xưa nụ cười xinh
nụ cười lóng lánh mộng hương trinh
hồn thu tím thẩm chân mây ngát
giọt nhớ giọt thương đọng ẩn tình
thu nao trong vắt vương nắng hồng
bờ môi mộng đẹp nét tươi cong
dáng tiên phe phất sương mai sớm
áo trắng lòng tôi gió thổi bồng
thu nay ray rức chạnh bên lòng
thuyền tình tách bến thả sang dòng
nhìn em tím tái mùa thu rụng
mượn chén rượu say xóa nhớ mong
chiều thu mượn cốc rượu chiều say
nhìn cốc rượu sầu nhớ đến ai
tôi uống rượu nồng tôi uống cạn
uống người trong mộng uống lệ cay
đâu phải anh là người phụ bạc
thu lại chói lòng kẻ sang sông
tôi ngữa mặt nhìn trăng sầu mộng
nghe từng mây gió tỏ yêu thương
thu về sao lòng nghe trắng xóa
trắng xóa tình ta trắng xóa sầu
trăng khuya sương lạnh như hờn dổi
thu khóc tình xa hận bẻ bàng
khóc than trời dất kẻ phụ phàng
kéo lết men say ngấn lệ chan
thu nào tim đã trao kẻ lạ
khóc tình thu vở khóc thu tàn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét