em đứng chờ trăng suốt đêm thâu
gió lạnh hồn lâng theo bóng câu
áo trắng thương mây nhòa lệ khóc
trăng tròn tím tái giọt mưa ngâu
đã biết khi yêu là đau khổ
thà cam đau khổ để vương sầu
xa xưa vì yêu mà hóa đá
thì nay hóa đá mới yêu nhau
trăng khóc
trăng khóc đi lệ tràn thu lạnh
lá lìa cành trăng chạnh thương đau
giọt nhớ thương giọt nhớ giọt sầu
hồn rên xiết người đâu trăng lặng
trăng có khóc theo làn mây trắng
gió hờn u sợi nắng lang thang
bóng trăng nghiêng sóng nước mênh mang
trăng thổn thức khăn tang thu điếu
sầu dan díu cùng trăng chia xớt
nhặt hương hoa tim bớt rức ray
trăng khóc chi nhan sắc nhợt nhài
lòng thi sĩ bi ai trăng đấy
yêu thầm trăng nay vừa chợt thấy
mắt lung linh biển quấy lòng tôi
nhìn trăng sầu sương lạnh mềm môi
trăng yêu hởi tìm đâu duyên mới
trăng khóc đi lệ tràn thu lạnh
lá lìa cành trăng chạnh thương đau
giọt nhớ thương giọt nhớ giọt sầu
hồn rên xiết người đâu trăng lặng
trăng có khóc theo làn mây trắng
gió hờn u sợi nắng lang thang
bóng trăng nghiêng sóng nước mênh mang
trăng thổn thức khăn tang thu điếu
sầu dan díu cùng trăng chia xớt
nhặt hương hoa tim bớt rức ray
trăng khóc chi nhan sắc nhợt nhài
lòng thi sĩ bi ai trăng đấy
yêu thầm trăng nay vừa chợt thấy
mắt lung linh biển quấy lòng tôi
nhìn trăng sầu sương lạnh mềm môi
trăng yêu hởi tìm đâu duyên mới
Quang Minh at 02/07/2012 02:19 pm comment
trăng chớm mười lăm sớm dậy thì biết bao lảng tử mệt mê li tả trăng cao vút đôi vòng ngực dáng ngọc thon thon gợn sóng mi mơ trăng muốn tựa kề vai nhở mộng hằng lòng tưởng phút vu vi tơ tình khéo buột chàng lảng tử khiến khách nhàn du ngạo nét si ***************** đầu xuân ghé blog thăm người củ mượn chút làn thơ chuốt tửu cười mong rằng thi hửu vui bỏ quá tình xuân rào rạt má hồng tươi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét