chiều buồn mây tím trôi xa
bến xưa nay đã còn ta với sầu
trách chi cánh nhạn bay rồi
ngỏ tim chợt hẹp qua cầu nhặt trăng
giá như thuở ấy mưa giăng
chiếc ô lưu dấu còn chăng hởi người
đường dài ấm áp chơi vơi
hạt mưa trêu chọc một thời nhớ nhung
giá như đừng có đi chung
nổi thương nào để nảo nùng cưu mang
giá như nàng chớ sang ngang
pháo hồng hoa cưới nát tan nổi lòng
trách sao con sáo sang sông
tình yêu em bảo sáng trong một thời
mắt nai đen láy thay lời
tóc mây theo gió rả rời hồn say
nhớ nào men rượu đêm dài
nâng chun rượu thảm u hoài con tim
lệ lòng khô cạn bao đêm
nhặt sầu anh để vào tim chiều buồn
lá rơi bao lá héo hon
là bao ray rức tình son thuở nào
mưa xuân ô đó nghẹn ngào
khăn trinh thấm lệ má đào ai kia
hồn ta sâu thẩm trăng khuya
mơ hoa bên ấy mơ vìa bên đây
mong em hạnh phúc tràn đầy
vui vầy duyên thấm đắm say lửa nồng
mong em êm ấm bên chồng
là anh mản nguyện tình trong sáng ngời
bến xưa nay đã còn ta với sầu
trách chi cánh nhạn bay rồi
ngỏ tim chợt hẹp qua cầu nhặt trăng
giá như thuở ấy mưa giăng
chiếc ô lưu dấu còn chăng hởi người
đường dài ấm áp chơi vơi
hạt mưa trêu chọc một thời nhớ nhung
giá như đừng có đi chung
nổi thương nào để nảo nùng cưu mang
giá như nàng chớ sang ngang
pháo hồng hoa cưới nát tan nổi lòng
trách sao con sáo sang sông
tình yêu em bảo sáng trong một thời
mắt nai đen láy thay lời
tóc mây theo gió rả rời hồn say
nhớ nào men rượu đêm dài
nâng chun rượu thảm u hoài con tim
lệ lòng khô cạn bao đêm
nhặt sầu anh để vào tim chiều buồn
lá rơi bao lá héo hon
là bao ray rức tình son thuở nào
mưa xuân ô đó nghẹn ngào
khăn trinh thấm lệ má đào ai kia
hồn ta sâu thẩm trăng khuya
mơ hoa bên ấy mơ vìa bên đây
mong em hạnh phúc tràn đầy
vui vầy duyên thấm đắm say lửa nồng
mong em êm ấm bên chồng
là anh mản nguyện tình trong sáng ngời
Quang Minh at 11/12/2010 05:53 am comment
ví thu lá rủ sang đông biển kia lộng gió
trời giông mưa nhiều nhớ người hồn những đăm chiêu bâng khuâng nổi nhớ
một chiều tím hoang họa thơ vui chút bạn vàng người dưng khác họ tim
càng nhớ thương đêm đông lạnh lẻo chăn giường nghe như gió thoảng mưởn
tường tình nhân vội ôm lấy gió hôn tân nhử ôm người ngọc giai nhân trong
lòng gió ơi gió có hiểu không hồn ta lạc lỏng trong vòng gió yêu người
ơi anh đã hồn xiêu tim anh hấp hối một chiều cuối thu và em đã áng mây
nhu bay vào anh đấy ngục tù tình nhân
Quang Minh at 09/10/2010 07:30 pm comment
tình yêu thế tình yêu chợt tắt
tình yêu ánh mắt chẳng lệ rơi
yêu giả thuyết trên mảnh giấy rời
chẳng đau khổ tim ray tình hận
khi đã yêu chấp nhận đau khổ
khổ đau nhiều nâng giá trị yêu
càng khổ đau ngang trái bao nhiêu
đôi tim nhở như chừng hòa nhịp
yêu không ghen không hờn không khóc
thì yêu chi choáng mốc tình yêu
yêu thật nhiều chẳng được bao nhiêu
yêu hẹp lối chứng minh èo uột
cuộc tình ái ví bài tính đố
khi đã yêu giải số vô cực
qui nạp nó trên đường trung trực
quỉ tích tình di chuyển con tim
chữ rộng lượng hàm số đêm đen
nhờ trăng sáng cung trời góc phẳng
nắng lên rồi đường thẳng song hàng
ta gặp gở không gian tình ái
khi đã yêu con tim rộn nhảy
vào nhà hoang ma trận kinh hoàng
vừa vui vui vừa nổi hoang mang
thế mới biết yêu là thú vị
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét