TÌNH THƠ HOA PHƯỢNG
anh tưởng bài thơ em cất kín
chôn vùi dỉ vảng một thời xinh
cánh phượng hôm nào trong trang sách
vẫn hồng tươi thấm máu tim anh
ghế đá công viên giờ tẻ lạnh
như người quay mặt bước đi nhanh
ngày ấy anh nhìn buồn hiu hắt
cánh nhạn cao bay mắt lệ tràn
con tim oăn thắt mối tình sầu
màu phượng vẫn đỏ lòng sẩm tối
ngỏ hẹn dường như nay khép hẹp
trường xưa mờ nhạt mảnh tình côi
hạ về ve khóc sầu ly biệt
là khóc tình ta hạt lệ châu
còn đâu tình nhớ màu hoa phượng
ép kín trang thơ đã nhạt nhàu
em hởi nếu như ngày xưa ấy
bao nhiêu khắng khít bấy nhiêu đây
thì nay mây ảnh lan màu phượng
tiếng gọi ve sầu khóc gió mây
em post vần thơ tình chi lại
khiến tim tê rát da diết ai
lòng anh như chết từng hoang vắng
nghĩa trang u sầu trái đắng cay
biện minh che khuất con tim lỗi
để oán hận tình khối sầu mang
em vui người mới bước sang ngang
bỏ lại đằng sau những bẻ bàng
những bao kỹ niệm thời dĩ vảng
và cả tình ta cả cung đàn
cõi xa có biết chăng em nhỉ
một trái tim đau hận bẻ bàng
hôm nay mây gió dường vần vủ
tạo ảnh u sầu mối tình ưu
con tim tan nát thành bao mảnh
tua túa lên trời biến sao lu
kỹ niệm đã qua thời tuổi ngọc
cùng chung cắp sách học chung trường
cùng chung ưu mến màu hoa phượng
nay đã nhạt nhàu chia ngã phương
anh tưởng bài thơ em cất kín
chôn vùi dỉ vảng một thời xinh
cánh phượng hôm nào trong trang sách
vẫn hồng tươi thấm máu tim anh
ghế đá công viên giờ tẻ lạnh
như người quay mặt bước đi nhanh
ngày ấy anh nhìn buồn hiu hắt
cánh nhạn cao bay mắt lệ tràn
con tim oăn thắt mối tình sầu
màu phượng vẫn đỏ lòng sẩm tối
ngỏ hẹn dường như nay khép hẹp
trường xưa mờ nhạt mảnh tình côi
hạ về ve khóc sầu ly biệt
là khóc tình ta hạt lệ châu
còn đâu tình nhớ màu hoa phượng
ép kín trang thơ đã nhạt nhàu
em hởi nếu như ngày xưa ấy
bao nhiêu khắng khít bấy nhiêu đây
thì nay mây ảnh lan màu phượng
tiếng gọi ve sầu khóc gió mây
em post vần thơ tình chi lại
khiến tim tê rát da diết ai
lòng anh như chết từng hoang vắng
nghĩa trang u sầu trái đắng cay
biện minh che khuất con tim lỗi
để oán hận tình khối sầu mang
em vui người mới bước sang ngang
bỏ lại đằng sau những bẻ bàng
những bao kỹ niệm thời dĩ vảng
và cả tình ta cả cung đàn
cõi xa có biết chăng em nhỉ
một trái tim đau hận bẻ bàng
hôm nay mây gió dường vần vủ
tạo ảnh u sầu mối tình ưu
con tim tan nát thành bao mảnh
tua túa lên trời biến sao lu
kỹ niệm đã qua thời tuổi ngọc
cùng chung cắp sách học chung trường
cùng chung ưu mến màu hoa phượng
nay đã nhạt nhàu chia ngã phương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét