Thứ Ba, 22 tháng 1, 2013

HỐI LỖI



Category: , Tag:
08/23/2010 11:07 am
bèo dạt mây trôi bọt bể nào
mịt mù tăm cá biết tìm đâu
đã bao lần khóc sầu ly biệt
chuốt chén men cay áo nát nhầu

quanh quẩn gian nhà tung chăn gối
cỏ ngập vườn xưa nghẹn lối thôi
cô đơn một cảnh hồn cỏi chết
em ở phương nào em hởi ôi

trái đắng nhở ăn dường mắc nghẹn
ta nhớ đến nàng nổi buồn len
u hoài em giết đời anh đấy
đài đọa tim anh ngục tù đen

một lần trăng đắm chìm sông thảm
lá đổ hoa tàn nổi ưu đam
đường xa vạn dậm em đơn bước
tim lòng ray rức dạ đành cam

anh biết và anh biết lắm mà
vì ai em phải bước đi xa
không lời từ biệt câu ân ái
khóe mắt chan nhòa ngắn lệ hoa

giờ anh hối lỗi thì em đã
người lạc tha phương kẻ ở nhà
đêm dài trăn trở ân  nghĩa nặng
em hởi lòng khoan biển hải hà

giọt lệ thấm dài bên gối chiếc
lạnh ở ngoài da lạnh cả lòng
nhiều lúc mơ thành con én nhỏ
bay đến bên em thỏa nhớ mong

em ơi anh  chờ em tha thứ
về với nhau em nối duyên nồng
tương tư anh thức đêm trắng tóc
biết cho nào em có biết không
Quang Minh at 09/10/2010 11:55 pm comment
hôm nay tôi lại đến thăm nàng nói tiếp vần thơ trước dở dang tình yêu như ngở làn tóc rối nhứt nhối con tim khóc chiều tàn   tình yêu thế tình yêu chợt tắt tình yêu ánh mắt chẳng lệ rơi yêu giả thuyết trên mảnh giấy rời chẳng đau khổ tim ray tình hận   khi đã yêu chấp nhận  đau khổ khổ đau nhiều nâng giá trị yêu càng khổ đau ngang trái bao nhiêu đôi tim nhở như chừng hòa nhịp   yêu không ghen không hờn không khóc thì yêu chi choáng mốc tình yêu yêu thật nhiều chẳng được bao nhiêu yêu hẹp lối chứng minh èo uột   cuộc tình ái ví bài tính đố khi đã yêu giải số vô cực qui nạp nó trên đường trung trực quỉ tích tình di chuyển con tim   chữ rộng lượng hàm số đêm đen nhờ trăng sáng cung trời góc phẳng nắng lên rồi đường thẳng song hàng ta gặp gở không gian tình ái   khi đã yêu con tim rộn nhảy vào nhà hoang ma trận kinh hoàng vừa vui vui vừa nổi hoang mang thế mới biết yêu là thú vị

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét