văn kỳ thinh
văn kỳ thinh bất biến kỳ hình
tự nhiên vào blog tim mình rức ray
vần thơ ai họa tợ men say
từng câu thấm lịm hồn bay theo người
đêm nay trước máy hồn chơi vơi
hỏi người nơi ấy có lời nào chăng
đêm thu vằng vằn vặt ánh trăng
nổi lòng hoài cảm cô hằng trong mơ
người đi chôn kín một trời thơ
vu vơ nhặt lá ngẩn ngơ nổi buồn
trông về cảnh lạ lệ trào tuôn
dã quỳ thạch thảo cánh chuồng cao bay
nơi nầy chôn kín mối tình say
hồn hoang vất vởn gió lay chập chờn
người đi để cả một trời hờn
chỉ nghe mưa rít thay đờn đưa tang
nhở nào băng đá tựa vai mang
công viên khuya khoắt ta nàng bên nhau
thì thầm trăng sáng ân tình trau
nay còn đâu nữa nghẹn ngào con tim
văn kỳ thinh bất biến kỳ hình
tự nhiên vào blog tim mình rức ray
vần thơ ai họa tợ men say
từng câu thấm lịm hồn bay theo người
đêm nay trước máy hồn chơi vơi
hỏi người nơi ấy có lời nào chăng
đêm thu vằng vằn vặt ánh trăng
nổi lòng hoài cảm cô hằng trong mơ
người đi chôn kín một trời thơ
vu vơ nhặt lá ngẩn ngơ nổi buồn
trông về cảnh lạ lệ trào tuôn
dã quỳ thạch thảo cánh chuồng cao bay
nơi nầy chôn kín mối tình say
hồn hoang vất vởn gió lay chập chờn
người đi để cả một trời hờn
chỉ nghe mưa rít thay đờn đưa tang
nhở nào băng đá tựa vai mang
công viên khuya khoắt ta nàng bên nhau
thì thầm trăng sáng ân tình trau
nay còn đâu nữa nghẹn ngào con tim
Quang Minh at 09/05/2011 06:51 am comment
còn gì không nổi lòng mong đợi bóng người thương vời vợi xa xâm giọt thu sầu in đậm nơi tâm nghe buốt giá rét căm tê tái có còn không mảnh tình hoang dại nhở thu sầu trời lại mưa to đôi mắt ấy ru hồn ai đó hạt mưa len vào ngỏ tim hờn và còn gì ray rức cung đờn như ai oán tủi hờn xa cách thu mi ơi tim ta bị rách mộng tình nhân đất khách xa xôi có còn không huyền hoặc hồn tôi chân say bước bồi hồi da diết khoảng trống dành như chờ thần chết đem tôi về đất lạnh hoang vu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét