em đi
nếu biết em đi chẳng trở về
anh đành ngậm hạt nhớ si mê
mắt rưng hàng lệ cho nổi tủi
than thở tình sầu tim tái tê
than thở tình sầu tim tái tê
non cao biển rộng tình dâu bể
dậm liểu sương che khuất bóng sầu
em đi để lại nổi nhiêu khê
em đi để lại nổi nhiêu khê
độc thoại hàng me ve khóc kể
tấu khúc cung đàn tấu khúc yêu
khúc loạn gối chăn khúc hương mê
khúc loạn gối chăn khúc hương mê
phòng đơn tẻ lạnh nhớ ai về
em đi trắng xóa thề hôn ước
một bước đi xa bước nặng nề
một bước đi xa bước nặng nề
ráng thu tàn rụng dưới chân đê
sóng nước ngày nay chẳng có hình
chỉ còn cây cỏ với tình quê
chỉ còn cây cỏ với tình quê
bể cạn sao mờ như khóc kể
gió sâu mây thảm để tang ai
hồn hoang lạnh lẻo trời gạt lệ
hồn hoang lạnh lẻo trời gạt lệ
biển khóc em đi chẳng nhớ về
gió hờn duyên ái tim phai nhạt
tát cạn sông sầu nhặt chán chê
tát cạn sông sầu nhặt chán chê
tìm dấu hương xưa ánh trăng thề
tìm người yêu củ trong thương nhớ
tìm bóng hồn thơ của si mê
tìm bóng hồn thơ của si mê
lưu ảnh nàng thương mái tóc thề
em đi hấp hối tim anh chết
hồn lịm chiều hoang gió đông về
hồn lịm chiều hoang gió đông về
gió lộng bốn bề sầu nhân thế
hạt nhớ tìm mây khóc trăng gầy
khóc bước em đi chẳng trở về
khóc bước em đi chẳng trở về
khóc chàng phạm thái biệt phu thê
khóc trang tài nữ quỳnh như ấy
khóc bước em đi hương gió quê
khóc bước em đi hương gió quê
từ nay đôi ngã lở câu thề
em đi đi mãi theo duyên mới
anh nhặt hòn sầu ...bước chân lê
Quang Minh at 12/12/2010 10:51 pm comment
nổi buồn nao như nay chợt xóa tình dâng
cao mắt biếc mênh mang sóng vổ dồn hôn bải cát vàng vẻ trăm cái gợn tình
đôi lứa em đã quên những gì hôm bửa gọi anh ra nơi cửa công viên máy a
lô anh lở quên nên đành lỗi hẹn em chờ day dứt từ dạo ấy lòng anh bức
rức em đi rồi tim anh thao thức nhớ trông xa ray rức xốn xang đăng
nghĩa vụ xóa tan buồn bực đã bao năm nghĩa vụ vừa dứt tìm hương duyên
háo hức xa xưa xứ taiwoan chan chứa em đưa có hiểu thấu tình anh khôn kể
nay được thơ của ai hồ dễ tha thứ nào há thể mừng thay trời hôm nay vụt
sáng nắng mai anh sung sướng hồn say tình mộng chuyện tình mình gió cao
lồng lộng biển yêu đương đài mộng bao la hương thương ái thiết tha hỷ
xả mùa xuân về hoa lá hồi sinh
Quang Minh at 11/25/2010 03:49 pm comment
biết em đi anh vẫn cứ chờ chờ cơn mưa chờ
cả trăng thơ chờ chờ mãi sao mờ tắt lịm không gặp nhau tim tím hồn hoang
chờ em đi trong buổi đông sang mang lá úa cuối thu buồn bả chiếc ô xưa
có bàn tay lạ đã cùng ai dầm cả cơn mưa anh chờ em tàn hết mưa thưa nơi
góc phố lệ đưa mưa xóa chờ em biết chờ trong đày đọa cớ sao lòng vẫn
bão chờ thôi đường chúng ta dù có chia đôi cây dù nhỏ ngẫn ngờ bối rối
bàn tay ai dày dò muôn nổi chiếc ô nồng hờn dổi người đi em bảo anh đừng
có sầu bi đừng chờ nữa em đi không lại nhìn cơn mưa biển lòng tê tái
vẫn chờ và chờ mãi em yêu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét