HOA TRẮNG TRƯỜNG SƠN
******************************
đường vào bản một chiều nắng ráng
khi tiếng bom trút đạn rả rời
anh gọi em lạc vọng em ơi
mau ta rút vượt nơi hỏa tuyến
tà áo trắng vương nhiều máu điểm
tay choàng vai dìu bạn vượt lên
bên đồi sim hoa tím che mền
đủ ẩn nấp đạn tên giặc sói
tà áo trắng thay lời thầm hỏi
anh có sao máu giọt bờ vai
đổi vai súng lén nhìn em gái
trong lửa bom em lại đẹp hơn
chỉ vết thương xoàng chếch miểng bom
đời chiến sĩ căm hờn giặc mỹ
ngắt sim tím tặng nàng y sỹ
nhớ về nhau chống mỹ xâm lăng
đường lên bản vượt băng đồn địch
súng liền nhau xung kích căm căm
hai trái tim dường xích lại gần
tà áo trắng rung tầng nhịp thở
qua trại giặc cả hai sực ngở
mình thân nhau tự thuở bao giờ
nàng ơi nàng ta tỉnh hay mơ
rừng trường sơn vụt vui ngày hội
đường lên bản lan rừng ngập lối
tiếng chim kêu bắt cột cột cô
người rủ cười ta cột tình vô
niềm hạnh phúc lệ tràn mí mắt
mong một ngày chiến tranh sớm tắt
hoa sim tím quà tặng duyên nồng
chuyện ngày sau kết quả đâm bông
tà áo trắng cành hồng chờ đợi...
******************************
đường vào bản một chiều nắng ráng
khi tiếng bom trút đạn rả rời
anh gọi em lạc vọng em ơi
mau ta rút vượt nơi hỏa tuyến
tà áo trắng vương nhiều máu điểm
tay choàng vai dìu bạn vượt lên
bên đồi sim hoa tím che mền
đủ ẩn nấp đạn tên giặc sói
tà áo trắng thay lời thầm hỏi
anh có sao máu giọt bờ vai
đổi vai súng lén nhìn em gái
trong lửa bom em lại đẹp hơn
chỉ vết thương xoàng chếch miểng bom
đời chiến sĩ căm hờn giặc mỹ
ngắt sim tím tặng nàng y sỹ
nhớ về nhau chống mỹ xâm lăng
đường lên bản vượt băng đồn địch
súng liền nhau xung kích căm căm
hai trái tim dường xích lại gần
tà áo trắng rung tầng nhịp thở
qua trại giặc cả hai sực ngở
mình thân nhau tự thuở bao giờ
nàng ơi nàng ta tỉnh hay mơ
rừng trường sơn vụt vui ngày hội
đường lên bản lan rừng ngập lối
tiếng chim kêu bắt cột cột cô
người rủ cười ta cột tình vô
niềm hạnh phúc lệ tràn mí mắt
mong một ngày chiến tranh sớm tắt
hoa sim tím quà tặng duyên nồng
chuyện ngày sau kết quả đâm bông
tà áo trắng cành hồng chờ đợi...
Quang Minh at 12/30/2011 10:36 pm comment
giả từ bạn học bước ra đi nung chí biên khu cứu biến nguy tay súng tay cờ rung hồn địch xẻ dọc trường sơn lá gan lỳ mùa mưa đổ hạt rừng thay lá hoa ban trắng xóa nắng chan hòa tình anh dài mãi đàn bướm trắng mơ màng mực đọng dáng giai nhân anh đi chiến dịch vì sông núi đánh giặc giử làng nước an vui trong có tình em hậu phương ổn là có ngần thương lẫn ngậm ngùi nương ruộng lúa vàng thơm bát ngát tre xanh tươi mát má em hồng mùi hoa nhoài mái tóc bềnh bồng em rực rở nắng trong buổi sáng rừng trường sơn mây chiều bảng lảng ngừng hành quân bên suối mơ màng viết tên em bá súng cành lan tưởng đến chiến trường ngưng tiếng súng ngày thanh bình ta em đoàn tựu bỏ lại sau khổ dụ tang thương đất nước ta cờ đỏ ngát hương niền hoan lạc đôi tim mở hội
Quang Minh at 12/28/2011 10:21 pm comment
hai chúng ta ở vào thời hậu chiến viết trường sơn trong huyền biến suy tư phút nhở lòng như nhở chốn cỏi hư mười bông hoa trắng rạng danh Đồng lộc chiều Đồng lộc trời sầu than đất khóc bom giặc thù gieo tang tóc thê lương chiều trường sơn khăn tang tiển má hường mười chiến hửu can trường vào thanh sử đường trường sơn vang lời ca khen ngợi sự kiên cường vào thẩm trái tim son các chiến sỹ quyết một mất một còn nêu khí tiết các o xung chiến trận hoa trắng như những lời thay uất hận rừng trường sơn hào khí bổng trào dâng vửng tay súng nhắm thẳng bọn xâm lăng đánh mỹ cút ngụy nhào cho thỏa giận hoa trắng trường sơn hào hùng bất tận tô dáng các em tay xẻng tay cờ tuổi đời trẻ chí hờn muôn vạn thuở Đồng lộc ôi hồn ở mãi nghìn thu đây những tháng năm nhang khói ngút mù lòng hoài cảm ôn nhu người bạc mệnh một quả bom mười hoa trắng thành tên danh liệt sỹ vửng nền bia hậu thế
Quang Minh at 12/27/2011 11:57 pm comment
được tin anh ra tuyến đầu tổ quốc gót bụi rừng đỏ thẩm bước chân đi tây trường sơn cày tung bom giặc mỹ chẳng sờn chân lẫn trái tim màu hồng theo chân anh chiến tuyến trường sơn đông em dũng cảm khai thông đường tiếp vận hai con đường song song dài vô tận đông trường sơn em nhớ tây trường sơn mùa mưa đến hoa ban trắng nhiều hơn cùng bướm trắng bay lượn vờn thâm thẩm đoàn xe chuyển xuyên qua muôn ngàn dặm tải quân lương vào tận chiến trường nam nhớ thuở nao hai đứa học cùng ban cùng kết ước chi lan xây mộng đẹp vì chiến tranh tình yêu ta tạm khép vượt trường sơn nung thép chí căm hờn trường sơn tây ba lô sờn vai thép hướng vào nam sử chép viết thành thơ đuổi xăm lăng giử yên chốn cỏi bờ nêu chí dũng ngàn thu lưu danh tiết trường sơn đông em rạng danh hào kiệt mở đường đi cho muôn chuyến xe hàng gió xuân phong hoa trắng rừng bạt ngàn danh liệt nữ kiên gan thành bia sữ ngày khải hoàn trong niềm vui hôn sự nắng chan hòa hoa trắng rực nụ cười ngày đó chắc là ngày ngưng tiếng súng thay thế vào pháo nổ má hồng tươi hoa trắng trường sơn hương thơm thoát ngửi mùi thanh thao chẳng khói đạn mịt trời em e ấp nghiêng vành nón thay lời niềm hạnh phúc cờ sao bay phất phới
Quang Minh at 12/26/2011 10:47 pm comment
hoa trường sơn chan hòa nhịp thở lan rừng hớn hở đón xuân lai lòng nhân hậu bàn tay thánh thiện xoa bịnh đau chiến sỹ chẳng u hoài rừng trường sơn hương hoa gió bay sao tinh khiết như tình cô gái trao về ai với cả băng trinh lung linh sáng hỏa châu phụt tắt màu áo trắng tinh thần thánh thiện tóc bím cài hoa trắng phong lan mắt long lanh muôn nhịp suối ngàn mùa nước đổ thác tràn lên bản ánh nắng rọi cầu vòng bảy sắc má em hồng anh ngắm hồn say anh yêu em màu trắng thiên thai săn sóc từng vết thương chiến sỹ rừng trường sơn nặng tình tri kỹ dáng em yêu tà áo mê si vững tay súng trong phút chia ly chàng chiến sỹ ra đi giết giặc hẹn mùa xuân ngày vui chiến thắng ta xum vầy hoa nắng thành đô ngày hôm đó chúng mình hội ngộ hat lên bài hoa trắng thân thương
Quang Minh at 11/23/2011 01:33 pm comment
không nhìn hình ngở ra người lạ thanh giang kìa xa quá đi thôi xem thơ mới biết bé lười tôi giọng thơ ấy mênh mang gió thổi văn phong nhở như vầng trăng mộng giọng du dương khúc nhạc gió đông đã và đang ta họa thơ vào tình nghĩa đó rạt rào dậy sóng bờ môi cong lượn lờ hôn ấm tim xót đau nghẹn ngất tình nồng thanh giang sao sóng vổ nảo lòng duyên ưu ái chập chồng biển nhớ trời trêu xui khiến lần bở ngở trang blog xưa hoa nở hương khuya mình quen nhau tinh nhở chẳng lìa đêm từng họa vần thơ dang dở hai con tim không ngờ rộng mở đón hương yêu than thở mưa rơi chiếc ô nào giả dụ trao đưa đường phố nhỏ giọt mưa tim mát thoảng đâu đây nụ cười vui hát khúc khích nầy ta tát nước đêm tiếng đong đưa cành lá trăng nghiêng sương in giọt nửa viền mắt ngọc giờ nầy đâu trơ vành trăng khóc gió lay hờn thổi tróc nguồn si bòng nàng thơ xa tít phân kỳ lệ tròn giọt sầu bi lẻ bạn tay tình nay lạnh nhạt hoang mang người nghoảnh mặt bước sang lối mới bỏ tháng năm thâm tình chới với hoa tím lòng đành đoạn rêu phong kỹ niệm xưa em nhớ hay không chiếc ô nhỏ cỏi lòng mở hội giờ cớ chi nàng ra đi vội để sau lưng trái ấu u sầu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét