HỌA LẠI EM THỬ
có những lúc biển đời bảo lộng
đắng cay nhiều cuộc sống vương lên
cảnh mất cha nhà cất không nền
dễ sụp đỗ bấp bênh bạn nhé
từ thuở bé theo mẹ ra nương
nhặt chút rau lây lất nảo nường
ngày ba bửa hạt cơm nào có
thiếu ăn và thiếu cả tình thương
ta lớn lên bao trẻ xó đường
phải cố gắng vương lên phía trước
không chùng bước cảnh đời ô trược
chuyển tương lai họa phước nhân duyên
qua cấp một cấp hai phước chuyển
gặp hiền nhân trao luyện tài hèn
chữ đèn sách cực khổ triu rèn
đổ phổ thông thẳng vào đại học
từ dạo ấy đường đời tăng tốc
quyết đạt thành nguyện ước độ nhân
đổi cuộc đời được khỏe tấm thân
lo cho mẹ tuổi già hạnh phúc
được bé xẽ chia tình trong đục
vết thương tâm nghi ngút bùng cao
ngày hôm nay cơm mặc thanh thao
vẫn nhớ mãi thuở xưa hàn mọn
vần tương thân đèn khuya cao ngọn
soi tâm từ thiện nguyện nhân gian
giúp cho người qua cảnh gian nan
là hạnh phúc bạc vàng ta đấy
dòng lệ cảm như vừa tràn dậy
thổn thức lòng như hãy đâu đây
nhớ ngày xưa gian khổ thân nầy
nay cố gắng vun bồi phước đức
đắng cay nhiều cuộc sống vương lên
cảnh mất cha nhà cất không nền
dễ sụp đỗ bấp bênh bạn nhé
từ thuở bé theo mẹ ra nương
nhặt chút rau lây lất nảo nường
ngày ba bửa hạt cơm nào có
thiếu ăn và thiếu cả tình thương
ta lớn lên bao trẻ xó đường
phải cố gắng vương lên phía trước
không chùng bước cảnh đời ô trược
chuyển tương lai họa phước nhân duyên
qua cấp một cấp hai phước chuyển
gặp hiền nhân trao luyện tài hèn
chữ đèn sách cực khổ triu rèn
đổ phổ thông thẳng vào đại học
từ dạo ấy đường đời tăng tốc
quyết đạt thành nguyện ước độ nhân
đổi cuộc đời được khỏe tấm thân
lo cho mẹ tuổi già hạnh phúc
được bé xẽ chia tình trong đục
vết thương tâm nghi ngút bùng cao
ngày hôm nay cơm mặc thanh thao
vẫn nhớ mãi thuở xưa hàn mọn
vần tương thân đèn khuya cao ngọn
soi tâm từ thiện nguyện nhân gian
giúp cho người qua cảnh gian nan
là hạnh phúc bạc vàng ta đấy
dòng lệ cảm như vừa tràn dậy
thổn thức lòng như hãy đâu đây
nhớ ngày xưa gian khổ thân nầy
nay cố gắng vun bồi phước đức
Minh Quang at 04/09/2012 10:51 pm comment
trên đồi cát gió uốn mình trở lạnh chữ hiếu nhân khía cạnh của tâm hồn mồi tình ta vẫn giữ mãi màu son sống cho vẹn công ơn cao trời biển thời thuở bé vương nổi sầu cực điểm cảnh mất cha đau điếng mảnh tình sầu ngần thiếu thốn mồ côi tình phụ tử sống hẩm hiu mẹ góa cảnh cơ hàn nêu khí tiết kiên gan gìn thanh bạch sống phải đạo nhơn thánh mẹ dạy răn dầu khó khăn giấy rách giữ công bằng trời phù độ vượt băng cơn túng bách hai chúng ta hửu duyên liền chung mạch cùng mất cha trong sạch chữ thẳng ngày hôm nay khổ mai ngày trời phù độ vượt phong ba hạnh ngộ phước nhân duyên giữa bể đời nghịch cảnh quá truân chuyên qua cơn bảo trời quang trong sáng lạng xin nhớ bạn cuộc sống giữ thẳng hàng niềm hạnh phúc giàu sang âu sẽ ngộ
Quang Minh at 04/07/2012 02:17 pm comment
lâu lắm rồi ta chưa gặp gở nhở người đau hay ở xa xôi điều ước kia nào khó gì đâu khó chăng dĩ vãng quá nhạt nhàu nhớ những thuở minh mới quen nhau những trang thơ in sâu tâm chí thơ mộc mạc bao hàm tình ý kết vần thương thủ thỉ đêm trường giờ người ơi nguyện ước vô thường blog vẫn thế má hường biền biệt trang blog mới ghi lời cảm biết gửi về ai da diết con tim người có xem xin hãy lặng im từng sóng nhỏ trời đêm vổ nhẹ những hạt thơ ví dòng lệ khẻ lặng lờ lan chia sẽ tình ta
Quang Minh at 04/06/2012 10:51 pm comment
em ơi xin chớ ghét anh lời thơ anh họa liền nhanh đây nè hè về rền rỉ tiếng ve ghét anh ve khóc thầy me trách hờn đây dây post khúc bản đờn cho em vui vẻ không hờn ghét anh ************************** truyện tàu nhiều tích xa xôi phía nam là sở tần coi bắc kìa mối tình trai gái chia lìa nữa vương nước sở nũa vìa tần quân thương nhau xa cách bấy lần nhớ nhau tâm đấy như gần bên nhau hè về phượng đỏ nhuốm màu con tim đỏ rực nghẹn trào lệ tuông chia tay tình nhở nhử buồn rời xa hương ái khơi nguồn tương tư thơ tình nhờ bạn chuyển thư từ ngày nhận ấy ngôn từ chưa trao trăng khuya chênh chếch nghẹn ngào hè về rên rỉ sầu đau ve sầu nhớ xưa đuổi bướm bên cầu bướm bay má đỏ bờ môi nụ cười tình xuân dạo ấy người ơi hư hao trang giấy thơ rơi tay người thoát xem e thẹn em cười nắng hồng ghen với nụ cười của em trường xưa phượng rụng đầy thềm chiều nay tư lự nổi niềm cô đơn ghét chi cái gió dổi hờn thổi cô tình mộng dạo đờn sang ngang nhạt nhòa hạt nắng chiều tàn anh ngồi nhặt lấy nát tan hạt tình còn đâu bóng dáng xinh xinh còn đâu hoài niệm hương trinh ngày nào bài thơ nay đã nhạt nhàu chơn tinh anh đã muôn màu với ai hè về phượng đỏ tim ray lối xưa hờ hửng trang đài xa xâm
Quang Minh at 04/06/2012 11:16 am comment
chúc mừng nhà mới
Quang Minh at 04/05/2012 08:23 pm comment
dung nhan ảo lệ như tiên cớ sao em bảo u phiền lòng anh kìa là ánh mắt long lanh hạt sương mềm đọng bên cành hồng tươi bầu trời bao sao sáng ngời gom thành một dãy sao trời ngân giang em là trăng sáng đêm sang soi hồn gợi ảnh mơ màng sông anh từng làn sương mỏng qua nhanh tợ làn hơi ấm vương quanh sưởi lòng em là nàng thơ mênh mông là niềm ý ấy là bông hoa quỳnh nửa đêm vụt trổ thơm xinh thấm lòng lan tỏa hương trinh ngát tình nổi niềm tợ giấc mơ mình vấn vương bóng ngọc tợ hình cô tiên Túc ơi em đẹp diệu hiền lòng anh như gửi con tim em rồi đêm dài ai nhớ ai đâu chờ ai mòi mỏi canh thâu bảo bùng mong ngày đôi én bay chung khung trời mở rộng vẩy vùng hai ta đây là kỹ niệm đã qua còn trong ký ức nhạt nhòa ttrong tim khung trời nhung nhớ qua thềm còn vương một cõi ấm êm ngát lòng
Quang Minh at 04/05/2012 08:22 pm comment
chiều chiều anh ngắm mây chiều mây thương xanh thẳm mây buồn xám giăng tìm em trong ánh ánh trăng cây đa chú cuội em hăng ở đâu nhớ em nổi nhớ se châu hạt thương thì nặng hạt sầu nhòa len em ơi tình nhở bạc đen bạc thì bạc phếch còn đen đen lòng mai kìa em tách sang sông trái tim em có theo chồng hay không trang thơ ngăn tủ lạnh lòng nằm im rủ chết tình nồng xa xưa giờ em đi sớm về trưa người ta đưa đón cho vừa lòng nhau nhớ em trăng nhếch hai màu bên trong em đấy đục ngàu bên anh chim loan chọn đậu ngọn cành tình duyên bụi bám bên mành thềm hoa thơ tình đáy tủ lặng là phai hương nhạt nhụy sương sa đáy mồ mượn hương khói phiện mơ hồ lòng hoang hoạnh tưởng cô tô nữ hoàng
Quang Minh at 04/05/2012 08:21 pm comment
đêm trường cô hoạnh cố nhân ôi sương đêm hương lạnh rét hồn tôi tình em nhở quên chiều mưa lạ vớt lấy tim côi cuối trời sầu anh ở bên nầy nhớ bên kia nhớ gió đưa duyên nhớ sương khuya nhớ nàng con gái anh yêu mến chẳng biết người ta hiểu chăng kìa nhìn lá xa cành lệ chợt rơi chợt buồn khi hạ nắng ngàn khơi người yêu dấu ấy nay xa mất còn lại trong tim mảnh giấy rời tan vở tình thôi hởi cố nhân tình ta chợt biến giữa sông ngân em ở phương nào em có biết đêm trường tát cạn mảnh tình lâng em ơi nếu tim còn mở ngõ nhớ nhận giùm anh đó nhen em anh ở đây ấp ủ bao đêm mong em nhận yêu em nhiều nhé cành anh túc chợt hé đón sương cánh bướm trắng hồn vương hoa ngọc nợ bướm hoa khóc than cô ôộc gió lạ buồn xẻ dọc chơn tâm
Quang Minh at 04/05/2012 08:20 pm comment
khi vào blog nói lời ấm áp chúc ngày vui bình thản khôn ngui phải lồng đấy áng văn hờn tủi trách nhau chi đen đủi bạc lòng tôi với túc hai kẻ tình mong mượn chút thơ ý nghỉ đục trong viết lên blog những dòng hư ảo xóa nổi sầu ảo nảo ngày qua vần thơ muốn tự ý tạo ra nào có biết người ta đẹp xấu cành anh túc loài hoa hư cấu say lòng người lạc lối men hương chữ nhớ thương ví nẻo đoạn trường tự tình khúc má hường bạc mệnh giữa đêm hoang núi rừng im lịm thoạt nhiên sao xuất hiện hoa tiên mang sắc hương lẫn mùi thuần khiết say lòng người lạc miết non tiên ả phù dung vương nét diệu huyền chôn chết lắm chàng trai hào kiệt cành anh túc vô tình truyền thuyết hoa chết người ai biết khả nghi chỉ kẻ trí trên miền suy nghỉ ngắm hoa và chiêm ngưởng xa xôi tìm hương hoa bẻ nhụy hoa tàn gây nhân quả tang thương khó tả lời minh luận như vầng trăng lạ gửi đến người vởi cả tình thân trái tim em dầu chết ngàn lần chôn đáy huyệt ngui ngăn truyền thuyết phải vững mảnh nói lời minh triết tại người sao da diết tại hoa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét