Đã bao lần khóc sầu ly biệt
Khóc thêm lần nữa có gì đâu
Hoa nhớ trôi dòng sông buồn nảo
Trăng hờn lệ thảm ánh trăng sầu
Còn một đêm nay tim tắt nghẹn
Non sông ai biết mãi đâu tìm
Chim kia còn có đôi có bạn
Còn ta hiu quạnh biển buồn thêm
Hẹn thầm em ở một đêm khuya
Than thở tình sao lại phân chia
Tình nhở nữa giời cơn nắng nhạt
Mộng tỉnh đêm tàn nát tim lìa
Blog nầy anh trải bày tâm sự
Áo tím giả từ biệt sông mơ
Hạ nắng ve sầu vang rỉ rả
Lối nhỏ cỏ may lụt đường thơ
Em ơi cứu vớt đời tôi lại
Đôi mắt đẹp buồn trăng thở dài
Anh quì dưới mắt nai người ngọc
Say chết hồn thơ suối tóc bay
Nàng có khi nào nghỉ đến chăng
Tối về mở blog đọc hàng văn
Tình ấy anh đây lòng tỏ ngỏ
Một thời thương nhớ hởi cố nhân
Đừng có mĩm cười nát tim gan
Tôi gửi hồn tôi đỉnh núi ngàn
Tôi van nàng tôi van nàng đấy
Xin vớt hồn tôi đáy mắt nàng
Vần thơ yêu đã dày vò thảm
Kết mảnh trời thương dệt vỏng sầu
Đong đưa trước gió câu duyên nợ
Em nhặt đường tơ mở nổi âu
Đâu phải anh là người phụ bạc
Nắng hạ chói lòng kẻ sang sông
Tôi ngữa mặt nhìn trăng mơ mộng
Xem từng mây gió tỏ yêu đương
Cuối cùng nghe lòng sao trắng xóa
Trắng xóa trong tim trắng xóa sầu
Đoạn trường ai có nhặt lệ âu
Mới hiểu tình tôi khóc bẻ bàng
Năm nay vườn hồng hoa trổ muộn
Bướm buồn vờn vản cánh hoa tàn
Hoa hởi hoa ngại sao chẳng nở
Lối mộng vườn hồng nghẹt cỏ hoang
Lòng tôi những nát theo hoa đó
Nhìn ánh mây bay mộng nhớ nàng
Vườn hồng từ nay hết bướm sang
Chỉ có cỏ hoang với nổi sầu
Nhìn gương anh điếm từng sợi bạc
Từng sợi bạc ôi nghẹn uất đau
Tim anh thoi thóp máu chừng trào
Sang ngang còn bảo bạc tình lang
Đoàn xe hoa cưới nghing ngang ghét
Chở mất em tôi... còn xác pháo
Đỏ hồng đường ngỏ tợ máu đào
Còn lại những gì nhớ thương yêu
Em chắc vui say cạnh người ta
Lộng lẩy cô dâu thấm nết na
Nhìn em hạnh phúc chun rượu ấm
Chiều hoang có kẻ khóc thương xa
Vườn xưa trống lạnh dường vườn cấm
Chẳng có bướm vàng chẳng có hoa
Nhặt sỏi bỏ vào trong nổi nhớ
Mượn chén rượu hờn lệ buốt ta
Khóc than trời đất kẻ phụ phàng
Kéo lết men say ngấn lệ chan
Hận người tim đã trao kẻ lạ
Ghét đời ghét cả chuyến xe hoa
Chiều nay mượn cốc rượu chiều say
Nhìn cốc rượu sầu nhớ đến ai
Tôi uống rượu lòng tôi uống cạn
Uống người trong mộng uống lệ cay
Người đi đem cả hồn tôi đi
Còn lại xác trơ với gan lì
Đêm nay trăng khóc trăng trắng xóa
Trắng xóa tim tôi xóa người si
Khóc thêm lần nữa có gì đâu
Hoa nhớ trôi dòng sông buồn nảo
Trăng hờn lệ thảm ánh trăng sầu
Còn một đêm nay tim tắt nghẹn
Non sông ai biết mãi đâu tìm
Chim kia còn có đôi có bạn
Còn ta hiu quạnh biển buồn thêm
Hẹn thầm em ở một đêm khuya
Than thở tình sao lại phân chia
Tình nhở nữa giời cơn nắng nhạt
Mộng tỉnh đêm tàn nát tim lìa
Blog nầy anh trải bày tâm sự
Áo tím giả từ biệt sông mơ
Hạ nắng ve sầu vang rỉ rả
Lối nhỏ cỏ may lụt đường thơ
Em ơi cứu vớt đời tôi lại
Đôi mắt đẹp buồn trăng thở dài
Anh quì dưới mắt nai người ngọc
Say chết hồn thơ suối tóc bay
Nàng có khi nào nghỉ đến chăng
Tối về mở blog đọc hàng văn
Tình ấy anh đây lòng tỏ ngỏ
Một thời thương nhớ hởi cố nhân
Đừng có mĩm cười nát tim gan
Tôi gửi hồn tôi đỉnh núi ngàn
Tôi van nàng tôi van nàng đấy
Xin vớt hồn tôi đáy mắt nàng
Vần thơ yêu đã dày vò thảm
Kết mảnh trời thương dệt vỏng sầu
Đong đưa trước gió câu duyên nợ
Em nhặt đường tơ mở nổi âu
Đâu phải anh là người phụ bạc
Nắng hạ chói lòng kẻ sang sông
Tôi ngữa mặt nhìn trăng mơ mộng
Xem từng mây gió tỏ yêu đương
Cuối cùng nghe lòng sao trắng xóa
Trắng xóa trong tim trắng xóa sầu
Đoạn trường ai có nhặt lệ âu
Mới hiểu tình tôi khóc bẻ bàng
Năm nay vườn hồng hoa trổ muộn
Bướm buồn vờn vản cánh hoa tàn
Hoa hởi hoa ngại sao chẳng nở
Lối mộng vườn hồng nghẹt cỏ hoang
Lòng tôi những nát theo hoa đó
Nhìn ánh mây bay mộng nhớ nàng
Vườn hồng từ nay hết bướm sang
Chỉ có cỏ hoang với nổi sầu
Nhìn gương anh điếm từng sợi bạc
Từng sợi bạc ôi nghẹn uất đau
Tim anh thoi thóp máu chừng trào
Sang ngang còn bảo bạc tình lang
Đoàn xe hoa cưới nghing ngang ghét
Chở mất em tôi... còn xác pháo
Đỏ hồng đường ngỏ tợ máu đào
Còn lại những gì nhớ thương yêu
Em chắc vui say cạnh người ta
Lộng lẩy cô dâu thấm nết na
Nhìn em hạnh phúc chun rượu ấm
Chiều hoang có kẻ khóc thương xa
Vườn xưa trống lạnh dường vườn cấm
Chẳng có bướm vàng chẳng có hoa
Nhặt sỏi bỏ vào trong nổi nhớ
Mượn chén rượu hờn lệ buốt ta
Khóc than trời đất kẻ phụ phàng
Kéo lết men say ngấn lệ chan
Hận người tim đã trao kẻ lạ
Ghét đời ghét cả chuyến xe hoa
Chiều nay mượn cốc rượu chiều say
Nhìn cốc rượu sầu nhớ đến ai
Tôi uống rượu lòng tôi uống cạn
Uống người trong mộng uống lệ cay
Người đi đem cả hồn tôi đi
Còn lại xác trơ với gan lì
Đêm nay trăng khóc trăng trắng xóa
Trắng xóa tim tôi xóa người si
Quang Minh at 11/02/2010 11:41 am comment
tiết trời trở lạnh em biết không ngụ
hàn áo ấm nhớ bên lòng không có anh cạnh em ráng giữ đừng để
phong hàn gây cảm đông góc nhỏ con tim em còn chổ xin để hình
anh ấm cỏi lòng hay là góc ấy có hình bóng chàng trai trong
mộng bé lười tôi anh muốn muốn nhiều và muốn lắm vần thơ còm
cỏi vẫn tối tâm góc nhỏ xinh xinh dành khía cạnh cho chút tình
anh dẩu tình câm gió thổi hiu hiu lạnh giá băng thu đi dông đến
nổi mưa giăng khí lạnh hơi mưa tình heo hắt anh buốt con tim
nghĩa kim bằng đã qua những ngày buồn trơ trọi blog em hãy mở
ánh trăng sang đêm đến anh về xem thư bạn lòng nghe hoa nở ngát
hương lang
Quang Minh at 10/31/2010 07:13 pm comment
mưa đông nhớ nàng ....
tiết trời se lạnh lại mưa rơi
lạnh cả lòng tôi lạnh cả người
hạt mưa phất phất mang giá lạnh
ép buốt tim tôi nổi rả rời
bước vội ra sân nhìn mưa rơi
rì rào gió thổi chân trời tối
mưa mưa nặng hạt trút nổi sầu
nặng nhẻ tình ta nước tràn sân
bong bóng chập chờn theo nước trôi
vở tan rồi nổi cứ vậy thôi
như vở tim tôi bong bóng ấy
em hiểu chăng em nổi lòng tôi
Quang Minh at 10/09/2010 05:41 pm comment
người đâu xinh đẹp thế nầy
so liểu liểu rủ so mai mai gầy
tóc thề buông xỏa bờ vai
tợ như mây trắng bay bay giữa trời
mắt đen tợ ánh sao ngời
đóa hoa hàm tiếu miệng cười hửu duyên
dáng thon tợ dáng cô tiên
trông sang quí phái diệu hiền dễ thương
càng nhìn càng ngắm càng vương
càng yêu càng mến càng thương mến nhiều
nhìn hoa hoa nở nụ yêu
khiến tâm xao xuyến bao điều rức ray
trời sinh bửu ngọc trang đài
để người trần tục đêm ngày nhớ nhung
nàng cười tạo dáng nảo nùng
ngất ngây lòng đấy muốn cùng chung đôi
đường đời dài mãi có nhau
như chim liền cánh cây cao liền cành
mộng ngày tươi rạng mây lành
chim loan hòa phụng tình anh với nàng
Quang Minh at 09/21/2010 08:01 pm comment
trung thu mình gửi chút quà
mời bạn dùng bánh uống trà cho vui
Quang Minh at 09/15/2010 10:15 pm comment
hôm nay tôi lại đến thăm nàng
nói tiếp vần thơ trước dở dang
tình yêu như ngở làn tóc rối
nhứt nhối con tim khóc chiều tàn
tình yêu thế tình yêu chợt tắt
tình yêu ánh mắt chẳng lệ rơi
yêu giả thuyết trên mảnh giấy rời
chẳng đau khổ tim ray tình hận
khi đã yêu chấp nhận đau khổ
khổ đau nhiều nâng giá trị yêu
càng khổ đau ngang trái bao nhiêu
đôi tim nhở như chừng hòa nhịp
yêu không ghen không hờn không khóc
thì yêu chi choáng mốc tình yêu
yêu thật nhiều chẳng được bao nhiêu
yêu hẹp lối chứng minh èo uột
cuộc tình ái ví bài tính đố
khi đã yêu giải số vô cực
qui nạp nó trên đường trung trực
quỉ tích tình di chuyển con tim
chữ rộng lượng hàm số đêm đen
nhờ trăng sáng cung trời góc phẳng
nắng lên rồi đường thẳng song hàng
ta gặp gở không gian tình ái
khi đã yêu con tim rộn nhảy
vào nhà hoang ma trận kinh hoàng
vừa vui vui vừa nổi hoang mang
thế mới biết yêu là thú vị
Quang Minh at 09/15/2010 10:12 pm comment
đường nhà em chuổi dài ẩn số
anh ngận ngừ thực ảo khó phân
định lý nào tim ta tiếp cận
quỉ tích sầu ảo vọng xa xâm
anh nhớ em dáng nhỏ al pha
mắt đen láy khai căn sầu cảm
muốn cùng ai dệt thảm nguyên hàm
giải cung bậc tình yêu vô nghiệm
ta ước chi mối tình tiếp điểm
mẩu số nàng chợt biến bằng không
tình đôi ta hàm số đường cong
ta hạnh phúc đỉnh cao ma trận
em biết không biển tình cực đại
ngọn sóng ngàn hàng vạn dảy py
tình đôi ta bất biến nào khi
tim chợt bé epsilon ngộ nghỉnh
nhớ em mượn vần thơ tột đỉnh
đỉnh nào vẫn đỉnh tam giác cân
cho trái tim ta sích lại gần
đường phân giác vẫn đường trung trực
anh đến em bằng con số thực
chữ biến thiên tiến mãi vô biên
dãy ngân hà tập hợp nhân duyên
các vì sao tình trong giới hạn
Quang Minh at 09/15/2010 10:09 pm comment
tuy vô nghiệm nhưng tình bất biến
anh với em tiệm tiến gần hơn
mối tình sao sin cos cô đơn
sống trôi nổi vòng tròn lượng giác
n và m là hai số khác
tỉ số thành một số tích phân
trong chứng minh tình cảm phải cần
tính trung thực xích gần hai đứa
trong không gian biết bao đường nữa
con đường nào hội tụ tim yêu
định lý đảo ta càng tìm hiểu
đường song song vẫn có hai chiều
trong trái tim muôn điều muốn nói
hởi thế gian biến dạng đa phương
đường em đi quỉ tích vấn vương
giải hàm số tình yêu vô nghiệm
dầu trái tim có khi tiệm cận
lòng em sao dài tận số pi
định đề ơ cờ lit như phi
trong không gian song song vô lý
trong toán học muôn điều suy nghỉ
còn tình yêu giá trị lủy thừa
nhận thì nhiều cho vẫn là chưa
lòng con gái thủy triều cực đại
Quang Minh at 08/30/2010 08:31 pm comment
dầu em có điềm nhiên ngoảnh mặt
tự dối lòng chôn chặt tình sầu
mảnh trăng cao cáo vút trời cao
vẫn soi chiếu muôn màu tình ái
đường em đi nhung êm lót trãi
nào hiểu anh đạp sỏi chong gai
mỗi nẻo đi đôi ta phải trái
ngấn lệ dài chảy mãi từ đâu
mùa tương tư tháng bảy mưa ngâu
đầu quạ nhở bạc dần cầu nối
ngưu lang chàng hợp cầu chức nữ
mừng lệ rơi ngập lối trần sầu
chữ nợ duyên khéo trêu trăm nổi
nổi lòng đau gió thổi rạt rào
mây tím sầu hạt nhớ ôm vào
nhìn trăng lửng ngẹn ngào xót dạ
em bảo anh chớ đừng ai nhả
đừng u sầu ủ rủ tim ta
úp mặt nhìn trăng non huyền hạ
những chạnh lòng đôi ngả lìa xa
khăn trắng thắm giọt lệ người ta
giờ còn lại chuổi dài kỹ niệm
đêm từng đêm anh xin khấn nguyện
mong em vui hạnh phúc lương duyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét