chẳng nào phải gái xứ gò công
má mới hồng môi mới xinh không
sắc đẹp sẽ qua ngày tháng rộng
tồn tại lòng ta trái tim nồng
thời gian vậy ngót bao năm tháng
em tách thuyền xưa tim nát tan
đôi ta hôn ước cha mẹ định
duyên lứa vì sao lở hởi nàng
đờn đứt dây tơ lở nhịp rồi
cớ chi nổi nhớ vẫn bên tôi
người nay đêm lạnh chồng ủ ấm
kẻ nhở chăn bông chẳng âm đâu
nhiều lúc buồn dâng bước chân hoang
vô tình lạc gót đên hương trang
xiên ánh đèn khuya bên song cửa
nhìn người hạnh phúc chợt yêu tan
má mới hồng môi mới xinh không
sắc đẹp sẽ qua ngày tháng rộng
tồn tại lòng ta trái tim nồng
thời gian vậy ngót bao năm tháng
em tách thuyền xưa tim nát tan
đôi ta hôn ước cha mẹ định
duyên lứa vì sao lở hởi nàng
đờn đứt dây tơ lở nhịp rồi
cớ chi nổi nhớ vẫn bên tôi
người nay đêm lạnh chồng ủ ấm
kẻ nhở chăn bông chẳng âm đâu
nhiều lúc buồn dâng bước chân hoang
vô tình lạc gót đên hương trang
xiên ánh đèn khuya bên song cửa
nhìn người hạnh phúc chợt yêu tan
Quang Minh at 01/16/2010 05:48 pm comment
những tưởng em quên những gì xứ nhỏ
quên rất nhiều em bỏ lại đằng sau
xứ gò công nơi máu mủ chôn nhau
nơi kỷ niệm trải dài trong ký ức
nơi đó có bao nhiêu điều ngờ vực
kẻ xa nhà lâu quá phải không em
trái tim nhỏ bao đêm em kiểm điềm
quyết định về ăn tết thỏa niềm riêng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét