HỌ NÓI
họ nói hè về tiếng ve than
lúm duyên đôi má đẹp vô vàng
đen huyền mắt phượng như khiêu gợi
bạch mã nhân gian cỏi tình mang
họ nói vành môi tợ hoa nở
son phấn như đùa phớt gái tơ
gian truân khéo trêu cành hoa ngọc
sắc màu duyên mới đón nàng thơ
họ nói mây kìa dáng hửng hờ
tóc xước đuôi gà vương ước mơ
thoang thoảng hoa nhoài gây xao xuyến
lạ thay lắm kẻ lại mong chờ
họ nói hàng me nghiêng ngã quá
lá vàng lụt lối bước chân qua
cúc áo vô tình bung kẻ hở
điểm hồng mây tuyết chết người ta
họ nói nàng ơi son phấn mịn
hồng hồng ửng ửng má trêu tình
đã thêu duyên nợ bao tiền kiếp
nay càng cột chặt chữ ba sinh
họ nói chân trời áng mây trôi
rặng núi cheo leo gió thổi thôi
gót dặm in son trên lá nhớ
ấy là sa mạc trái tim côi
họ nói đông lai rét cả lòng
được gần người ngọc ấm hương nồng
lặng lẻ nhìn thôi hồn say khước
nói gì chia lạnh với chăn bông
họ nói ngân giang vì sao lạ
lấp lánh ru hồn hương tình ta
xuân đến muôn hoa bướm lượn lờ
muốn hái sao trời tặng bướm hoa
họ nói phớt như hồn gió biển
đem nàng trinh nữ đến gieo duyên
ngất lòng hoa nở con tim chết
vóc dáng trang đài một thiên kim
họ nói trang thơ tình ly biệt
giai nhân mắt ngọc vành trăng khuyết
tình xuân nặng nợ xin tạc dạ
lưu cảm tim ghi nổi nhớ riêng
họ nói nàng ơi hạt sương đêm
lạnh lòng hoa nọ bướm trao duyên
xuân phới tình lay nồng lửa ấm
đẹp như lảng tử ngộ nàng tiên
họ nói trời xanh khéo vẻ bày
đem chi hương sắc trớ trêu ai
thư sinh ngây bút say người mộng
đem nhốt con tim cuối đuôi mày
họ nói nàng ơi gặp gở chi
cỏi xuân tình đã vướng mê si
sóng biếc khuynh thành giai tự cổ
luyến lưu phạm lãi biệt tây thi
họ nói mây sầu mây bay đi
nói nàng tiên mộng mơ vương phi
vườn hồng dạo đó như khép cổng
chờ đợi quân vương rẽ lối kỳ
nàng thơ từ tạ nơi đây nhé
họ nói thì sao ta chớ nghe
nàng hoa trong nhớ trôi ký ức
còn lại chăng là tiếng lủ ve...
họ nói hè về tiếng ve than
lúm duyên đôi má đẹp vô vàng
đen huyền mắt phượng như khiêu gợi
bạch mã nhân gian cỏi tình mang
họ nói vành môi tợ hoa nở
son phấn như đùa phớt gái tơ
gian truân khéo trêu cành hoa ngọc
sắc màu duyên mới đón nàng thơ
họ nói mây kìa dáng hửng hờ
tóc xước đuôi gà vương ước mơ
thoang thoảng hoa nhoài gây xao xuyến
lạ thay lắm kẻ lại mong chờ
họ nói hàng me nghiêng ngã quá
lá vàng lụt lối bước chân qua
cúc áo vô tình bung kẻ hở
điểm hồng mây tuyết chết người ta
họ nói nàng ơi son phấn mịn
hồng hồng ửng ửng má trêu tình
đã thêu duyên nợ bao tiền kiếp
nay càng cột chặt chữ ba sinh
họ nói chân trời áng mây trôi
rặng núi cheo leo gió thổi thôi
gót dặm in son trên lá nhớ
ấy là sa mạc trái tim côi
họ nói đông lai rét cả lòng
được gần người ngọc ấm hương nồng
lặng lẻ nhìn thôi hồn say khước
nói gì chia lạnh với chăn bông
họ nói ngân giang vì sao lạ
lấp lánh ru hồn hương tình ta
xuân đến muôn hoa bướm lượn lờ
muốn hái sao trời tặng bướm hoa
họ nói phớt như hồn gió biển
đem nàng trinh nữ đến gieo duyên
ngất lòng hoa nở con tim chết
vóc dáng trang đài một thiên kim
họ nói trang thơ tình ly biệt
giai nhân mắt ngọc vành trăng khuyết
tình xuân nặng nợ xin tạc dạ
lưu cảm tim ghi nổi nhớ riêng
họ nói nàng ơi hạt sương đêm
lạnh lòng hoa nọ bướm trao duyên
xuân phới tình lay nồng lửa ấm
đẹp như lảng tử ngộ nàng tiên
họ nói trời xanh khéo vẻ bày
đem chi hương sắc trớ trêu ai
thư sinh ngây bút say người mộng
đem nhốt con tim cuối đuôi mày
họ nói nàng ơi gặp gở chi
cỏi xuân tình đã vướng mê si
sóng biếc khuynh thành giai tự cổ
luyến lưu phạm lãi biệt tây thi
họ nói mây sầu mây bay đi
nói nàng tiên mộng mơ vương phi
vườn hồng dạo đó như khép cổng
chờ đợi quân vương rẽ lối kỳ
nàng thơ từ tạ nơi đây nhé
họ nói thì sao ta chớ nghe
nàng hoa trong nhớ trôi ký ức
còn lại chăng là tiếng lủ ve...
Quang Minh at 05/09/2010 12:47 am comment
dạo nọ có lần như gặp em
đôi mắt nhung huyền trông rất quen
khuôn mặt ngây thơ hoa nhớ mãi
anh về khắc khoải mỗi từng đêm
mông những nàng ơi biết nổi lòng
hay như nàng ngở nhớ xa trông
lòng anh cứ mãi ôm tình nhớ
cô gái dưới trăng xây mộng hồng
có lần lần những nhở yêu ai
yêu nàng con gái đôi mắt nai
yêu má phớt hồng môi ươm mộng
yêu gió tung ai tóc xoã dài
có lần như nhở má em hồng
phải chăng em nghỉ đến anh đây
gây bao xao xuyến tim rung nhảy
rạo rực lòng anh dưới trăng gầy
có lần tôi những muốn chia tay
vĩnh biệt người đi quên đắng cay
nhưng sao tim nó không cho bỏ
một bóng hình ai đã bao ngày
có lần nghe con tim thổn thức
bao đêm thức trắng gửi hồn mây
một người con gái đơi mắt nai
hoa ngậm sương mơi má phớt hồng
có lần tôi mơ đôi mắt nai
hồn thơ dài mãi theo men rượu
trãi mộng đời tôi chuốt chén sầu
em ơi em có hiểu anh không
(QM ghé thăm bạn chúc bạn hp nhiều )
Quang Minh at 04/30/2010 09:47 pm comment
ngõ vào tim lối vẻ đường mòn
len nổi nhớ sương non gió lạnh
ngắm trăng treo bầu trời cô quạnh
bao đêm trường ấp ủ lòng anh
tình đôi ta ví nhở không thành
tan nát nhỉ yến oanh rả bạn
vườn hồng nay trở thành vườn cấm
mộng uyên ương sâu thẩm sầu tan
trong đêm thâu gió lạnh tình mang
như hoa úa lệ hoang vô vọng
nàng vương phi sầu mộng cô tô
tim tan vở bóng chàng phạm lãi
thương em hoa lòng anh trang trãi
lạnh một mình tim khóc sầu ai
trang thơ dài hồn thơ tình ái
đốt đem vào cổ mộ yêu đương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét