Thứ Năm, 18 tháng 4, 2013

NẾU MỘT NGÀY ....


NẾU MỘT NGÀY ....


NẾU MỘT NGÀY EM BIẾN MẤT

nếu có một ngày em biến mất
 trời ơi tan nát trái tim anh 
nếu nầy đừng nếu hởi biển xanh 
anh là gió vờn quanh sóng biển

 ngày xum hợp tan thành bọt biển
 bờ môi ai hờn mát nụ hôn
 con tim yêu ngọn lửa dập dồn 
đốt thiêu hết vầng trăng kỹ niệm

 tình đôi ta cung hàm bất biến 
một nghiệm tình suy diễn con tim 
điễm tiệm cận hơi thở im lìm 
chung hòa nhịp đường dài tiếp tuyến 

em có thành hạt mưa hoài niệm 
vết hằn sâu lệ biến ngàn sao 
trong màn đêm sao sáng má đào
 anh sẽ ngắm tim đau oăn thắt

 em ơi em xin đừng biến mất
 cõi lòng anh rách nát nguồn tim
 dầu em là hạt cát trinh nguyên
 trong biển cả tình anh ôm ấp

NẾU  MỘT NGÀY ANH BIẾN MẤT


thời gian nhẹ rớt mây sầu
 vô thường đọng giọt bên cầu tử sanh
 nếu một ngày em mất anh
 trăm năm bọt biển tan thành sương lan

 giả từ ánh mắt nồng nàng 
biệt ly má ngọc tim vàng đài trang
 thời gian quán trọ vương mang 
tóc xanh phút đã biến sang bạc đầu 

nếu một ngày chẳng có tôi 
vô thường sanh diệt mộng sầu xưa nay 
xác thân vùi dập cỏ cây 
hồn sầu ray rức trần ai muộn phiền 

nhở khuya ngưng bút hoa tiên 
nếu mai tôi mất cõi huyền thảnh thơi 
còn chăng hơi hướm để đời 
vần thơ trên blog vẻ vời bướm hoa 

biệt ly cái nợ trần hà 
chuyển vào vạn cảnh di đà tây phương
còn chăng di ảnh khói hương
tình xưa ươm hạt vô thường vân phong

HỌA LẠI NHỚ AI


HỌA LẠI NHỚ AI

HỌA   LẠI   NHỚ   AI

nhớ ai mái tóc thon dài 
đôi môi mộng thấm tim ray rức lòng 
nhớ ai đôi má ửng hồng 
khuôn soan đầy đặn bềnh bồng sương khuya 


nhớ ai tình nhở ngở chia 
con tim hai nửa bên kia bên nàng 
nhớ ai bướm lượn chiều hoang 
cỏi lòng man mác cưu mang bóng hình


nhớ ai trăng chuốt ánh minh 
chứng tri hai đứa nặng tình trăm năm 
nhớ ai trăn trở khôn ngăn 
cành khuya lay gió gối chăn muộn màng


nhớ ai trăm nhớ thương ngàn
con tim khóc mướt canh tàn đơn côi 
nhớ ai nổi nhớ về đâu 
nhớ trong đôi mắt chiều sâu tâm hồn 


nhớ sầu trăng lặn cuối thôn 
còn chăng một cỏi vô hồn ai ôi
nhớ nàng tin nhắn xa xôi 
người ta post gửi tặng tôi ảnh nầy 


hôm nay lụt lại trang gầy 
giai nhân ai nở bỏ rày blog xưa
nhìn hình tim nhớ tim ưa 
tim tôi vụt sáng cơn mưa phủ phàng


hình ai thon thả cao sang
môi son má phớt mịn màng nét duyên 
nhở như hương ngọc dáng tiên
càng nhìn say khước tận miền non thai


phải chăng ngọc nữ giáng lai 
say lòng kẻ ngắm càng say kẻ nhìn 
nàng ơi biển nhớ trời tình
trói chân hàn khách bóng hình giai nhân


vần thơ họa lại bâng khuâng
nhớ ai lưu cảm lâng lâng tâm hồn
thăng trầm năm tháng dập dồn
hình ai mực đọng bên dòng tương tư

NHỚ AI


NHỚ AI

NHỚ   AI

hôm nay lên blog bâng khuâng  
viết dòng thơ nhớ xa gần ai kia 
biết ai đi sớm về khuya  
vần thơ thương nhớ gởi vìa đến ai  


khi ai mở máy mến say  
vần thương vần cảm đêm dài chờ mong 
tặng ai một cánh hoa hồng  
để vơi gian khổ nhọc nhằn ngày qua  


đây lòng đấy nhớ thiết tha 
mây xa có biết rằng ta nhớ nàng
 nhớ người dịu vợi dậm tràng 
biết người có hiểu lòng quang chăng nào 


sầu dâng ngọn sóng dâng cao  
con tim sôi sục hình nao trong lòng  
nay nhân về sớm hưởn không  
nhắn lời đến ấy má hồng lòng ai  


mượn vần thơ nhớ men say
say lên đôi mắt trang đài xa xôi  
say và say cả vành môi 
gởi thơm nụ nhớ ai ôi chăng nào 


gởi lên hai má ửng đào  
một mi truyền cảm ngọt ngào ngất ngây 
ai về lên blog tìm mây  
mây bay theo gió lén cài áo thương 


áo nàng tung gió mở đường  
thiên nhiên liên tỏa như dường tuyết nhung 
càng nhìn càng ngắm tim rung  
phải chăng mây nước tiên cung hé mời  


vài dòng rộn rả ý thơ  
nàng ơi anh nhớ anh mơ em rồi 
chào em tạm biệt đây thôi 
vài dòng thơ cảm mượn câu ấm lòng

ngước trông trăng thẹn bên sông
nhớ người lộng ảnh bềnh bồng trăng khuya
mơ ngày gặp lại ai kia
thương thương nhớ nhớ đầm đìa lệ rơi

TÌNH BĂNG GIÁ


TÌNH BĂNG GIÁ

TÌNH    BĂNG   GIÁ
 
cơn sóng nhỏ chạy dài biển vắng
cánh hải âu lượn nắng trời cao
hơi thở nào ngọt lịm thơm thao
gây nhung nhớ chẻ đôi tóc rẻ
 
 
hồn rên la gọi khẻ em yêu
cánh rừng sim bạt gió mây chiều
chim sãy cánh buồn hiu về tổ
nhớ về ai lệ đổ khê nhiêu
 
 
vườn hồng nay hoa nở mỹ miều
ngàn cánh bướm dập diều bay lượn
thoáng như dường hương sương nắng sớm
lóng lánh hình hoa bướm người xưa
 
 
áo trắng bay trong gió phất qua
em trinh kiết men say lộng lẩy
nét đẹp xinh hình nhở thơ ngây
hoa lá lại tình xây đôi lứa
 
 
trong hơi gió như vừa ai đó
thoảng hương thơm tựa lọ nàng thơ
ôm lấy gió lòng mơ bóng ngọc
ngất ngây tình bọc lộ duyên tơ
 
 
một mai kìa tháng năm thắm tỏa
nét trúc mai ngẩn ngở ngây nhìn
em thuở nào nay quá đẹp xinh
anh như thể  cỏi tình lạc bước
 
 
em lộng lẩy như hoa thượt dượt
khiến nguồn thương bùng nổ trong tâm
ngày sau dầu chia rẻ sơn lâm
anh vẫn nhớ tri âm bạn ngọc
 
 
trang thơ củ dầu em chưa đọc
mãi tim anh dáng vóc diệu hiền
bao kỹ niệm  tiềm tàng bất biến
mãi tôn thờ lưu luyến người xưa
 
 
mười tám xuân em vừa nhút nhát
khối tình ta băng giá tim chai
yêu nhau tưởng yêu nhau mãi mãi
nào ngờ thay tang hải chia phôi

NHỚ THỜI ÁO TRẮNG


NHỚ THỜI ÁO TRẮNG

NHỚ  THỜI  ÁO  TRẮNG


chiều hôm nay hồn đơn sao hoang vắng
tôi ước ao được ngấm bóng người xưa
một lần thôi dầu biết chẳng có thừa
bởi duyên phận bẻ bàng trong kiếp sống



tôi chợt tỉnh đây thật hay nằm mộng
ngấn hoa yêu bên trang blog hiện về
vẫn đượm màu trinh khiết thuở  đê mê
sưởi ấm lại hồn tôi bao năm tháng



entry nầy dành cho ai thời dĩ vảng
giờ post lại ghi dấu bóng người xưa
dầu chiều nay trời có đổ mưa thưa
vẫn thấy ấm tình tôi trong ký ức



cám ơn người vần thơ vương nét mực
màu trinh nguyên ray rức tháng năm xưa
hương thơ nhẹ rỉ rã trắng cơn mưa
khơi dỉ vảng trong hồn thơ miên viển



gánh hành trang bến đời nhiều lưu luyến
và bụi thời gian phủ lấp tuổi hồng
tôi một mình dong ruổi giữa mênh mông
khi hụp lặn giữa biển đời sóng gió



màu áo trắng không tàn phai tâm nó
mỗi khi buồn tôi mơ vọng mưa rơi
ngược thời gian theo dĩ vảng dòng đời
tôi nhớ lại áo trắng thời đi học

THỜI ÁO TRẮNG


THỜI ÁO TRẮNG

THỜI  ÁO TRẮNG

thời áo trắng còn ghi trong nổi nhớ
bốn năm qua sen nở tận tâm hồn
mai đây rồi đôi ngã chiếc sự buồn
hương tình ấy tôi luôn luôn nhớ mãi
.
mỗi buổi chiều nắng tà xuyên cửa sổ
phảng má hồng tình trổ nụ duyên nồng
chợt nhìn em tâm hồn như bay bổng
học đường ôi đôi bóng chẳng rời xa
.
hai con tim chan hòa chung nhịp khúc
nổi tương phùng ánh chúc giữa đêm đen
thời áo trắng biêt bao nhiêu ước hẹn
thổn thức lòng tim bén lửa yêu đương
.
hồi hộp nhứt bên nhau mỗi mùa thi
cả hai ta ước hẹn bảng khoa kỳ
mong đừng rớt lạy trời  xin phù hộ
sự hoài mong chẳng phụ  tưởng viễn ly
.
thấm thoát thoi đưa  nhở bốn năm dài
tình thương thấm thiết  tràn ngập  hương say
yêu nhau trang trãi mảnh hồn thơ trẻ
giảng đường như chia sẽ hướng tương lai
.
thời áo trắng ngày nay bừng bảng hổ
gánh hành trang  loang lổ giấc mơ sầu
khi ra trường hai đứa lại chia phôi
nàng quay đi dành tôi màn đêm tối
.
thôi nhé mai đây giả biệt nhau rồi
kỹ niệm nào bóng câu qua cửa sổ
yêu nhau chi ngẩn ngở ôm nổi khổ
thổn thức sầu lệ đổ bóng người đi
.
ai về trường củ u hoài mơ vọng
bốn năm dài áo trắng tuổi thư sinh
ướp hoa yêu lối mộng lắm nặng tình
trong tim đọng dư âm thời áo trắng
.
nổi xót đau xóa tan hồn cay đắng
bốn năm dài hoa mộng thấm tình xuân
còn chăng nào biên biết cái vị tân
thời áo trắng xóa dần trang tình hận

.