Thứ Sáu, 30 tháng 12, 2016

XUÂN CHỜ ĐỢI

XUÂN CHỜ ĐỢI
-
xuân hởi gió trêu tà áo tím
trên giàn hoa bí đón xuân sang
tầm xuân biên biết màu xanh ngát
mấy dậm trường tình khối duyên mang
.
trăng sao đắm đuối trong sương nhạt
rực cánh mai vàng ngát gió xuân
tuổi đời chồng chất hoàn tay trắng
dạ nổi bâng khuâng phận cơ hàn
.
những muốn sang nhà xum hợp mặt
ngại ngần hai chữ khó đeo mang
công danh phía trước còn u ám
cam phận làm công dám thở than
.
đành phải làm thinh nổi nhớ nhiều
để nghe tim khóc tình câm lặng
dầu cả lòng tôi một màu trăng
đơn phương da diết mỹ nhân lòng
.
chỉ biết mình tôi thương nhớ thương
nhớ lên cánh nhớ nụ môi hường
đêm về e ngại tơ vương vấn
một mảnh hồng nhan cuối đoạn đường
.
cô liêu trơ cảnh bên trời hiếu
mẹ đã ra đi lúc đông chiều
trách nhiêm đôi vai oằn hơi thở
thương người chữ hiếu vỗ sao kêu
.
đến nay như đã mấy xuân thêu
kết bạn văn thơ blog cũng nhiều
gom hương quỳnh nở đêm khuya lụn
chờ đợi tình xuân dậy sóng triều

Thứ Năm, 29 tháng 12, 2016

Chạm tay trên phố

Chạm tay trên phố

chẳng vô tình trên phố đông qua
tay chạm tay tình quá thiết tha
hay đó lẻ duyên ta trời định 
chạm tay nhau bin rịn tình ta

thoảng một kia bên hiên phố nhỏ
gặp lại nhau dưới ngỏ mưa to
chiếc ô đưa điếm hạt mưa thưa
nghe ấm lại con tim mở ngỏ

đưa em về lòng như trổi sáo
đường tuy xa sao nhở cứ gần
trước nhà em anh những bâng khuâng
sao xui khiến hai tim đập chậm

một lần thôi anh về say đắm
nhớ nhung nhiều dáng dấp thiên kiều
mong và mong gặp lại hương yêu
ta đi mãi đường dài kỹ niệm

bổng cuồng loang bởi đâu chinh chiến
biệt em yêu bưng biến chiến khu
mong có ngày sạch bóng quân thù
ta nối lại chiếc ô lưu dấu

khi thanh bình anh về ngỏ lối
nhà còn đây chẳng thấy em đâu
hỏi ra rằng em đã xa xôi
ôm đàn mộng dạo câu xa cách

lên xe hoa lòng bao than trách
một đường tơ rối nhịp chia pha
em vui hạnh phúc với người ta
còn chữ nhớ em cho anh lại


TÌNH MẸ

TÌNH MẸ

tình mẹ đó bài ca muôn vạn thuở
dầu không lời nổi nhớ chẳng hề vơi
tình mẹ sâu thâm thẩm tợ đất trời
bên đời trẻ mẹ âm thầm lặng lẽ

giọt mồ hôi từng hạt rơi nhè nhẹ
thấm mặn nồng ướt đẫm cả trang thư
vòng tay mẹ ôm trọn cả lòng từ
con thơ daị tuổi thơ nào đâu hiểu

vùng ký ức của một thời niên thiếu
con dỗi hờn bên áo trắng thư sinh
tuổi mộng mơ con nào nhớ bóng hình
mẹ vất vả cả đời vì con trẻ

đêm thầm lặng bên lời ru của mẹ
trông lớn dần mơ ước của đời con
mưa tầm tả bóng mẹ cuối đường mòn
vai gồng gánh nuôi con buồn ngấn lệ

thời gian qua mẹ tuổi già bóng xế
tóc phai màu bạc trắng nếp nhăn sâu
nhưng tình mẹ vẫn ấm thuở ban đầu
dưới mắt mẹ con luôn còn non dại

dầu hôm nay và mãi mãi ngày dài
con vẫn bé thời thơ ấu năm xưa
nghiã tình mẹ tả biết mấy cho vừa
tình mẹ mãi bản tình ca bất diệt

nhớ thương mẹ lòng con nghe biên biết
biển đông còn da diết mảnh tình son
trời bao la tình mẹ đó vẫn còn
theo con trẻ đời con luôn có mẹ


GIÓ THAN

GIÓ THAN

gió than thở nổi tình ai đó
mây lặng lờ buồn nọ bay trôi
trăng nghiêng nghiêng tình hởi tình sầu
mưa nước mắt rụa ràng ngập lối

thương mẹ nhiều con tim sám hối
nổi ưu tư chìm nổi biển sầu
bao đường đi bao lối bao cầu
bao giọt nhớ giọt châu ràng rụa

cánh én đơn dẩy dụa trời cao
lá chết vàng đêm đông rơi rả
ánh trăng nghiên nghiệt ngã xót xa
bóng mẹ yêu bàng bạc hương chiều

trong nổi nhớ như vừa dáng ngọc
nhìn lặng nhìn di ảnh khói hương
ôi se thắt định luật vô thường
nở cướp mất tình thương từ mẫu

chiếc võng kia kẻo kẹt âu sầu
như ôn lại những gì kỹ niệm
những trăn trở ân tình lưu điếm
mẹ hiền từng nương tựa thâu đêm

ôi ray rức trái tim nhứt nhối
biết mẹ đi muối mặn giọt sầu
còn gì chăng gió lạnh bờ môi
theo hương khói mơ màng bóng mẹ

một lần chỉ một lần thấy mẹ
nổi nhớ hồi qui ký con tim
giờ mẹ đâu và biết đâu tìm
trách cơn gió đưa xa bất biến

tình của mẹ cao hơn núi thái
lòng bao la hơn cả biển ngàn
phận làm con biết mấy chu toàn
công ơn mẹ khôn toan đền trả

hôm nay nầy vận lòng cô quả
mẹ mất đi mất cả người ôi
vần thơ nào tạ tội cho tôi
hồn trẻ dại giọt châu ràng rụa

thoảng bên tai gió luồn khe cửa
nhở mẹ hiện tựa ở bên con
phút nào thôi tâm mãi màu son
hầu ưu uất mẹ con đoàn tựu

gió than thay lời sầu ủ rủ
vẳng tiếng ru con ngủ thuở nao
tiếng mẹ xưa thắm thiết ngọt ngào
vẫn đọng lại tuôn trào lệ ngọc

trang thơ nhớ hồn thơ xẽ dọc
mẹ giờ đây có biết hay chăng
thương mẹ hiền lệ mặn thấm khăn
trông di ảnh khôn chăng tiều tụy


Nhớ mẹ

Nhớ mẹ

nay đã lớn xa nhà vạn dậm
hồi tâm về hoài mông cố hương
nhớ mẹ hiền hai nắng gió sương
đời tần tảo lệ nhường ràn rụa

nay mẹ già mái tóc bạc phao
khi trời chuyển nhứt đau xương cốt
thương mẹ nhiều con thơ dại dột
đễ mẹ trông vòi vọi xa xôi

muồn gần mẹ đôi chút nào thôi
ôn kỹ niệm trong nôi ru ngũ
thời quá khứ tình thương ấp ủ
thắm chan hòa mẫu tử thiêng liêng

muốn gần mẹ giây phút bình yên
an lòng trẻ tha phương xứ lạ
khi đông về gió hàn se lạnh
nhớ mẹ yêu chạnh lệ ngấn lan

thân xứ xa nhớ mẹ thở than
mong được ở gần bên từ mẫu
nghe tin bão lòng con nóng hổi
mẹ quê nhà đến nổi nào không

nhớ mẹ yêu nổi nhớ dài mong
trăng nghiêng khuyết lệ lòng tuôn đổ
bóng mẹ hiền bao năm gian khổ
hy sinh đời dạy dỗ con ngoan

ngày hôm nay lớn khôn nắng hạn
xa quê nhà kiếp tạm gian truân
vì tương lai nước mắt rưng rưng
thương mẹ lắm cực thân cũng ráng

mong một ngày trời quang sáng lạng
con trở về làm rạng tông môn
lời mẹ dạy dầu nay lớn khôn
luôn tâm nguyện di ngôn từ mẫu


Thứ Tư, 28 tháng 12, 2016

Chờ ai

Chờ ai
-
Biết em đi anh vẫn cứ chờ
chờ cơn mưa chờ cả trăng thơ
chờ chờ mãi sao mờ tắt lịm
không gặp nhau tim tím hồn hoang
-
chờ em đi trong buổi đông sang
mang lá úa cuối thu buồn bả
chiếc ô xưa có bàn tay lạ
đã cùng ai dầm cả cơn mưa
-
anh chờ em tàn hết mưa thưa
nơi góc phố lệ đưa mưa xóa
chờ em biết chờ trong đày đọa
cớ sao lòng vẫn bão chờ thôi
-
đường chúng ta dù có chia đôi
cây dù nhỏ ngẫn ngờ bối rối
bàn tay ai dày dò muôn nổi
chiếc ô nồng hờn dổi người đi
-
em bảo anh đừng có sầu bi
đừng chờ nữa em đi không lại
nhìn cơn mưa biển lòng tê tái
vẫn chờ và chờ mãi em yêu
-

Bất chợt

Bất chợt
-
bất chợt tự nhiên nhớ đến em
bất chợt lòng lại sóng tình quen
bất chợt chạnh nổi ưu ảm lạ
bất chợt xót xa mắt lệ hoen
-
anh gửi vần thơ yêu trắc trở
đến người con gái xứ xa xâm
chút nhớ chút thương chút thương thầm
mong sao người ấy mãi cao sang
-
bất chợt nay lại đến thăm nàng
nối tiếp vần thơ trước dở dang
tình yêu như ngở làn tóc rối
nhứt nhối con tim khóc chiều tàn
-
đã biết yêu trên mạng luôn ảo
nhưng có lúc mượn ảo giải sầu
bờ vai nào đọng lệ mưa ngâu
mạng tuy ảo bích câu kỳ ngộ
-
vần thơ tình đơm hoa kết trổ
nhổ chữ sầu bỏ hố tim đen
mang ưu tư hạt nhớ trước đèn
bâng khuâng cả đêm dài máy tính
-
bạn của tôi bạn thiết quang minh
xin hãy khóc dùm mình chút nhé
thuở thơ ngây hồn nhiên tuổi trẻ
vụt qua mau lối rẻ yêu thương
-
cha đi xa trong cỏi vô thường
còn chi lại đoạn trường mẹ góa
tình yêu tôi trở thành trắng xóa
khóc cho mình khóc cả trăng đêm
-
rồi trãi bao những nổi truân chuyên
đời dạy dổ chữ duyên trắc trở
khóc cho đời cũng khóc tim vở
blog giải sầu ai hởi hiểu chăng
-
tình online tình ảo khôn ngăn
mình mượn ảo mơ trăng bến mộng
biết yêu blog yêu trong tuyệt vọng
nhưng vẫn yêu người mộng blog ơi
-
bất chợt dài dạo blog chơi vơi
viết viết mãi vần thơ chẳng gởi
giải nổi sầu ai hởi biết chăng
vì có blog chôn chân vời vợi
-
nơi xứ xa có người chờ đợi
một bóng hình kí gửi vào tim
bóng giai nhân blog ảo nhở tìm
in đậm mãi nàng tiên trong mộng
-

Bất chợt

Bất chợt
-
bất chợt tự nhiên nhớ đến em
bất chợt lòng lại sóng tình quen
bất chợt chạnh nổi ưu ảm lạ
bất chợt xót xa mắt lệ hoen
-
anh gửi vần thơ yêu trắc trở
đến người con gái xứ xa xâm
chút nhớ chút thương chút thương thầm
mong sao người ấy mãi cao sang
-
hôm nay tôi lại đến thăm nàng
nói tiếp vần thơ trước dở dang
tình yêu như ngở làn tóc rối
nhứt nhối con tim khóc chiều tàn
-
đã biết yêu trên mạng luôn ảo
nhưng có lúc mượn ảo giải sầu
bờ vai nào đọng lệ mưa ngâu
mạng tuy ảo bích câu kỳ ngộ
-
vần thơ tình đơm hoa kết trổ
nhổ chữ sầu bỏ hố tim đen
mang ưu tư hạt nhớ trước đèn
bâng khuâng cả đêm dài máy tính
-
bạn của tôi bạn thiết quang minh
xin hãy khóc dùm mình chút nhé
thuở thơ ngây hồn nhiên tuổi trẻ
vụt qua mau lối rẻ yêu thương
-
cha đi xa trong cỏi vô thường
còn chi lại đoạn trường mẹ góa
tình yêu tôi trở thành trắng xóa
khóc cho mình khóc cả trăng đêm
-
rồi trãi bao những nổi truân chuyên
đời dạy dổ chữ duyên trắc trở
khóc cho đời cũng khóc tim vở
blog giải sầu ai hởi hiểu chăng
-
tình online tình ảo khôn ngăn
mình mượn ảo mơ trăng bến mộng
biết yêu blog yêu trong tuyệt vọng
nhưng vẫn yêu người mộng blog ơi
-
thời gian dài dạo blog chơi vơi
viết viết mãi vần thơ chẳng gởi
giải nổi sầu ai hởi biết chăng
vì có blog chôn chân vời vợi
-
nơi xứ xa có người chờ đợi
một bóng hình kí gửi vào tim
bóng giai nhân blog ảo nhở tìm
in đậm mãi nàng tiên trong mộng
-

Bất chợt tiếp tình chong chóng

Bất chợt
tiếp tình chong chóng
-
bất chợt tự nhiên hòa cơn gió
bất chợt nào chong chóng tình em
bất chơ chi đôi mắt nhung đen 

nhìn xa thẩm trước đèn blog rộng
-
ngọn gió anh vươn cao trời lộng
bay bay đi cơn bảo biển lòng
mãi vui chơi khắp nẻo muôn nơi
trời chờ đợi lệ rơi chong chóng
-
mơ gió diệu hiền mát tim trông
chong chóng nào chong chóng thủy chung
chờ chờ mãi quay về của gió
cánh chóng chờ gió thổi quay vòng
-
một ngày nào cơn gió hồi tâm
trở lại với chóng em tình ấm
đôi trái tim xoay tít trời xanh
chong chóng rạng làn hơi gió thấm

Nhớ mẹ

Nhớ mẹ

nay đã lớn xa nhà vạn dậm
hồi tâm về hoài mông cố hương
nhớ mẹ hiền hai nắng gió sương
đời tần tảo lệ nhường ràn rụa

nay mẹ già mái tóc bạc phao
khi trời chuyển nhứt đau xương cốt
thương mẹ nhiều con thơ dại dột
đễ mẹ trông vòi vọi xa xôi

muồn gần mẹ đôi chút nào thôi
ôn kỹ niệm trong nôi ru ngũ
thời quá khứ tình thương ấp ủ
thắm chan hòa mẫu tử thiêng liêng

muốn gần mẹ giây phút bình yên
an lòng trẻ tha phương xứ lạ
khi đông về gió hàn se lạnh
nhớ mẹ yêu chạnh lệ ngấn lan

thân xứ xa nhớ mẹ thở than
mong được ở gần bên từ mẫu
nghe tin bão lòng con nóng hổi
mẹ quê nhà đến nổi nào không

nhớ mẹ yêu nổi nhớ dài mong
trăng nghiêng khuyết lệ lòng tuôn đổ
bóng mẹ hiền bao năm gian khổ
hy sinh đời dạy dỗ con ngoan

ngày hôm nay lớn khôn nắng hạn
xa quê nhà kiếp tạm gian truân
vì tương lai nước mắt rưng rưng
thương mẹ lắm cực thân cũng ráng

mong một ngày trời quang sáng lạng
con trở về làm rạng tông môn
lời mẹ dạy dầu nay lớn khôn
luôn tâm nguyện di ngôn từ mẫu


Hoài niệm mẹ mất

Hoài niệm mẹ mất

mẹ ra đi tiết đông sầu hiu quạnh
nhục thân người trầm lặng cả không gian
hình hài mẹ tẩn liệm tấm áo quan
giữa hương khói màu tang sầu lả chả

trời sang đông sao vô tình nghiệt ngã
đưa mẹ về miền đất lạnh thiên thu
mảnh hồn con thổn thức cảnh hoang vu
khăn trắng xóa thay lời tình vĩnh biệt

tôi tan nát cõi lòng bao thương tiếc
mẹ ra đi trong khói biếc mù sương
xe tang lạnh theo gió cuốn bụi đường
mây giăng phủ cõi hồn con thơ dại

mẹ ra đi vĩnh viễn không trở lại
cổ áo quan khép kín tấm từ thân
đưa mẹ hiền nằm lại dưới mộ phần
ôi đau xót trái tim dường đã vỡ

trước mắt con đất trời như sụp lỡ
con gào to nhưng chẳng thốt nên lời
cõi lòng như lạc lỏng giữa chơi vơi
mẹ nay đã giờ ra người thiên cổ

con quỳ xuống tận sâu sầu đáy mộ
ôm hình hài vĩnh biệt mãi mẹ yêu
mẹ đi rồi theo sương lạnh đông chiều
bỏ con dại bên dòng đời cô quạnh

trên hương án nhìn mẹ qua di ảnh
lòng kính thành nguyện đốt nén tâm hương
cầu cho mẹ vảng sanh cảnh tây phương
để con trọn cả đôi đường hiếu đạo

trong sâu thẩm tiếng lòng con cầu đáo
mong mẹ hiền an náo cảnh niết bàn
đức di đà phủ sáng ánh hào quang
tiếp hồn mẹ vĩnh hằng miền cực lạc

Y Chau

Tình chong chóng

Tình chong chóng
-
chong chóng em không rời xa nữa
chỉ chờ cơn gió của thương yêu
cơn gió nào say đắm hồn xiêu 
thổi mát nhẹ lòng em chong chóng
-
gió đi rồi chóng nọ buồn nhiều
cánh không xoay dầu biết bao gió
chóng chỉ chờ cơn gió tím chiều
chong chóng mát cánh xoay mừng gió
-
tình chong chóng ôm mộng từ đó
gặp gở chàng cơn gió ba sinh
chóng có tàn lòng vẫn chung tình
chờ cơn gió thân thương trở lại
cơn gió đó một thời ray rức
bay đi xa chong chóng chờ mong
dung nhan sầu dài thẩm nát lòng
chờ cơn gió thổi trong tim chóng
-
gió đi xa gió quên bé bỏng
chong chóng buồn ngấn lệ trong trong
chờ gió về hương mát con tim
chờ chờ mãi gió chìm sông biển
-
chong chóng buồn đứng im một điểm
cánh vàng hoe khô rát vành môi
ngày lẫn đêm khô lệ mong tìm
cơn gió nhỏ thân quen hờn dổi
-
gió ở tận trời xa sám hối
biết chóng chóng chờ mệt mỏi sầu
nào ai hiểu gió đạng bị bảo
bảo bạo tàn cuống gió cặp đôi
-
thổi ào ào cây đổ nhà trôi
gây tang tóc nhiểu nhương trần thế
gió hiền hòa gió bị kiềm chế
mảnh hổ lang khó thể trở về
-
chong chóng em mắt lệ nảo nề
xin xót gió nhiêu khê trăm nẻo
một ngày kia gió kéo thân tàn
đí đến chóng hồn tan xiêu vẹo
-
tình của gió chóng yêu nếu kéo
vớt tim lên gió héo gió tàn
một lời than chóng em anh chết
gió đi xa chong chóng nát tan
-

Mi ngoan nhé

Mi ngoan nhé

mi ngoan nhé đêm trường tim quạnh quẻ
chạnh lòng yêu với kẻ quá hửng hờ
nụ tầm xuân biên biết nở bao giờ
người giá lạnh ghét thương dường tượng đá...

mi ngoan nhé dầu trái tim băng giá
đã yêu ai tượng đá cũng lung lay
mong một ngày tươi rạng ánh nắng mai
ngọn gió mới trái tim chai thổn thức

mi ngoan nhé từng đêm mi ray rức
yêu một người sao dứt nổi nhớ mong
biết yêu là mi vương khổ trong lòng
sao quên được cành hồng bay trước gió

mi ngoan nhé dầu trái tim người đó
có lạnh lùng và tim có giá băng
tấm chân tình mộng tưởng bóng mỹ nhân
ngày nào đó hằng nga về chú cuội

mi ngoan nhé dã quỳ vương lệ tủi
yêu một người kết chuổi chữ hy sinh
khi đã yêu yêu cả tấm chơn tình
dầu chết cả đời mình người yêu ấy

mi ngoan nhé cho người ta nhận đấy
yêu một người dầu phải nhận thương đau
dầu gian nan gió bảo chẳng hề nao
trái tim đỏ đậm màu tình bất diệt

mi ngoan nhé gởi hồn lên mắt biếc
lên môi xinh tay xiêt chặt thân ngà
lên đôi má đậm đà hôn ngây ngất
cho tóc dài thơm ngát chất hương say

mi ngoan nhé dã qui lộng nắng mai
màu vàng rực chiếu dài chân trời mới
cho tình mi muôn ngàn sao sáng giới
trên trời đêm hồ hởi giữa rừng hoang

mi ngoan nhé nàng sơn nữ tây nguyên
vì người yêu chẳng màng chi cái chết
tim đẩm máu mũi tên đầy oan nghiệt
máu thành hoa truyền thuyết dã quì tên

mi ngoan nhé luật tang thường dâu bể
yêu người dưng xiết kể chữ hy sinh
để tình yêu trong sáng ánh bình minh
tim sáng chói màu vàng hoa chung thủy


Thứ Bảy, 24 tháng 12, 2016

Anh và em (tiếp )

Anh và em (tiếp )
-
anh về đây ngập ngừng trên lối củ
nắng vương gầy khói phủ kín đầu non
dấu chân xưa in đậm lối cỏ mòn
anh ngây ngất quyện hồn theo mây trắng
-
vẫn đường xưa sao ngọt ngào tỉnh lặng
hương tình còn phảng phất ở đâu đây
dang đôi tay ôm trọn cả tháng ngày
bao kỹ niệm ấm hồn anh dạo ấy
-
trường xưa ơi mỗi mình anh trở lại
hương học trò thuở cũ chẳng phôi phai
giảng đường xưa hồn ngập cả lối gầy
màu mực tím như còn in trang vở
-
trường xưa ơi trong anh người muôn thuở
nơi đôi ta kỹ niệm đậm ân tình
nơi ấm nồng tình nghỉa của anh em
anh cứ ngỡ hồn mình như sống lại
-
anh về đây trường xưa đầy hoa dại
mây bềnh bồng phiêu lảng chốn xứ xa
lẫn trong gió bóng em nhở thoảng qua
hương tình củ mặn mà nghe ngây ngất
-
tiết đông hàn đâm chồi mưa gió bấc
nhìn ô kia chồng chất nổi buồn đau
em đi xa đã mấy độ đông nào
anh da diết hiên lâu sầu trăng khóc
-

Anh và em

Anh và em
-
em ơi một khúc tơ lòng
viết ra đở nhớ má hồng trong tim
đông về gió thổi tan phiền
hạt mưa thấm giọt rót miền nhân gian
-
vần thơ trút nhớ minh quang
gửi về nơi ấy biết nàng nhận không
buồn cho một cánh hoa hồng
tặng nhau tỉnh lặng mặn nồng với nhau
-
hoa kìa chưa nhạt sắc màu
người ta rẻ hướng nghẹn ngào xót đau
thời gian tim những hư hao
vầng trăng tròn khuyết rì rào lá rơi
-
mượn thơ gửi nhắn ươm lời
giọt sương thắm lộc cây thời đơm hoa
mưa sầu tiển biệt chan nhòa
chiếc ô nhỏ đó chờ ta chung đường
-
tiết đông tháng chạp mưa dường
chung ô em bước anh nhường bên em
lời thơ có chút hờn ghen
em xem hỹ xóa trăng đêm vắng hình
-
vọng lầu thơ thẩn một mình
nhìn làn nước chảy cái tình tan mây
tình anh ô nhớ em đây
cuối đông mưa đổ tràn đầy yêu thương
-
chiếc ô vương vấn làn hương
tóc mây vương sợi mỹ nương trong lòng
đông sầu mưa muộn má hồng
tình anh còn đấy theo chồng em đi
-

Noel buồn

Noel buồn

noel nay buồn dâng sông bể
tiếng tơ lòng khóc kể chúa nghe
giáng sinh sao tim thắt se se
như chia sẽ tim se lạnh giá

noel nay lòng tôi hóa đá
viết nét hờn loan tỏa không gian
mẹ mất rồi nổi nhớ mênh mang
tim tắt thở bẻ bàng hoa cỏ

đây kìa lá trầu têm hôm nọ
trầu thì xanh còn đó mẹ đâu
tiếng chuông ngân dường bảo ưu sầu
mừng thiên chúa ân sâu ban rọi

noel nay nổi buồn vòi vọi
đón giáng sinh trong cõi hoang tàn
mẹ đi xa dấu chấm bẻ bàng
hồn u uất khóc than nhớ mẹ

trái tim tôi ngậm sầu muôn lẽ
chúa hồng ân ban kẻ mồ côi
một tình thương ấm áp nhiệm mầu
con chiên nhỏ ân sâu thiên chúa

đón giáng sinh lạnh lòng vạn thủa
phố đông người như thủa hoang sơ
đèn cờ hoa rạng rở vụt mờ
trong tâm tối lặng lờ di ảnh

chuông giáo đường ngân vang lanh lảnh
chúa ra đời khi mẹ đi xa
chua hiển linh ban phước chan hòa
yên hồn trẻ lệ nhòa nhớ mẹ

suốt đêm dài tồi tìm lặng lẽ
bóng từ nghiêm hiện mãi trong tim
dưới áng hương di ảnh mẹ hiền
tôi đón chúa nổi niềm sầu héo

noel về tiết đông lạnh lẻo
lạnh tái tê nếu kéo tâm con
mẹ mất đi ngậm đắng bồ hòn
hìn bóng mẹ tường tồn tim lạnh

chúa giáng sinh đêm đông giá lạnh
cứu chúng sinh thoát cảnh đau thương
mong hồng ân thiên chúa soi đường
an hồn trẻ niềm thương từ mẫu


Nhớ mẹ

Nhớ mẹ

tôi khóc bi ai tràn đêm đông lạnh
giọt lệ lòng sao cạn nổi thương đau
giọt nhó thương giọt nhớ dấu giọt sầu 
hồn đau buốt xót xa tình từ mẫu

ai có biết cõi lòng tôi ủ rủ
cách muôn trùng nhớ mẹ nổi nhớ nhung
nhớ đông nào bên mẹ buổi tương phùng
nay cách biệt sầu đông vây nặng trĩu

trong sâu lắng tiếng lòng kêu réo gọi
mẹ bây giờ mờ mịt ở phương xa
hình mẫu tử thiết tha chữ đậm đà
trăng khuya lạnh khó nhòa trong ký ức

tiết đông hàn hồn tôi nghe oi bức
kiếp nhân sinh quy luật chữ vô thường
ôm đau xót ngở ngang nổi đoạn trường
gây thương nhớ sầu đong nguồn tim lạnh

mẹ đi xa cõi lòng tôi hiu quạnh
trống vắng về trăng lạnh khóc sương đêm
nhớ mẹ hiền thao thức những từng đêm
ôi da diết nổi niềm mồ côi mẹ

biết sẽ chia cùng ai vơi lòng trẻ
mẹ chết là ta thành kẻ mồ côi
tìm mẹ đâu chỉ ở lúc đêm thâu
trắng hồn quạnh âu sầu bên di ảnh


Noel buồn

Noel buồn
-
thuở trời đất đông phong mưa bấc
tiết rét hàn lạnh ngắt tim da
tìm trong hương ấm của muôn hoa
un nóng con tim ai héo hắt
-
noel về trong niềm vui réo rắt
chuông ngân vang trong vắt tình thương
chúa ra đời ban phước muôn phương
trong tình ấm uyên ương trai gái
-
cùng với ai đường dài hướng phải
trái tim yêu rộn nhảy phập phồng
nụ hồn đầu trao gửi tình nồng
noel lại về trong duyên mới
-
chung đường nhau ta cùng đi tới
giáo đường xưa tình gởi niềm thương
thoảng cơn mưa mầu nhiệm lạ thường
cho ta lại xích gần thêm nữa
-
nếu chẳng gì hiểu lầm hai đứa
khó giải bày tự chửa chia lìa
kẻ vút bay xứ sở đài kia
người ở lại đầm đìa ngấn lệ
-
noel nay buồn dâng sông bể
tiếng tơ lòng khóc kể chúa nghe
giáng sinh sao tim thắt se se
ai nhớ kẻ phòng the lạnh giá
-
noel nay lòng ai hóa đá
viết nét hờn loan tỏa không gian
gửi gió mang tận xứ đài loan
cho tình nọ chan hòa hoa cỏ
-
nơi hương quê mảnh tình in rỏ
bóng mẹ già cô quả nhớ mong
em ra đi lòng có hoài trông
hương tóc bạc mẹ già còm cỏi
-
anh vẫn thường thay ai thăm hỏi
cho mẹ vui rắn rỏi hơn lên
noel mong thuyền về với bến
hạnh phúc tràn đôi lứa nên duyên
-
noel buồn gọi chẳng thành tên
bóng mẹ lại mõi mòn tựa cửa
trông tin em mẹ trông từng bửa
noel nầy em có về không em