Thứ Hai, 16 tháng 9, 2013

BÉ XINH

BÉ   XINH
người đâu sắc nước nghiêng mây
mắt nai lóng lánh sao mai trên trời
má đào phơn phớt sương mơi
cánh môi thắm đỏ khêu lời ái ân

ngắm nhìn lòng những bâng khuâng 
con tim vô định ngấm dần hương yêu
nhìn trong đáy mắt diểm kiều
cỏi tình chết ngất mắt yêu của nàng

dịu dàng hương tóc lâng lang
sợi bay theo gió sợi chàng quang tim
lượt là tha thướt áo xiêm
trông như phảng phất nàng tiên hạ phàm

đêm về giấc mộng ưu đam
tái tê hương ái lượn làm hương ân
càng nhìn say đắm muôn phần
nụ hôn như muốn kề gần người tiên

bờ vai trắng nuột nhu êm
như trêu ghẹo khách nợ duyên lửa tình
trông hình say ngất hương trinh
ước chi tạn mặt trời tình đảo điên

vần thơ thô thiển nổi riêng
khôn ngăn lửa ái hương duyên trang đài
đêm dài ôm gối tưởng ai
ngấn hương còn động hương say bên lòng

GỬI NHỎ YÊU

GỬI NHỎ YÊU

dòng thơ nhớ gởi về nơi nhỏ
chữ tình anh nhỏ có nhớ không
một lần thôi nhìn má nhỏ hồng
anh trắc trở bao đêm không ngủ

nhỏ nhìn kia vầng trăng huyền tụ
như tình anh mơ nhỏ hằng nga
biết trái tim nhỏ ở người ta
sao cứ nhở mơ hoa trời hạn

dầu không duyên nhỏ cho tình bạn
chớ nhìn bằng ánh mắt bâng quơ
anh ôm khổ con tim tắt thở
nhỏ nở nào lặng lẻ đi chăng

nhỏ yêu ơi ví tợ cô hằng
nào có nghỉ cuội anh đen đỉu
chỉ tấm thân cùng là bó củi
nào dám nào mơ đuổi hằng nga

nhỏ biết chăng trăng đó có ta
chung một quảng nhưng xa cách thế
những đêm rằm nhìn nhỏ hằng để
con tim yêu trùng dế kêu than

nhỏ yêu nào dáng nhỏ cao sang
anh chí lén nhìn lòng bảng lảng
ngắm nhỏ yêu buồn bả thân hèn
chỉ biết mộng con tim tù ngục

chiều bâng quơ gió đồi cao vút
biển vổ bờ thao thức nhỏ yêu
nhỏ lòng anh rộn ánh nắng chiều
mơn tóc nhỏ khuôn xoan lộ diện

thoáng nhìn thôi nhở nhừ chạm điện
dáng trang đài thoát hiện cao sang
ví nàng tiên mơ nhỏ lòng mang
mong muốn nhỏ liên sàng bến mộng

một lần yêu vạn lần thất vọng
tim héo sầu nhỏ bước sang sông
còn lại chăng bóng nhỏ trong tâm
hồn chết lặng theo từng biển sóng

VỊNH HOA ANH TÚC

VỊNH HOA ANH TÚC

mây bay gió luyến sáng chiều
lượn lờ hoa lạ tim nhiều vấn vương
hoa ơi hoa đẹp lạ thường
hoa màu đỏ thắm như nhường tim đau

nhìn hoa ngơ ngẩn hồn xao
con tim ngây ngất má đào sắc hoa
thương hoa anh túc kiêu sa
nổi yêu vẫn thắng nắng tà lên cao

yêu hoa tim những xôn xao
nhìn trăng tròn khuyết hư hao chẳng màng
chữ tình gửi chặt hoa nàng
chữ tương chữ ái lại càng rức ray

nhìn hoa chạnh tưởng đến ai
mượn hoa anh túc diển bài ưu tư
rõ ràng thanh bạch anh thư
khăn khăn chuốt khổ riêng chừ mình yên

biết hoa anh túc hoa tiên
vướng hương hoa ấy gây phiền theo hoa
nhưng kìa sắc đẹp tuyệt là
không hoa nào đẹp hơn ra hoa nầy

chồn chân lử khách vì ai
nhốt chàng quân tử bên mày liểu xanh
lụy hoa lụy phải thanh danh
đắm hoa đắm cả tuổi xanh cuộc đời

hoa đẹp tài sắc tuyệt vời
đẹp trên cái đẹp của trời ban cho
lắm trang công tử ốm o
một cành anh túc hương tro nhang tàn

thanh xuân chôn chặt với nàng
phù dung mỹ nữ đêm vàng mênh mang
vì tình chuốt chén thời gian
vì yêu chuốt cảnh trăng tàn nhở khuya
 

GIÓ TÌNH

gió tình


gió ơi ngọn gió vô tình
vươn tay bắt gió như hình bắt ai
em như giọt sương lung lay
ngận ngờ hoa ngọc trao lời ái ân

hương thơm vương ấm tự tâm
nắng soi hạt nắng chân trời bể đông
em là con sóng mênh mông
lan theo sóng nước bềnh bồng rong chơi

em là hoa sáng hồn tôi
là thương là ái muôn lời yêu đương
nụ hôn chớm sớm vấn vương
maseur hiền hậu dễ thương diệu hiền

nụ cười má lúm đồng tiền
mắt mơ chờ gọi thiên duyên ai nào
đắm say nhan sắc má đào
đắm say ánh mắt dạt dào khoan dung

nhấp nhô lồng ngực hơi rung
bàn tay nắm chặt nghe từng nhịp tim
suối nào mái tóc hồn nhiên
phất phơ buông xỏa ôm chuyền đôi vai

ngở nào em lớn không hay
hoa tu sắc thắm trăng lay hạ huyền

chìm trong đáy mắt nhung êm
tôi như lạc lỏng trong miền trần gian
gió ơi mây hởi nhớ mang
hương thơm tình ái tim vàng cho ai

em ơi khuất nẻo đường dài
nổi thương ai đã đọa đài hồn thơ
gió tình bắt ngọn đường tơ
bắt duyên hương lửa tim chò đợi ai

TỰ TÌNH KHÚC

tự tình khúc

xuân hởi gió trêu tà áo tím
trên giàn hoa bí đón xuân sang
tầm xuân biên biết màu xanh ngát
mấy dậm trường tình khối duyên mang
.
trăng sao đắm đuối trong sương nhạt
rực cánh mai vàng ngát gió xuân
tuổi đời chồng chất hoàn tay trắng
dạ nổi bâng khuâng phận cơ hàn
.
những muốn sang nhà xum hợp mặt
ngại ngần hai chữ khó đeo mang
công danh phía trước còn u ám
cam phận làm công dám thở than
.
đành phải làm thinh nổi nhớ nhiều
để nghe tim khóc tình câm lặng
dầu cả lòng tôi một màu trăng
đơn phương da diết mỹ nhân lòng
.
chỉ biết mình tôi thương nhớ thương
nhớ lên cánh nhớ nụ môi hường
đêm về e ngại tơ vương vấn
một mảnh hồng nhan cuối đoạn đường
.
cô liêu trơ cảnh bên trời hiếu
mẹ góa da nhăn lúc xế chiều
trách nhiêm đôi vai oằn hơi thở
thương người chữ hiếu vỗ sao kêu
.
đến nay như đã mấy xuân thêu
nhớ bạn văn thơ bấy cũng nhiều
gom hương quỳnh nở đêm khuya lụn
chờ đợi hồn xuân dậy sóng triều

trên dòng fb nào ai hiểu
hoa bí trổ vàng giọt lệ yêu
hởi người có biết tình tri kỹ
dào dạt hương quỳnh cánh gió xiêu

CỎ HỒNG VÀO THU

CỎ HỒNG VÀO THU

cỏ hồng theo gió xuân đưa
chong chênh ngọn sóng tình ưa dạt dào
nhớ ai lệ đọng tim đau
vần thơ chẻ nữa trăng vào hiên thưa

tình anh theo gió nhắn đưa
trên trang fb sớm trưa nặng tình
gió tình anh viết riêng mình
đêm khuya ai đó nghỉ tình mở xem

vần com chữ thích tình em
vườn hồng rực nắng cỏ chen lối vào
hỏi rằng ngỏ nhỏ hôm nào
nay còn mở cửa hay rào tường cao

sầu dài dài mải rượu đào
thương ai thương mãi ai nào biết không
câu thơ có viết lòng vòng
vẫn là chữ ái mặn nồng em yêu

gió thu gió thổi hiu hiu
thổi tình ta lại một chiều phùng lai
chơn tình ta kết lâu nay
càng thân thân nữa niềm say bóng nàng

một mai tình dẫu bẻ bàng
vẫn còn hương ái trăng tàn thềm xuân
còn tình ta với gió trăng
còn trang thơ nhớ họa vần đêm thâu

CON SÁO SANG SÔNG

con  sáo  sang  sông

dẩu rằng con sáo sang sông
vẫn còn những tháng mặn nồng gió trăng
đường tình khúc khuỷu gian truân
nào bì hương ái tình thân bao ngày

trời xuân lại ngở đông lai
con sáo vút cánh cao bay về rừng
mặn nồng bỏ lại giữa chừng
nửa trời hương ái nủa lừng mây thương

giờ đây sáo đến biển tương
bỏ sợi vương vấn tỏ tường ngày qua
công ai vun bón vườn hoa
nụ cười bỏ dở họa là vì ai

vần thơ chẳng ớt sao cay
chẳng chun rượu nóng sao say thế nầy
em đi còn hỏi tình ngây
còn xem ai đã đọa đài hồn thơ

tình nầy còn lại trong mơ
còn vương chiếc bóng trăng mờ trong tim
còn kìa sương đọng hương đêm
nụ cười héo hắt giọt mềm lệ rơi

trời xuân tưởng sáo rong chơi
ngắm hoa bắt bướm quên nơi trở về
ngở rằng con sáo say mê
non xanh nước biếc bốn bề gió trăng

ai ngờ con sáo sương giăng
dặm xa trở gót phăng phăng về nguồn
vần thơ kia chút nhớ buồn
chút thương thương lấy lệ tuôn dắn dài

biển lòng nhớ bạn trang đài
sông thơ ngăn lối hồn ray rức sầu
nhở khuya ai thức đêm thâu
thức dài khóe mắt hơi cay lệ tình

sáo em dầu có rẻ khuynh
bên tâm chiết giữ nghĩa tình xa xưa
không câu hương ái mến ưa
còn câu bạn hửu sớm trưa dạt dào

chăng chăng chữ ái tim sao
còn còn chữ nhớ hôm nào ta quen
nàng xuân khóa cửa cài khoen
con tim rộn rả sầu chen bóng hình

nay tôi mượn fb gửi tình
gữi ai con sáo mà mình lở yêu
mai sao hai nẻo truông chiều
con tim ghi mãi nàng kiều không phai

vần thơ gửi bạn trúc mai
tuổi xuân trẻ mãi tháng ngày vui tươi
mong rằng hạnh phúc đến người
là rằng hạnh phúc của đời hồn tôi

GIÓ HEO MAY

GIÓ   HEO   MAY

heo may gió thổi lạnh lòng
nhớ người tôi bổng trong lòng nghẹn đau
nhớ dòng sông nhỏ lao xao
nhớ con đê ấy cùng nhau nhìn trời

nhớ bao thương nhớ tuyệt vời
nhớ hàng dừa rủ của thời thiếu niên
nhớ màu áo trắng hồn nhiên
nhớ khuôn trăng ngọc diệu hiền thơ ngây

nhớ ai thuông xỏa tóc mây
nhờ bờ môi mộng mắt nai trong ngần
nhớ thương thương nhớ hôn tân
chung tay tan học đường gần có nhau

thu nay nhớ mãi thu nào
nhớ sương thấm giọt rạt rào hương khuya
bao mùa xuân hạ thu chia
chớm thu gợi nhớ hồn vìa bên nhau

nào ngờ gió dập hoa đào
nghìn năm tình khúc nghẹn ngào bướm hoa
diễm xưa thuyền lở bến xa
rong rêu nổi nhớ nắng tà tiếc thương

người đi mang nhớ vô thường
chén sầu ta chuốt đoạn trường cưu mang
tương tư canh cánh thu tàn
hồn ta hóa gã trương lang si tình

HỌA LẠI NẾU MỘT NGÀY

họa lại nếu một ngày

nếu có một ngày em biến mất
trời ơi tan nát trái tim anh 
nếu nầy đừng nếu hởi trời xanh 
anh là gió vờn quanh bóng mộ

ngày xum hợp tan thành mây khói
bờ môi ai hờn mát nụ hôn
con tim yêu ngọn lửa dập dồn 
đốt thiêu hết vầng trăng kỹ niệm

tình đôi ta cung hàm bất biến
một nghiệm tình suy diễn con tim
điễm tiệm cận hơi thở im lìm
chung hòa nhịp đường dài tiếp tuyến

em có thành hạt mưa hoài niệm
vết hằn sâu lệ biến ngàn sao
trong màn đêm sao sáng má đào
anh sẽ ngắm tim đau oăn thắt

em ơi em xin đừng biến mất
cõi lòng anh rách nát nguồn tim
nơi đáy mộ em đã nằm im
nào có biết tim anh thổn thức

mặc thời gian chôn vùi ký ức
nén nhang lòng ray rức bóng hình
dưới mộ sâu vẹn chữ thâm tình
đơn gió lạnh trăng khuya sầu mộng

NẾU MỘT NGÀY

nếu một ngày

thời gian nhẹ rớt mây sầu
vô thường đọng giọt bên cầu tử sanh 
nếu một ngày em mất anh
trăm năm bọt biển tan thành sương lan

giả từ ánh mắt nồng nàng 
biệt ly má ngọc tim vàng đài trang
thời gian quán trọ vương mang
tóc xanh phút đã biến sang bạc đầu

nếu một ngày chẳng có tôi
vô thường sanh diệt mộng sầu xưa nay
xác thân vùi dập cỏ cây
hồn sầu ray rức trần ai muộn phiền

nhở khuya ngưng bút hoa tiên
nếu mai tôi mất cõi huyền thảnh thơi
còn chăng hơi hướm để đời
vần thơ trên blog vẻ vời bướm hoa

biệt ly cái nợ trần hà
chuyển vào vạn cảnh di đà tây phương
thế gian quán trọ vô thường
tử sanh là cái chuyện thường thế gian

THU XƯA

thu xưa

thu xưa hai đứa thương say đắm
ngồi tựa vai nhau thả cánh diều
ngây ngất men tình vọng tiếng yêu
chỉ nghe tim đập trong ngây ngất

là mật ngọt ngào hạnh phút đây
thầm thì em bảo tình ta đẹp
và thả hồn theo cánh mây bay
ôi sao xinh thế thơ ngây thế

một cảnh chiều thu ánh xế tây
gió giởn nô đùa gom lá rơi
như tim nức nở cánh hoa rơi
nghèn nghẹn hạnh phút hồi vô tưởng

một thoáng thu về vương vấn vương
rồi lại một thu buồn da diết
xe hoa em bước trời ly biệt
tan vở nhạt nhòa hoen ngấn lệ

bỏ lại tình anh vạn bể cừu
gió thu réo rắt lá cành xa
tình ta nhở chết trong hoang vắng
nhặt cánh hoa tàn mơ kẻ xa

CỐ NHÂN

CỐ NHÂN 

mừng ngày quốc khánh

dưới bóng trăng nghiêm nặng chữ ân
lần theo lối củ lối vườn thanh
bên thềm kỹ niệm lầu tây ấy
ôn lại ngày vui bên cố nhân

thời gian vửng chảy thời gian trôi
hằng năm đúng lệ trong ngày đó
chiến hửu về đây nhớ chiến công
để rồi cười vang chén rượu nồng

chén thù chén tạc bên bạn hửu
mặc người trong thế mặc khen chê
mặc kẻ về sau viết sử hồng
mặc cả lời phê mặc lời phê

bạn ta thế hệ vẫn sống còn
bao năm chiến trận tạo nét son
một thuở viết tên vào trang sử
chấm dứt điêu tàn trên nước non

ta bổng cười trêu ánh nắng hồng
cười vang ngạo nghể dưới mưa đông
cười cho ngày ấy ra đi đó
cứu quốc giết thù tặng núi sông

bao năm theo tiếng gọi núi sông
đem chí bình sanh viết sử hồng
đuổi giặc vung cao cờ quyết thắng
ta giết quân thù lập chiến công

nay đất nước ta gồm một cỏi
mang gió thanh bình trên nước non
cởi lớp phong sương vui thú nhàn
mỉm cười thỏa chí tấm lòng son

mỗi năm cứ ngày hai tháng chín
chén rượu thâm tình nổi ai bi
thanh bình một cõi vui tình trọn
đồng đội người còn kẻ ra đi

hôm nay lòng những bâng khuâng nhớ
nhớ bạn anh hùng nổi vẫn vơ
ngày 2 tháng 9 ngày cao cả
tình thân cố cựu ngút khói mờ

ta bổng cười lên trong nổi nhớ
mắt loen ngấn lệ biệt vần thơ
ngày nay vui trọn tình thống nhứt
len lỏi lòng ta nổi ngẫn ngơ

O HUẾ

o huế

hè về phố cổ buồn thêm
đường xưa nhường rộng tay mềm chung tay
mặn mà nét ngọc liêu trai
gió trêu tà áo tím bay lưng chừng

vô tình ánh mắt chợt dừng
khung trăng mơn mởn trắng phừng màu da
ngở ngàng liểu chọc trêu hoa
nguýt dài đuôi mắt ngợt ngà làn môi

thẹn lòng đỏ mặt cái tôi
nào đâu cố ý mơ đào mộng trăng
bầu trời xứ huế sương giăng
tận cùng mờ ảo nợ tầm vương vương

ngâm chân nước lạnh sông hương
nghe sao tê tái môi hường giai nhân
ba sinh núi ngự định tâm
tiếng chuông thiên mụ châu trần tùng quân

trăng thề thôn vỹ chứng nhân
đôi tim chung nhịp họa cầm kỳ thơ
trường tiền bao nhịp bấy chờ
cung sầu đoạn đoạn ngẫn ngờ mắt nai

HUẾ YÊU

huế yêu

hạ đắng trong tim nổi nhớ mong
vầng trăng thôn vỹ phút chạnh lòng
bóng tà áo tím vương núi ngự
gợn sóng sông hương gợn má hồng
.
anh mơ xứ huế trong tim thuở
mái tóc thon dài phủ kín vai
đôi môi mộng thắm tình duyên lại
dung dẳng trong tay phố cổ về
.
hôm nay trời huế nắng đẹp xinh
như hương lan huệ ngát hương trinh
bên em nghe thắm tình thương huế
ghi mãi trong tim một bóng hình

xứ huế tim anh rất tuyệt xinh
có tình o nhỏ áo tím cà
có trăng thôn vỹ ngát hương hoa
nơi anh xa thẩm lòng in đậm

vọng huế từ tim vọng bóng hồng
anh vẫn một lần chưa đến huế
trong lòng mơ huế chọn làm quê
sông hương núi ngự tình hoài niệm

lộng lẩy tuyệt vời ánh trăng đêm
bóng nàng o huế thon kiều diễm
in mãi lòng anh nét diệu hiền
huế yêu huế đẹp lịm hồn thơ

TUỔI MƯỜI HAI

TUỔI MƯỜI HAI

TUỔI MƯỜI HAI



tuổi mười hai tôi trẻ con lắm
còn ham chơi dãi nắng bắt cua
ưa tắm sông bì bõm nô đùa
lúc mệt lã nằm dài bải cõ

tuổi mười hai tuy không là nhỏ
nghe dế kêu vạch cỏ quyết tìm
theo tiếng dế trái tim chết lịm
cùng với ai chọi dế cười vang

tuổi mười hai rộn ràng gặt lúa
cùng với ai nhặt mót nhành rơi
được cả rổ lòng vui hồ hởi
buổi trưa hè tập thổi cơm chơi

bên gió lùa thơm hương rạ mới
hòa khói đồng ngai ngái bay bay
cùng cười lă cơm khét cay mày
thoáng chốc đã dòng đời xuôi ngược

căm giặc thù tàn phá xóm làng
vào quân ngũ xa quê biền biệt
gát tuổi thơ tháng ngày chinh chiến
nhớ quê lòng luyến tuổi mười hai

hòa bình về nghe vị đắng cay
tim da diết bồi hồi bạn gái
tuổi mười hai không giờ quay lại
chỉ nhìn bằng ánh mắt u hoài

quên những chiều mót lúa sát vai
hòa hơi thở chân đê un rạ
thơm mùi lúa vừa gạt hôm qua
nghe ngai ngái nồi cơm nhở khét

xa xa kia dế kêu vọng lại
khói đốt đồng bát ngát hương em
bờ dậu tre dường những đứng im
như chia sẽ tâm hồn tê dại

tuổi mười hai hôm nay quay lại
một thoáng buồn tê tái xa xâm
cô bạn gái gạt lệ âm thầm
vương xao xuyên trái tim người lính

tự tình

tự tình

tự tỉnh 

lời thơ ấy tự tình chung thủy
phút đăng trình lòng nghỉ đến ai
đường phiêu bạt gió heo may
con tim lưu luyến đắm say bóng hình

đôi mắt ấy ẩn tình thầm hỏi
dầu cuộc đời đá sõi chớ quên
thương rồi thương lại thương lên
thương dâng mắt biếc thương viền môi thơm

vấn vương lắm tình ươm hạt nhớ
ngọn sóng lòng sao nở chia phôi
tay nầy tay lại bồi hồi
mắt trao lưu luyến dạ thời bâng khuâng

gót thu đến bao lần lá đổ
hạt mưa ngâu lệ nhỏ liên tuông
tình đôi ta da diết buồn
chưng cách trở vì nước non cất bước

gió khôn nhở như lời minh ước
ánh trăng huyền sương ướt vai gầy
đành giả biệt bạn trang đài
đáp tình sông núi hẹn ngày tao ngộ

anh đi ngày ấy trời mưa đổ
ngấn lệ chan thổ lộ vì ai
bước quân ca theo gió bay
đưa tiển tình ta đáp bài sông núi

khi lên xe lòng luôn sầu tủi
trai tim còn gắn gủi mày ngày
hạt lệ nhòa lan bóng ai
ngần bao kỹ niệm phất tay tiển biệt

thấy bài hay quang minh buông viết
thả tâm tư tha thiết họa bài
gặp song thất ngượng ngượng tay
một liều thôi cũng góp say với người

em hãy đợi

em hãy đợi

em hãy đợi

anh vẫn nhớ con đường ngày xưa ấy
kỹ niệm vàng ôm lấy bước chân ta
dưới tàn cây băng đá bướm vờn hoa
em e ấp ngã vai hòa hơi thở

anh vẫn nhớ mùa thu hoa cúc nở
buổi chiều tà nắng chở lá vàng rơi
nhìn mặt sông bầy cá kìm bơi lội
em hỏi rằng trông chúng tội không anh

anh mĩm cười nó sung sướng hơn anh
có bè bạn có nhân tình bơi cạnh
khuých cánh tay em huých dài đuôi mắt
có em đây sao lại ví cá kìm

kỹ niệm ấy trãi thành mối tình êm
giống như em anh thao thức bao đêm
nơi biên giới nghe niềm thương da diết
trăng biên thùy biên biếc vọng tình xa

đất nước ta mong ngày khải hoàn ca
anh trở lại trong nắng hoa sặc sở
cùng bên em lăng im tim nức nở
hạnh phúc tràn sung sướng nước bình an

em hãy tin đường tình ta sáng lạn
anh ra đi chứa chan tình tổ quốc
bóng hình em phảng phất ánh cờ đào
nuôi hy vọng ngọt ngào ngày xum hợp

lời sông núi từng chàng trai lớp lớp
biệt tình nhà lệ chớp nổi chia phôi
ngày thanh bình sung sướng nổi bồi hồi
ta viết tiếp bản tình ca dang dở

tình ảo

tình ảo

tình ảo

tôi đi tìm tình yêu muôn trạng thái
hòa nhập vào thế giới của online
thả hồn theo trên fb ngàn may
dâng cả con tim mình trong cõi ảo

tôi quen bạn chân tình người con thảo
vì nhân sinh biển bảo phải tha phương
mùa vu lan với trăm nhớ nghìn thương
trông cố quốc vấn vường hình bóng mẹ

câu hiếu đạo oằn vai người bạn trẻ
tận xứ xa buồn tẻ lúc đêm về
phút đắng lòng vân vạt ao hồn quê
tim bật khóc mẹ ơi nghe ảo nảo

mình quen nhau đổi trao trong chốn ảo
sẽ chia tình bậu bạn thật tim vàng
chẳng biết thôi nay biết chẳng muộn màng
tình thêm chặt mặc trăng tàn sao rụng

khi kết bạn mượn dòng thơ trào phúng
nhả dây duyên thao túng món nợ đời
hầu xã tres ngày chật vật ứ hơi
tam vui chốc chơi vơi miền hoa mộng

tôi đã thả những dòng thơ trào lộng
nơi chốn xa chúc bạn ấm trời đông
vết thương lòng nay bỗng biến tơ hông
niềm xúc cảm mênh mong trong gió lộng

say trăng

say trăng

SAY TRĂNG


làm sao nhốt được mảnh trăng gầy
sóng lệ giai nhân chớm đã say
trăng chếch lung linh trong chén rượu
lại nhở nàng thơ lỏa thể đây

nhướng mắt thu về mang lá úa
hồn vương sợi nhớ mảnh tình cay
tìm trong men rượu dáng trang đài
ôm chén rượu sầu nhở ôm ai

phòng trọ canh khuya còn khách viếng
vần thơ hòa vận nghĩa trúc mai
lung linh ánh nến tình thân ái
tay lại cầm tay trăng ngã vai

trăng đẹp tinh anh thoát hương say
con tim ray rức tóc trăng dài
mơ lên đôi má trăng bầu bỉnh
một chút hương tình hôn mắt nai

ngắm trăng ta ngắm toàn cơ thể
ngắm vút tâm hồn với si mê
phải trăng là vợ trong ảo ảnh
hay hoa đài cát nghĩa phu thê

nàng trăng chênh nghếch sương khuya lạnh
vóc ngọc thân ngà tuyết pha lê
ngã lòng hàn khách tình dâu bể
xin ấm thâm tình thắm hương môi

rượu nồng trăng hãy cạn giao bôi
uống đi trăng uống uống cùng tôi
uống cho trắng xóa hồn trăng dại
tôi lại tình say ánh trăng sầu

trăng ơi trăng toát nét hương ngà
vòng tay rộng mở đón trăng ta
ta trăng phỉ thúy duyên cầm sắc
gác lạnh từ nay ấm trăng hoa

hồi tạ

hồi tạ

hồi tạ lời thăm mẹ

Thu về lả tả lá vàng rơi
tình thi sĩ giữa vời nhớ - thương 
. bao sóng bủa tai ương dồn dập
chuyện gia trang bảo táp liên tuôn 

nhà huyên nua bịnh ốm luôn luôn 
chất trách nhiệm hàn ôn một cõi 
cám ơn ai những lời thăm hỏi
chân tình nầy khó nói thành lời

chỉ cảm nhận hồ hởi thân thương
dây vương vấn can trường thao thức
tiết thu về con tim ray rức
sợi nhớ thương phừng phực đài trang

gió bấc buốt cõi lòng bàng bạc
cảm chân tình ngào ngạt người xưa
dầu hôm nay trời chuyển cơn mưa
nhìn cành lá vàng rơi lôn lốc

biết người hoa dáng ngài gầy gộc
xin bảo tồn sức vóc vui tươi
khuôn trăng rạng môi nở nụ cười
xóa gian khổ tuổi đới xinh đẹp

thơ hồi tạ tôi xin tạm khép
người viếng thăm tôi chép vào tim
dầu mai sao bèo thủy nổi chìm
tình nghĩa mãi hương quỳnh thơm ngát

nhớ về đôi mắt

nhớ về đôi mắt

nhớ về đôi mắt

có lần nhở mơ về em gái
ánh mắt diệu hiền ngở mắt nai
trong sâu thẩm như hình anh có
giếng lưu ly mộng ảo u hoài 

nghe xào xạt ngở rằng em đó
đến bên anh lòng nọ chợt vui
đôi mắt buồn da diết ngậm ngùi
như gợi nổi đắng cay hạt lệ

nhớ em nhớ mắt buồn sông bể
giọt trời sâu sao để em mang
đôi mắt nào dịu mát hương lan
in đậm mãi lòng anh bất tận

đôi mắt ấy có lần lên tiếng
tình đôi ta lưu luyến biết bao
đôi mắt nào đôi mắt đẹp sao
vào nổi nhớ khôn sao kể xiết

đôi mắt em hướng nhìn da diết
một trời thương mắt biếc yêu thương
một kỹ niệm ưu ái khác thường
anh xao xuyến hồn tan mắt ngọc

nàng thơ

nàng thơ

nàng thơ

nghe gió lạ ngở thu về muộn
thoảng hương quen lôi cuốn tâm hồn
ngoài hiên song bóng hồng tài nữ
mến lưu tình chợt nhử tạt ngang

hương thơm ngát trời đêm bàng bạc
nhở quỳnh hoa vụt nở vườn hồng
nào ngờ đâu người đến hiên song
ghi dòng chữ ghé thăm bạn hửu

đêm nhở khuya sợ ai mất ngủ
đến và đi lưu trú thơ xinh
hẹn gặp lại thỏa tình tri kỹ
vài hàng văn ý chỉ chờ mong

nàng đến ta dầu ở hiên song
tình nghĩa ấy tấm lòng ghi nhận
đến nhà nàng biết bao nhiêu bận
vẫn then cài cửa đóng vắng trông

vài hàng văn kèm đóa hoa hồng
xin hầu đáp tình trong đêm ấy
một vần thơ đến người xem thấy
tấm lòng say hương đấy hoài mong

trái tim tôi luôn mở cửa lòng
đón hình bóng giai nhân kỳ mỹ
một bóng hình từ lâu tim rỉ
máu loang tình tri kỹ hồn thơ

giờ ngở ngàng tợ thể cơn mơ
người đã đến hiên song trăng nở
tôi vô tình kẻ ở người đi
hiên song lạnh tinh lưu muôn thuở

TRÁCH AI

TRÁCH AI

trách ai

anh chẳng nhìn em dạ hờn lẫy 
chẳng sầu chẳng nhớ chẳng buồn đâu 
vì biết duyên ta se chỉ sầu
thôi đành chấp nhận mộng tan thôi 

mưa thu tháng bảy hạt mưa ngâu
hạt nhớ hạt thương xuống trần sầu
cho ai tan nát tình mây nước 
hớp lấy mưa sầu loan lệ châu

khăn thấm tình em bờ vai tựa
nước mắt chan hòa hạt lệ mưa
thổn thức lòng anh tim ray rức
lâng say suối tóc vén tình xưa

anh tưởng trong tim em hạnh phúc
nào ngờ hoa chúc đẩm men sầu
bao ngày anh những lòng cầu nguyện
mong trời phật độ em mãi thôi

giờ nghe đường ái ai loan lệ
lòng nghe tim nhứt nảo nùng ghê
trời ơi nếu biết chim xây tổ
anh há ngồi yên chuốt si mê

TRÁCH AI

TRÁCH AI

trách ai

anh chẳng nhìn em dạ hờn lẫy 
chẳng sầu chẳng nhớ chẳng buồn đâu 
vì biết duyên ta se chỉ sầu
thôi đành chấp nhận mộng tan thôi 

mưa thu tháng bảy hạt mưa ngâu
hạt nhớ hạt thương xuống trần sầu
cho ai tan nát tình mây nước 
hớp lấy mưa sầu loan lệ châu

khăn thấm tình em bờ vai tựa
nước mắt chan hòa hạt lệ mưa
thổn thức lòng anh tim ray rức
lâng say suối tóc vén tình xưa

anh tưởng trong tim em hạnh phúc
nào ngờ hoa chúc đẩm men sầu
bao ngày anh những lòng cầu nguyện
mong trời phật độ em mãi thôi

giờ nghe đường ái ai loan lệ
lòng nghe tim nhứt nảo nùng ghê
trời ơi nếu biết chim xây tổ
anh há ngồi yên chuốt si mê