Thứ Bảy, 22 tháng 11, 2014

đông buồn trên gác lạnh

đông buồn trên gác lạnh

trên gác lạnh cõi hồn tôi trống trãi
giấc mơ về em gái chốn xa xâm
đã bao thu ôm ấp mảnh tình câm
lòng hiu hắt buốt dầm từng đoạn ruột -

thuở đông nào thề thốt giữa trời mây
giờ ly biệt tim nầy đau nhoi nhói
nhớ nụ cười ánh mắt như thầm nói
ta yên nhau và mại mãi chẳng rời xa -

tiết đông về buốt giá lạnh tình ta
nàng cất bước vui ca bên người lạ
còn những gì buồn bả và cay đắng
vành môi giờ phai nhạt nụ tầm xuân -

một mùa đông củ phong vân ngày hội
nay nát lòng trôi nổi cánh hoa yêu
người thương ôi như một cánh đò chiều
vương gió lạ căng bườm ra biển lạnh -

tình thắm duyên nhở nhàng hạt mưa lệ
khóc cho người sầu bể chữ chia ly
còn gì đâu ngân ngấn mặn rèm mi
mùa đông củ tàn đi ngày tháng nhạt

chia sẽ******CON VỀ VỚI MẸ ***** cùng Kenny Phan

chia sẽ******CON VỀ VỚI MẸ *****
cùng Kenny Phan

cùng hoàn cảnh mất cha da diết
cùng xa nhà khi tuổi biết buồn 
khi mưa rơi nhớ mẹ lệ tuông
cảnh trống vắng xứ người hiu quạnh

thiên hạ vui nghỉ mình bất hạnh
giọt lệ lăn xóa trắng trời sầu
cánh mây buồn chơi vơi không lối
muốn dừng chân ngỏ tối tối tăm

fb bạn mình sang chia sẽ
chút tình thâm từ mẩu với ai
mình với bạn cùng chung một tội
vội xa nhà vương lổi từ nghiêm

cái hẹn kia còn có trăng huyền
có ngân hà lúng luyến ngàn sao
dầu thế nao ruột thắt tâm bào
hướng ánh mắt u hoài quê mẹ

trời mưa dầm nhớ nhà muôn lẻ
muốn lăn vào lòng mẹ ấu thơ
dầu hôm nay khôn lớn cứ mơ
mình trẻ nhỏ u ơ vú mẹ

chẳng hẹn đâu trái tim dập vội
fb chờ chờ ai ở nơi xa
nhói con tim màu tối nhợt nhòa
lòng khắc khoải nàng thơ ngàn dậm

Thứ Bảy, 8 tháng 11, 2014

nhớ người dưng

nhớ người dưng
đèn khuya rẽ lối hiên song
nhớ người tôi mới rót dòng tâm thư
vén mây xô nhẹ thảo lư
chứa chan tình thể thuở từ mới quen

thiều quang phút đã qua rèm
bóng người con gái ai đem vào lòng
đông buồn tay viết lòng vòng
chữ thương chẳng dám chữ không chẳng đành

trăng nghiêng giọt sáng xuyên cành
phất phơ tàu lá di hành hồng nhan
ngở rằng vai tựa đài trang
giọt sương lạnh rớt hồn tan theo người

giựt mình chợt tỉnh tự cười
mơ tiên vọng ngọc sao trời quá xa
thở dài tự oán cho ta
vì ai tim vở lệ nhòa trong tim