Thứ Ba, 30 tháng 6, 2015

Đi chùa gặp tiên

Đi chùa gặp tiên

gặp nhau một sáng xuân chùa
búp hoa hương ngọc như lùa vào tim
tiếng chuông ngân diệu giác nhiên
lonh lanh ánh mắt thôi miêm tự nào

quanh chùa rực rở hoa đào
hương thơm hòa quyện lẻn vào chơn tâm
dễ kìa được bạn tri âm
ngất ngây ray rức thì thầm gió reo

mai vàng rực nở xuân theo
nâng cao gót quế bướm vèo cành hoa
nụ cười răng trắng ngọc ngà
tiếng thanh ru lịm mượt mà như nhung

dáng tiên dựa cạnh gốc tùng
phất phơ tà áo vẩy vùng hồn tôi
ngắm nàng xuân thắm bồi hồi
lương duyên như định đã rồi đôi tim

thả hồn phiêu bạt nước tiên
dựa cành nguyệt quới thỏa niềm hoài mong
lầu kinh từng bước bềnh bồng
bên nàng hoa thắm bên dòng tâm hương

thì thầm niệm phật mười phương
cùng nàng ngọc nữ kết dường ba sinh
hửu duyên hửu hạnh hửu hình
gieo duyên lai tự tơ tình đươm hoa


Thứ Hai, 29 tháng 6, 2015

TUỔI MƯỜI SÁU

TUỔI MƯỜI SÁU

hạt nắng hạ sầu lung linh sáng
tình theo năm tháng mãi nhân lên
ngày xưa hai đứa như hoa bướm
khắng khit bên nhau những ước bền

nàng hoa khoe sắc mừng nắng mới
chói lọi cao sang đón gió mơi
anh bướm thân lang vờn hoa ấy
nghiêng ngã thâm tình thật tuyệt vời

tan trường hai đứa chung tay nắm
vai kề vai chầm chậm về nhà
hàng me nghiêng ngã lá la đà
lót thảm tình duyên em với ta

tuổi thơ mười sáu sao êm ả
lớp mười A6 đẹp như mơ
cánh phượng đỏ tình ta muôn thuở
vẫn thấm hồng xinh mộng bờ môi

tóc hửng hờ buông xỏa vai thôi
sao xinh thế em tôi tuyệt đẹp
má ửng hồng viền mi vờ khép
trông hồn nhiên man mác mây trôi

trang thơ tình nhét vội cặp xinh
em đỏ mặt ngẩn ngờ đọc đấy
và bẻn thẻn nguýt ngẩy đuôi mày
khiến anh chết trang đài ánh mắt

từ dạo đó con tim bùng cháy
lửa tình yêu thêu mãi tình ta
những đêm trăng hàng me xủ lá
sẽ chia tình êm ả như mơ

nhưng không ngờ chiến tranh bùng nổ
chí làm trai nặng nợ núi sông
xếp bút nghiêng giả biệt bạn lòng
thay áo trận biên cương chống giặc

hòa bình về bóng nàng hiu hắt
rả rời thay chợt tắt hương yêu
mái trường xưa còn đấy rong rêu
hàng me đã vàng phai màu lá

em ở đâu bặt tăm chim cá
hay xa rời tổ quốc thân thương
bước hải ngoại tìm chốn tha phương
quên người củ mái trường kỹ niệm

vì cuộc chiến kéo dài khốc liệt
trên quê hương đổ nát bom thù
hòa bình về nắng xuân đoàn tụ
người tôi thương nhường nhủ đi xa

còn đường xưa giờ chỉ mình ta
bóng nghiêng ngã in qua cỏ úa
cánh đồng nay vượt xanh hương lúa
cảnh nên thơ lòng tủi giai nhân


Tình trên nét

Tình trên nét

tình trên nét chuyện tình trần thế
biết là ảo thầm để vào tim
những nụ cười nước mắt trao duyên 
nghe xao xuyến trái tim thổn thức

bạn trên nét kỳ hình háo hức
tưởng ai đâu tợ bức tranh mầu
sóng tình cao hạt nhớ hạt sầu
vừa da diết bích câu kỳ ngộ

tình trên nét tình trao vào chổ
nội tâm riêng thổ lộ đêm khuya
biết ảo nhưng ta vẫn mong kia
mong đẹp mãi nắng hồng trời lộng

một ngày nao blog vàng vắng bóng
vẫn xót đau đau xót mênh mông
bạn với ta vui ấm lửa nồng
tình trên nét luôn luôn nóng bỏng

biết mạng ảo nhưng sao man mác
trông tin chờ ai khác yahoo
những bao đêm thức trắng suy tư
mong ai đó nhưng không diện mặt

tình mạng ảo tim khi se thắt
ních im lìm đèn tắt đăm chiêu
cũng khổ đau da diết cô liêu
chờ ai hởi chân trời biền biệt

ai ai đó nào ai có biết
cũng nói yêu tha thiết măn nồng
trái tim suy từ ngữ mênh mông
yêu là chết trong tâm hấp hối

tình mạng ảo có khi bối rối
lúc sửng sờ xin tội giai nhân
đôi mắt nai như hốt xác thần
chữ hối cải muôn tầng lá úa

như thu về thực chất ăn thua
cũng tha thiết viết lên mạng ảo
rồi cùng ai trục vớt hồn vào
than lá chết nát tan kỹ niệm

Chủ Nhật, 28 tháng 6, 2015

TÌNH LY BIỆT

TÌNH LY BIỆT

thuở thuở nao ta còn đi học
chung lối về nhặt cánh phượng rơi
giờ hai ta mỗi đứa mỗi nơi 
mới ngộ nhận nàng ơi buồn tẻ

em bảo đừng thương đừng nhớ nữa
đừng nhìn ai cũng ngở người xưa
lòng anh hứa con tim nào hứa
vẫn mơ về một nữa hình ai

trời dầu mưa và có mưa dai
bồng bềnh nước chân ai lạc lối
con đường xưa nào nên vương tội
sao cứ như buột bước chân anh

em bảo anh con đường màu xanh
sao anh ngở nó như tím lịm
tím từ tim tím cả trời đêm
ngộ nhận em con tim nhứt nhối

trời lúc nầy hay đổ mưa sầu
hạt mưa nhớ còn đâu em hởi
hạt mưa buồn nay ở một nơi
anh muốn nhặt hạt rơi mắt lệ

nổi nhớ em sầu dâng dâu bể
thắt con tim trùng dế chia than
hè có đến như ngở đông tàn
tim buốt giá nghĩa trang hiu lạnh

cành phượng đỏ chạnh cảm tim gan
tình ly biệt bạn vàng chia cách
cánh phượng vẫn nằm trong trang sách
người xa xôi biển cách đôi bờ

còn chăng là là những trang thơ
những kỹ niệm lặng lờ năm tháng
hè trở về lòng trôi dỉ vảng
trăng nhở tàn lẻ bạn sầu than

tình ly biệt màu tím đi hoang
tim se thắt mơ màng bóng ngọc
tà áo trắng thuở còn đi học
in khắc sâu sẽ dọc con tim

hoa phượng đây và mái trường đây
người bạn củ đường mây biền biệt
nhớ thương ai nổi niềm da diết
những đêm buồn tha thiết oăn đau

tà áo trắng dầu có nhạt nhàu
hương tình ấy hương cau lòng mẹ
nàng đi xa con tim cô lẻ
biệt mẹ già biệt cả tình anh...


HẠ VỀ

HẠ VỀ

hạ về rộn rả tiếng ve kêu
hàng me uốn lá phủ sương chiều
tẻ nhạt đường xưa lòng cô quạnh
rêu phong từng khắc cảnh quang liêu

đây hàng phượng vỉ đứng chơi vơi
gió thổi đua hoa cánh phượng rơi
trường xưa mây phủ mờ tim nhói
thầm hỏi ai đây thoảng một thời

lối xưa tim vở theo năm tháng
theo cánh phượng rơi nổi ngút ngàn
em đâu quên cả màu phượng đỏ
quên cả tình ta khóc nắng vàng

những buổi tan trường tay trong tay
tà áo gió nâng em có hay
e thẹn em nép vào lồng ngực
đôi má ửng hồng phượng đỏ bay

văng vẳng đâu đây tiếng ve cười
như trêu thiếu nữ gái xuân thời
viên sỏi vô tình lăn trước mặt
hàng me nghiên ngã lá rơi rơi

nụ hôn nhẹ thoảng viền môi mộng
em cười ngặt nghẻo má ửng hồng
khoảnh khắc dường như dành đôi lứa
lửng lờ bình tím nổi ven sông

tình nhở bổng im cơn nắng hạ
con tim rộn rực nhảy trong ta
làn son phơn phớt tìm hương nhụy
địa đàng hạnh phúc bướm mơn hoa

bổng đâu khói lửa phải chia tay
xếp bút tùng quân giả biệt ai
từ đấy ta em như nắng lạ
xa nhau da diết cuộc tình say

nhiều đêm trăng hạ treo chiến lủy
ghìm sùng tim chai nổi ngậm ngùi
năm xưa người tiển trời mưa bụi
lệ nhỏ đoanh tròng loan mắt nai

cuộc chiến bổng đâu im tiếng súng
thống nhất nước nhà bắc nam trung
tôi trở về đây tìm hoài niệm
trường xưa phượng đỏ bóng hồng nhung

tôi trở về đây với nổi sầu
người đâu xa quá nổi thương đau
con tim ngất nghẹn hàng me rủ
như rủ tang lòng cảnh bể dâu

nhớ nhung áo trắng ngày xưa ấy
trắng xóa hồn tôi trắng lá bay
hoa phượng rụng đỏ sân trường mộng
mờ nhạt hình ai hởi trang đài

trời ơi cuộc chiến gây tang vở
áo trắng giờ đây phút hửng hờ
phiêu bạt chân trơi nơi đất hứa
còn lại trong tim chữ nhớ mơ

bóng hồng xa tít tận phương xa
quanh tôi chỉ thấy toàn người lạ
toàn cảnh u buồn in dấu than
còn chăng đau buốt một cành hoa

đã qua mười thu hè vẫn thế
hàng me xủ lá tiếng ve kêu
nghe sao nức nở tình xưa củ
mờ nhạt con tim nắng xế chiều

NỔI BUỒN HOA PHƯỢNG

NỔI BUỒN HOA PHƯỢNG

nhớ hè nào tặng nhau cành phượng thắm
màu phượng hồng màu áo trắng thân thương
em mĩm cười lúng lính má ửng hồng
trong nắng sáng vấn vương hạt sương đọng

dầu một mình đi giữa cõi mênh mông
cánh phượng đỏ sưởi ấm lòng tuổi mộng
trong hành trang ước vọng bước quân hành
màu hoa phượng vẫn thấm đậm lòng anh

tình hoài mộng biển đời đầy sóng gió
gót chinh nhân đây đó khắp chiến trường
ba lô nặng mối tình màu hoa phượng
con tim mãi vấn vương tình cố cựu

đêm tiền đồn nhiều đêm quên giấc ngủ
nhớ người xưa chùm phượng đỏ trang đài
bừng dỉ vảng cỏi hư chừng sống lại
dầu một lần phượng đỏ mến yêu say
chiều đồi sim dừng quân bên bờ suối
lòng hoang sơ sâu lắng bóng người thương
nâng bá súng khắc lên cành hoa phượng
mắt vô hồn chìm lặng cõi mênh mông

tuổi học trò còn nặng gánh hành trang
tôi ước ao được ngồi cạnh bên nàng
bên bờ suối trong xanh choàng vai mộng
chiến tranh chi gây nên cảnh ly tan

nhớ thuở nao tan trường ta chung bước
lối về nhà thấm ước hạt mưa xuân
tay trong tay ánh mắt như ngập ngừng
lời yêu dấu chưa từng lần bài tỏ

trong ánh mắt như hai con chim nhỏ
ríu rít ca tình đỏ cánh phượng hồng
em e thẹn run run viền môi mộng
như đợi chờ nóng bỏng nụ hôn yêu

đường phố nhỏ không đủ cho đôi lứa
cho trái tim ngọn lửa của ân tình
vành trán rộng vương hình ảnh lung linh
màu phượng đỏ bạn tình đang cháy bỏng

tình thơ ngây tơ duyên chưa bén mộng
chiến tranh chi tan vọng khoát chinh y
nổi thương đau hoa phượng lúc chia ly
đầy nước mắt uất hờn duyên đôi lứa

một người ngã kết thù thêm thêm nữa
chiến tranh ôi mi hãy biến mau đi
hồn u sầu tang tóc mảnh tình si
chôn uất hận nổi buồn màu hoa phượng


CÕI ĐAM MÊ

CÕI ĐAM MÊ

Cõi đam mê ru hồn giấc mộng
Tóc đen huyền êm mướt tình anh
Bờ môi son ai đã sẳn dành
Mắt luyến lưu vầng trăng mời gọi

Da trắng thế tay dường thầm hỏi
Ngại ngùng thay mơn trớn mộng đào
Ngọn gió nào tà áo tung cao
Chừa kẻ nhớ trăng sao lơi lả

Giọt lệ nào tợ dường băng giá
Tình hởi mi lệ đã hoen sầu
Đường xưa kia hoa lá ôm nhau
Đam mê nở chia ly ngần ngại

Thoáng men cay hương say con gái
Bờ môi ngọt tê tái bâng khuâng
Nắng lướt nhẹ con tim bừng giận
Mây cười đùa hoa bướm đơn côi

Yêu cuồng dại trao nhau tất cả
Tóc rối bời tơi tả lửa yêu
Một mảnh tình lưu lạc biển chiều
Tim nhứt nhối mận đào mở hội

Cõi đam mê khó ngăn muôn lối
Thác cuồng say xin tội mây mưa
Ai đã dâng trọn cả hương xưa
Đưa lử khách chồn chân bến lạc

Bờ môi mộng tợ bừng khúc nhạc
Khẻ ru tình giọng hát réo ron
Ngủ đi nha giấc ngủ tình son
Thân con gái gối ôm mềm mại

Một lần yêu trong tình khờ dại
Vạn lần thương vạn kiếp nhớ hoài
Trong bóng tối nặng chìm hương ái
Tay tìm tay nắm mãi không buông

Trăng đêm nhể cảm thông chợt xế
Nhành sương khuya giọt thể ngận trong
Nơi cỏi mộng mặn nồng dục vọng
Cõi đam mê bến mộng khôn phai

Vẫn vành môi ngọt lịm hương say
Trong sâu thẩm trang đài mắt biếc
Má phớt hồng da diết lửa tình
Ta ôm chặt hương trinh tinh khiết


Thứ Bảy, 27 tháng 6, 2015

Thiên kiều

Thiên kiều

vóc ngà khéo trao dáng trang đài
mắt nhung đen láy sáng sao mai
mái tóc đen tuyền ôm lưng ngọc
làn da trắng muốt đẹp tiên lai

ngỡ ngàng say ngất người ta lại
lòng những bâng khuâng mộng liêu trai
những muốn như chàng lưu nguyễn ấy
lạc chân đào cảnh giấc mộng dài

người xinh chú cún cũng xinh theo
trang trí giai nhân ví nhẫn đeo
linh động trang ảnh đêm huyền hạ
ngất dạ say tình mắt trong veo

hương trời man mác mùa hạ đỏ
dáng nọ tư hương chếch choáng say
hồn tôi như đã chôn tình dại
tim si ngơ ngẫn giọt sương mai

Thiên kiều

Thiên kiều


vóc ngà khéo trao dáng trang đài
mắt nhung đen láy sáng sao mai
mái tóc đen tuyền ôm lưng ngọc
làn da trắng muốt đẹp tiên lai


ngỡ ngàng say ngất người ta lại
lòng những bâng khuâng mộng liêu trai
những muốn như chàng lưu nguyễn ấy
lạc chân đào cảnh giấc mộng dài


người xinh chú cún cũng xinh theo
trang trí giai nhân ví nhẫn đeo
linh động trang ảnh đêm huyền hạ
ngất dạ say tình mắt trong veo


hương trời man mác mùa hạ đỏ
dáng nọ tư hương chếch choáng say
hồn tôi như đã chôn tình dại
tim si ngơ ngẫn giọt sương mai



Thẩn thờ

Thẩn thờ


mặn mà nét ngọc liêu trai
gió trêu tà áo tím bay lưng chừng
vô tình ánh mắt chợt dừng
khung trăng mơn mởn trắng phừng màu da


ngở ngàng liểu chọc trêu hoa
nguýt dài đuôi mắt ngợt ngà làn môi
thẹn lòng đỏ mặt cái tôi
nào đâu cố ý mơ đào mộng trăng


hình người thon thả cao sang
môi son má phớt mịn màng nét duyên
nhở như hương ngọc dáng tiên
càng nhìn say khước tận miền non thai


phải chăng ngọc nữ giáng lai
say lòng kẻ ngắm càng say kẻ nhìn
nàng ơi biển nhớ trời tình
trói chân hàn khách bóng hình giai nhân



CHUYỆN TÌNH MỰC TÍM

CHUYỆN TÌNH MỰC TÍM


ngày xưa ấy chuyện tình mực tím
mắt bồ câu tóc bím đong đưa
má ửng hồng môi mộng dễ ưa
anh say ngất tuổi nàng mười sáu


lớp mười thôi hoa khôi xóm đạo
dáng thon thon tà áo trắng phao
em lộng lẩy nụ cười hàm tiếu
tóc đuôi gà lắm kẻ hồn xao



tan trường về lẳng lặng theo sau
nhìn em đi nao nao trong dạ
muốn bảo rằng anh yêu em quá
cớ chi sao ngợ ngạ âm thầm



nhà hai ta cách nhau hàng trâm
hè ngập nắng nghe lạnh đông sang
ngày theo em bóng mây bảng lảng
chung trường lớp tình bạn đơn phương



hoa phượng đỏ thầm nhớ thầm thương
lời tỏ tình một lần chưa trọn
chỉ liếc nhìn tim xót héo hon
bòng người xa lòng ẩn tình son



xuân năm sau mùa xuân sầu bọn
hàng trâm buồn em dọn nhà đi
phút phân kỳ mắt ướt rèm mi
em từ giả lâm ly ảo nảo



giờ anh biết trái tim gió bảo
đã yêu nhau chẳng nói nên lời
mái trường xưa vắng tà áo hởi
bước đơn côi đày đoạn lòng ai



ngậm ngùi vương vấn mãi đến nay
chỉ biết yêu chờ đợi trang đài
đường đời dài mỗi ngã chua cay
bao giờ và bao giờ gặp lại


em ở nơi nào em có biết
lòng có xao da diết tim không
có khi nào em nhớ hàng trâm
người bạn học chung ngày xưa đó...



Tìm ai

Tìm ai


tìm ai trên khắp ngã đường
vấn vương nổi nhớ dặm trường khôn ngăn
hè sang phượng đỏ đầy sân
bâng khuâng tất dạ khó cầm lệ sa


biết rằng mưa hạ hôm qua
lối xưa vượng đọng cánh hoa úa sầu
lời văn trên ngọn phong lâu
chẻ đôi giọt nhớ chẻ sầu giọt thương


bóng người mờ mịt khói sương
làn hương phượng thắm nhở nhường đâu đây
tìm ai dáng liểu hao gầy
nhành trăng úp mặt tim nầy xót xa


một mùa hạ nửa ngẩn nga
trông về chốn cũ cành hoa úa màu
đêm khuya nhìn ánh trăng sao
tự dưng dạ nhớ má đào trong tim





Nhớ mong

Nhớ mong


tự nhiên bé bặt tin vang
hay chăng bé đã face sang chốn nào
quang mình ngơ ngẩn rạt rào
bé ơi sao nở hàng rào chấn ngang


mới đây còn có bé sang
phút đâu bé biến trăng tàn theo mây
vào face chẳng thấy bé đây
lòng quang dạ những hao gầy nhớ mong


vì ai quang thảo đôi dòng
lên tin nhắn gửi bóng hồng xa xôi
phải chăng trở ngại blog thôi
cớ chi bé nở buông trôi lặng lờ


mượn trang nhựt ký ghi nhờ
gửi tin đến bé quang chờ hồi âm
vào trang face bé viếng thăm
trong tim quang đã ước thầm có nhau


hạ sầu tháng sáu mưa ngâu
giọt mưa sớm đến chia sầu hai ta
ngỡ trông cánh nhạn trăng tà
mối tình ngưu chức khó mà trùng lai


vào fac bé lại buồn dài
thời gian dòng nọ giải bày được đâu
sông sâu bé nở rút cầu
chận dòng hoài tưởng nhạt nhòa con tim


đầy lời gửi bé nổi niềm
trang thơ trắng xóa chồng thêm gánh sầu
tư nhương dòng nhớ giọt châu
bên đây thương nhớ bóng câu mịt trùng


nhặt thương da diết nảo nùng
tả bài uẩn trạng bảo bùng nguồn tim
biển sầu biển lại sóng chìm
con thuyền trơ trọi bến tìm nơi đâu



Thiên kiều

Thiên kiều


vóc ngà khéo trao dáng trang đài
mắt nhung đen láy sáng sao mai
mái tóc đen tuyền ôm lưng ngọc
làn da trắng muốt đẹp tiên lai


ngỡ ngàng say ngất người ta lại
lòng những bâng khuâng mộng liêu trai
những muốn như chàng lưu nguyễn ấy
lạc chân đào cảnh giấc mộng dài


người xinh chú cún cũng xinh theo
trang trí giai nhân ví nhẫn đeo
linh động trang ảnh đêm huyền hạ
ngất dạ say tình mắt trong veo


hương trời man mác mùa hạ đỏ
dáng nọ tư hương chếch choáng say
hồn tôi như đã chôn tình dại
tim si ngơ ngẫn giọt sương mai

Hạ về

Hạ về



hạ về mang đến bao điều nhớ
bao điều muôn thuở ở trong mơ
xa xưa cấp sách vui hồn bạch
phượng tím ve sầu mở duyên tơ



bạn ơi tình nhớ nụ cười xinh
ánh mắt vô tư ẩn ý tình
nay xa trường lớp còn lưu dấu
gợi lại hình ai trái tim mình



hạ trắng hôm nào tình hoa bướm
thuở thờ đi học ví vu vơ
em hoa anh bướm tình chớm nở
đường xưa lối nhỏ phượng đỏ rơi



nhặt cánh phượng hồng vào trang sách
ghi dòng chữ hẹn đến bạn lòng
bờ sông thơ mông in đôi bóng
vai tựa vào nhau thả mắt trông


anh bắt ve sầu cho em nắm
trong tay thơ nhỏ vọng ve than
em cười khúc khích dường hoa nở
rạng rở mắt nhung giữa nắng ngàn



ngày nay hạ đến còn đâu nữa
cái thuở thơ ngây tuổi học trò
còn chăng đọng lại trong ký ức
một thời áo trắng ẩn tình xưa



Quang Minh Trần đã chia sẻ ảnh


mặn mà nét ngọc liêu trai
gió trêu tà áo tím bay lưng chừng
vô tình ánh mắt chợt dừng
khung trăng mơn mởn trắng phừng màu da
ngở ngàng liểu chọc trêu hoa
nguýt dài đuôi mắt ngợt ngà làn môi
thẹn lòng đỏ mặt cái tôi
nào đâu cố ý mơ đào mộng trăng
hình ai thon thả cao sang
môi son má phớt mịn màng nét duyên
nhở như hương ngọc dáng tiên
càng nhìn say khước tận miền non thai
phải chăng ngọc nữ giáng lai
say lòng kẻ ngắm càng say kẻ nhìn
nàng ơi biển nhớ trời tình
trói chân hàn khách bóng hình giai nhân
Đêm khuya..
Đêm đã khuya rồi- nhưng em còn thức
Viết gì đây tâm sự của xứ người
Vầng trăng khuya buông trôi buồn đơn lẻ
cố hương ơi mong nhớ thật là nhiều !
Thơ em viết có lắm điều vội vã
Của nhớ nhung bằng cả một trái tim
Dẫu dòng đời sóng gió chẳng lặng im
Em không buồn sao bỗng nhưng muốn khóc..
Trời đổ mưa cũng làm tuôn giọt ngọc
Khoảng khong gian như rộng lớn mênh mông
Thơ gửi Anh tất cả những nỗi lòng
Mong sưởi ấm trái tim em bé nhỏ
Trăng lên cao bóng soi ngoài cửa ngõ
Soi lòng em thao thức bởi nhớ mong
Ai hiểu không thân phận kiếp má hồng
Làm viễn xứ nên mang nhiều ngang trái
Đêm đã khuya nhưng em còn thức mãi
Cố hương ơi mong nhớ thật là nhiều!!
1
Đó là tất cả các tin của hôm nay.

Thứ Năm, 25 tháng 6, 2015

NHỚ AI

NHỚ  AI

nhớ ai mái tóc thon dài
đôi môi mộng thấm tim ray rức lòng
nhớ ai đôi má ửng hồng 
khuôn soan đầy đặn bềnh bồng sương khuya

nhớ ai tình nhở ngở chia
con tim hai nửa bên kia bên nàng
nhớ ai bướm lượn chiều hoang
cỏi lòng man mác cưu mang bóng hình

nhớ ai trăng chuốt ánh minh
chứng tri hai đứa nặng tình trăm năm
nhớ ai trăn trở khôn ngăn
cành khuya lay gió gối chăn muộn màng

nhớ ai trăm nhớ thương ngàn
con tim khóc mướt canh tàn đơn côi
nhớ ai nổi nhớ về đâu
nhớ trong đôi mắt chiều sâu tâm hồn

nhớ sầu trăng lặn cuối thôn
còn chăng một cỏi vô hồn ai ôi
nhớ nàng tin nhắn xa xôi
người ta post gửi tặng tôi ảnh nầy

hôm nay lụt lại trang gầy
giai nhân ai nở bỏ rày blog xưa
nhìn hình tim nhớ tim ưa
tim tôi vụt sáng cơn mưa phủ phàng

hình ai thon thả cao sang
môi son má phớt mịn màng nét duyên
nhở như hương ngọc dáng tiên
càng nhìn say khước tận miền non thai

phải chăng ngọc nữ giáng lai
say lòng kẻ ngắm càng say kẻ nhìn
nàng ơi biển nhớ trời tình
trói chân hàn khách bóng hình giai nhân

vần thơ họa lại bâng khuâng
nhớ ai lưu cảm lâng lâng tâm hồn
thăng trầm năm tháng dập dồn
hình ai mực đọng bên dòng tương tư


Thứ Năm, 18 tháng 6, 2015

Thu về

Thu về

thu về tìm lại dấu xưa
bao thu sao ngở như vừa đông sang
gió thu thổi rụng lá vàng 
xóa tan ngày tháng bên nàng yên vui

thu về bao nổi ngậm ngùi
nhớ người xa tái ngược xuôi hồng trần
đêm thu trăng sáng vàng sân
sắc thu khuynh đảo mỹ nhân đắng lòng

tôi ngồi nhặt lá bâng khuâng
gửi hồn hương gió trầm ngâm nắng chiều
nhớ người từ cõi phiêu diêu
bao vương bao vấn bao yêu bao sầu

mưa dồn sóng nước chân cầu
ngẩn ngơ tê tái nhạt nhàu thu sang
hồn thơ ghi chữ lá vàng
thả về nơi ấy ngút ngàn hư không

thoảng đưa rẻ ngọn vân phong
lòng anh trống vắng bềnh bồng hương xưa
thương chi ưu ái sao vừa
cành hoa lan tím gió đưa về nguồn

bao thu ai nhặt chữ buồn
tri âm tri kỹ như luồn gió qua
thu mờ bóng nguyệt sương sa
vở đôi giọt mộng đêm tàn tịch nhiên

lắng nghe thu vọng nảo phiền
tự dưng thu cảm bên miền xa xâm
hôm nay họa vận tri âm
nát tan tâm chí bập dầm con tim