Thứ Năm, 31 tháng 12, 2015

Rượu và giai nhân

Rượu và giai nhân

long lanh chén rượu trong ngần
lộng hình mỹ nữ bâng khuâng say hồn
rượu đào chưa niếm như ngon
búp măng mười ngón thon thon ngất tình

má hồng chén rượu in hình
nghe lan hơi thở tim mình xuyến xao
rượu chưa cạn giọt chinh chao
không say men rượu say vào người tiên

chan hòa men rượu đào nguyên
ngất hồn lạc chốn nơi miền đam mê
bàn tay trắng ngọc pha lê
giọng oanh ríu rít hồn về bên nhau

không say hượng rượu bồ đào
say người mời rượu ngọt ngào men say
bồ đào mỹ tửu hồn bay
trái tim một nửa vì ai mất hồn


Thứ Tư, 30 tháng 12, 2015

XUÂN CHỜ ĐỢI

XUÂN CHỜ ĐỢI


xuân hởi gió trêu tà áo tím
trên giàn hoa bí đón xuân sang
tầm xuân biên biết màu xanh ngát
mấy dậm trường tình khối duyên mang

.
trăng sao đắm đuối trong sương nhạt
rực cánh mai vàng ngát gió xuân
tuổi đời chồng chất hoàn tay trắng
dạ nổi bâng khuâng phận cơ hàn

.
những muốn sang nhà xum hợp mặt 
ngại ngần hai chữ khó đeo mang
công danh phía trước còn u ám
cam phận làm công dám thở than

.
đành phải làm thinh nổi nhớ nhiều
để nghe tim khóc tình câm lặng
dầu cả lòng tôi một màu trăng
đơn phương da diết mỹ nhân lòng

.
chỉ biết mình tôi thương nhớ thương
nhớ lên cánh nhớ nụ môi hường
đêm về e ngại tơ vương vấn
một mảnh hồng nhan cuối đoạn đường

.
cô liêu trơ cảnh bên trời hiếu
mẹ đã ra đi lúc đông chiều
trách nhiêm đôi vai oằn hơi thở
thương người chữ hiếu vỗ sao kêu

.
đến nay như đã mấy xuân thêu
kết bạn văn thơ blog cũng nhiều
gom hương quỳnh nở đêm khuya lụn
chờ đợi tình xuân dậy sóng triều


Thứ Ba, 29 tháng 12, 2015

GIÓ THAN

GIÓ THAN

gió than thở nổi tình ai đó
mây lặng lờ buồn nọ bay trôi
trăng nghiêng nghiêng tình hởi tình sầu
mưa nước mắt rụa ràng ngập lối

thương mẹ nhiều con tim sám hối
nổi ưu tư chìm nổi biển sầu
bao đường đi bao lối bao cầu
bao giọt nhớ giọt châu ràng rụa

cánh én đơn dẩy dụa trời cao
lá chết vàng đêm đông rơi rả
ánh trăng nghiên nghiệt ngã xót xa
bóng mẹ yêu bàng bạc hương chiều

trong nổi nhớ như vừa dáng ngọc
nhìn lặng nhìn di ảnh khói hương
ôi se thắt định luật vô thường
nở cướp mất tình thương từ mẫu

chiếc võng kia kẻo kẹt âu sầu
như ôn lại những gì kỹ niệm
những trăn trở ân tình lưu điếm
mẹ hiền từng nương tựa thâu đêm

ôi ray rức trái tim nhứt nhối
biết mẹ đi muối mặn giọt sầu
còn gì chăng gió lạnh bờ môi
theo hương khói mơ màng bóng mẹ

một lần chỉ một lần thấy mẹ
nổi nhớ hồi qui ký con tim
giờ mẹ đâu và biết đâu tìm
trách cơn gió đưa xa bất biến

tình của mẹ cao hơn núi thái
lòng bao la hơn cả biển ngàn
phận làm con biết mấy chu toàn
công ơn mẹ khôn toan đền trả

hôm nay nầy vận lòng cô quả
mẹ mất đi mất cả người ôi
vần thơ nào tạ tội cho tôi
hồn trẻ dại giọt châu ràng rụa

thoảng bên tai gió luồn khe cửa
nhở mẹ hiện tựa ở bên con
phút nào thôi tâm mãi màu son
hầu ưu uất mẹ con đoàn tựu

gió than thay lời sầu ủ rủ
vẳng tiếng ru con ngủ thuở nao
tiếng mẹ xưa thắm thiết ngọt ngào
vẫn đọng lại tuôn trào lệ ngọc

trang thơ nhớ hồn thơ xẽ dọc
mẹ giờ đây có biết hay chăng
thương mẹ hiền lệ mặn thấm khăn
trông di ảnh khôn chăng tiều tụy


TÌNH MẸ

TÌNH MẸ

tình mẹ đó bài ca muôn vạn thuở
dầu không lời nổi nhớ chẳng hề vơi
tình mẹ sâu thâm thẩm tợ đất trời
bên đời trẻ mẹ âm thầm lặng lẽ

giọt mồ hôi từng hạt rơi nhè nhẹ
thấm mặn nồng ướt đẫm cả trang thư
vòng tay mẹ ôm trọn cả lòng từ
con thơ daị tuổi thơ nào đâu hiểu

vùng ký ức của một thời niên thiếu
con dỗi hờn bên áo trắng thư sinh
tuổi mộng mơ con nào nhớ bóng hình
mẹ vất vả cả đời vì con trẻ

đêm thầm lặng bên lời ru của mẹ
trông lớn dần mơ ước của đời con
mưa tầm tả bóng mẹ cuối đường mòn
vai gồng gánh nuôi con buồn ngấn lệ

thời gian qua mẹ tuổi già bóng xế
tóc phai màu bạc trắng nếp nhăn sâu
nhưng tình mẹ vẫn ấm thuở ban đầu
dưới mắt mẹ con luôn còn non dại

dầu hôm nay và mãi mãi ngày dài
con vẫn bé thời thơ ấu năm xưa
nghiã tình mẹ tả biết mấy cho vừa
tình mẹ mãi bản tình ca bất diệt

nhớ thương mẹ lòng con nghe biên biết
biển đông còn da diết mảnh tình son
trời bao la tình mẹ đó vẫn còn
theo con trẻ đời con luôn có mẹ


Chạm tay trên phố

Chạm tay trên phố

chẳng vô tình trên phố đông qua
tay chạm tay tình quá thiết tha
hay đó lẻ duyên ta trời định 
chạm tay nhau bin rịn tình ta

thoảng một kia bên hiên phố nhỏ
gặp lại nhau dưới ngỏ mưa to
chiếc ô đưa điếm hạt mưa thưa
nghe ấm lại con tim mở ngỏ

đưa em về lòng như trổi sáo
đường tuy xa sao nhở cứ gần
trước nhà em anh những bâng khuâng
sao xui khiến hai tim đập chậm

một lần thôi anh về say đắm
nhớ nhung nhiều dáng dấp thiên kiều
mong và mong gặp lại hương yêu
ta đi mãi đường dài kỹ niệm

bổng cuồng loang bởi đâu chinh chiến
biệt em yêu bưng biến chiến khu
mong có ngày sạch bóng quân thù
ta nối lại chiếc ô lưu dấu

khi thanh bình anh về ngỏ lối
nhà còn đây chẳng thấy em đâu
hỏi ra rằng em đã xa xôi
ôm đàn mộng dạo câu xa cách

lên xe hoa lòng bao than trách
một đường tơ rối nhịp chia pha
em vui hạnh phúc với người ta
còn chữ nhớ em cho anh lại


Nhớ mẹ

Nhớ mẹ

nay đã lớn xa nhà vạn dậm
hồi tâm về hoài mông cố hương
nhớ mẹ hiền hai nắng gió sương
đời tần tảo lệ nhường ràn rụa

nay mẹ già mái tóc bạc phao
khi trời chuyển nhứt đau xương cốt
thương mẹ nhiều con thơ dại dột
đễ mẹ trông vòi vọi xa xôi

muồn gần mẹ đôi chút nào thôi
ôn kỹ niệm trong nôi ru ngũ
thời quá khứ tình thương ấp ủ
thắm chan hòa mẫu tử thiêng liêng

muốn gần mẹ giây phút bình yên
an lòng trẻ tha phương xứ lạ
khi đông về gió hàn se lạnh
nhớ mẹ yêu chạnh lệ ngấn lan

thân xứ xa nhớ mẹ thở than
mong được ở gần bên từ mẫu
nghe tin bão lòng con nóng hổi
mẹ quê nhà đến nổi nào không

nhớ mẹ yêu nổi nhớ dài mong
trăng nghiêng khuyết lệ lòng tuôn đổ
bóng mẹ hiền bao năm gian khổ
hy sinh đời dạy dỗ con ngoan

ngày hôm nay lớn khôn nắng hạn
xa quê nhà kiếp tạm gian truân
vì tương lai nước mắt rưng rưng
thương mẹ lắm cực thân cũng ráng

mong một ngày trời quang sáng lạng
con trở về làm rạng tông môn
lời mẹ dạy dầu nay lớn khôn
luôn tâm nguyện di ngôn từ mẫu


Thứ Hai, 28 tháng 12, 2015

Hoài niệm mẹ mất

Hoài niệm mẹ mất

mẹ ra đi tiết đông sầu hiu quạnh
nhục thân người trầm lặng cả không gian
hình hài mẹ tẩn liệm tấm áo quan
giữa hương khói màu tang sầu lả chả

trời sang đông sao vô tình nghiệt ngã
đưa mẹ về miền đất lạnh thiên thu
mảnh hồn con thổn thức cảnh hoang vu
khăn trắng xóa thay lời tình vĩnh biệt

tôi tan nát cõi lòng bao thương tiếc
mẹ ra đi trong khói biếc mù sương
xe tang lạnh theo gió cuốn bụi đường
mây giăng phủ cõi hồn con thơ dại

mẹ ra đi vĩnh viễn không trở lại
cổ áo quan khép kín tấm từ thân
đưa mẹ hiền nằm lại dưới mộ phần
ôi đau xót trái tim dường đã vỡ

trước mắt con đất trời như sụp lỡ
con gào to nhưng chẳng thốt nên lời
cõi lòng như lạc lỏng giữa chơi vơi
mẹ nay đã giờ ra người thiên cổ

con quỳ xuống tận sâu sầu đáy mộ
ôm hình hài vĩnh biệt mãi mẹ yêu
mẹ đi rồi theo sương lạnh đông chiều
bỏ con dại bên dòng đời cô quạnh

trên hương án nhìn mẹ qua di ảnh
lòng kính thành nguyện đốt nén tâm hương
cầu cho mẹ vảng sanh cảnh tây phương
để con trọn cả đôi đường hiếu đạo

trong sâu thẩm tiếng lòng con cầu đáo
mong mẹ hiền an náo cảnh niết bàn
đức di đà phủ sáng ánh hào quang
tiếp hồn mẹ vĩnh hằng miền cực lạc

Hoài niệm mẹ mất

Hoài niệm mẹ mất

mẹ ra đi tiết đông sầu hiu quạnh
nhục thân người trầm lặng cả không gian
hình hài mẹ tẩn liệm tấm áo quan
giữa hương khói màu tang sầu lả chả

trời sang đông sao vô tình nghiệt ngã
đưa mẹ về miền đất lạnh thiên thu
mảnh hồn con thổn thức cảnh hoang vu
khăn trắng xóa thay lời tình vĩnh biệt

tôi tan nát cõi lòng bao thương tiếc
mẹ ra đi trong khói biếc mù sương
xe tang lạnh theo gió cuốn bụi đường
mây giăng phủ cõi hồn con thơ dại

mẹ ra đi vĩnh viễn không trở lại
cổ áo quan khép kín tấm từ thân
đưa mẹ hiền nằm lại dưới mộ phần
ôi đau xót trái tim dường đã vỡ

trước mắt con đất trời như sụp lỡ
con gào to nhưng chẳng thốt nên lời
cõi lòng như lạc lỏng giữa chơi vơi
mẹ nay đã giờ ra người thiên cổ

con quỳ xuống tận sâu sầu đáy mộ
ôm hình hài vĩnh biệt mãi mẹ yêu
mẹ đi rồi theo sương lạnh đông chiều
bỏ con dại bên dòng đời cô quạnh

trên hương án nhìn mẹ qua di ảnh
lòng kính thành nguyện đốt nén tâm hương
cầu cho mẹ vảng sanh cảnh tây phương
để con trọn cả đôi đường hiếu đạo

trong sâu thẩm tiếng lòng con cầu đáo
mong mẹ hiền an náo cảnh niết bàn
đức di đà phủ sáng ánh hào quang
tiếp hồn mẹ vĩnh hằng miền cực lạc


Mưa mùa đông

Mưa mùa đông

ngửa tay hứng hạt mưa chiều
long lanh hạt nước mỹ miều giai nhân
trở về giữa cõi mộng trần
phù vân khói quyện xoay vần nét thơ

mưa rơi trút hạt ơ thờ
trắng hồn mặc niệm bên bờ yêu thương
nhặt lòng hoài niệm má hường
cơn say rủ chết đoạn trường vì ai

đông về tim những rức rai
hạt thương hạt nhớ đăng cay trong lòng
sương khuya nặng hạt tơ hồng
trăng nghiêng khuất núi gió lồng tim ta

sương khuya còn đọng cánh hoa
nắng vàng chớm nở ngở là còn mơ
bên nhau than thở trăng thơ
ngón tay bấm máy như giờ còn đau

tiết đông ngọn gió trở màu
mang hơi buốt giá len vào con tim
bồi hồi ngồi lặng canh đêm
khỏa lòng trơ đá ta tìm nguồn xuân

vở tan sương hạt bâng khuâng
vương mi em lại trong ngần mắt nhung
người dưng ơi khổ nảo nùng
một ngày không gặp bảo bùng nguồn tim

cầu vòng bảy sắc bên thềm
chẳng soi tình rỏ qua miền trần ai
đông về vương nét hàn lai
thương thương quỳnh nở trăng cài tóc em

một lần ta đã thoáng quen
là muôn thương nhớ anh đem vào lòng
đông sầu ray rức bóng hồng
trở trăn giọt nhớ tình nồng chơi vơi


Thứ Năm, 24 tháng 12, 2015

Noel buồn


Noel buồn

noel nay buồn dâng sông bể
tiếng tơ lòng khóc kể chúa nghe
giáng sinh sao tim thắt se se
như chia sẽ tim se lạnh giá

noel nay lòng tôi hóa đá
viết nét hờn loan tỏa không gian
mẹ mất rồi nổi nhớ mênh mang
tim tắt thở bẻ bàng hoa cỏ

đây kìa lá trầu têm hôm nọ
trầu thì xanh còn đó mẹ đâu
tiếng chuông ngân dường bảo ưu sầu
mừng thiên chúa ân sâu ban rọi

noel nay nổi buồn vòi vọi
đón giáng sinh trong cõi hoang tàn
mẹ đi xa dấu chấm bẻ bàng
hồn u uất khóc than nhớ mẹ

trái tim tôi ngậm sầu muôn lẽ
chúa hồng ân ban kẻ mồ côi
một tình thương ấm áp nhiệm mầu
con chiên nhỏ ân sâu thiên chúa

đón giáng sinh lạnh lòng vạn thủa
phố đông người như thủa hoang sơ
đèn cờ hoa rạng rở vụt mờ
trong tâm tối lặng lờ di ảnh

chuông giáo đường ngân vang lanh lảnh
chúa ra đời khi mẹ đi xa
chua hiển linh ban phước chan hòa
yên hồn trẻ lệ nhòa nhớ mẹ

suốt đêm dài tồi tìm lặng lẽ
bóng từ nghiêm hiện mãi trong tim
dưới áng hương di ảnh mẹ hiền
tôi đón chúa nổi niềm sầu héo

noel về tiết đông lạnh lẻo
lạnh tái tê nếu kéo tâm con
mẹ mất đi ngậm đắng bồ hòn
hìn bóng mẹ tường tồn tim lạnh

chúa giáng sinh đêm đông giá lạnh
cứu chúng sinh thoát cảnh đau thương
mong hồng ân thiên chúa soi đường
an hồn trẻ niềm thương từ mẫu


Noel buồn

Noel buồn

noel nay buồn dâng sông bể
tiếng tơ lòng khóc kể chúa nghe
giáng sinh sao tim thắt se se
như chia sẽ tim se lạnh giá

noel nay lòng tôi hóa đá
viết nét hờn loan tỏa không gian
mẹ mất rồi nổi nhớ mênh mang
tim tắt thở bẻ bàng hoa cỏ

đây kìa lá trầu têm hôm nọ
trầu thì xanh còn đó mẹ đâu
tiếng chuông ngân dường bảo ưu sầu
mừng thiên chúa ân sâu ban rọi

noel nay nổi buồn vòi vọi
đón giáng sinh trong cõi hoang tàn
mẹ đi xa dấu chấm bẻ bàng
hồn u uất khóc than nhớ mẹ

trái tim tôi ngậm sầu muôn lẽ
chúa hồng ân ban kẻ mồ côi
một tình thương ấm áp nhiệm mầu
con chiên nhỏ ân sâu thiên chúa

đón giáng sinh lạnh lòng vạn thủa
phố đông người như thủa hoang sơ
đèn cờ hoa rạng rở vụt mờ
trong tâm tối lặng lờ di ảnh

chuông giáo đường ngân vang lanh lảnh
chúa ra đời khi mẹ đi xa
chua hiển linh ban phước chan hòa
yên hồn trẻ lệ nhòa nhớ mẹ

suốt đêm dài tồi tìm lặng lẽ
bóng từ nghiêm hiện mãi trong tim
dưới áng hương di ảnh mẹ hiền
tôi đón chúa nổi niềm sầu héo

noel về tiết đông lạnh lẻo
lạnh tái tê nếu kéo tâm con
mẹ mất đi ngậm đắng bồ hòn
hìn bóng mẹ tường tồn tim lạnh

chúa giáng sinh đêm đông giá lạnh
cứu chúng sinh thoát cảnh đau thương
mong hồng ân thiên chúa soi đường
an hồn trẻ niềm thương từ mẫu

Thứ Tư, 23 tháng 12, 2015

Nhớ mẹ

Nhớ  mẹ

tôi khóc bi ai tràn đêm đông lạnh
giọt lệ lòng sao cạn nổi thương đau
giọt nhó thương giọt nhớ dấu giọt sầu 
hồn đau buốt xót xa tình từ mẫu

ai có biết cõi lòng tôi ủ rủ
cách muôn trùng nhớ mẹ nổi nhớ nhung
nhớ đông nào bên mẹ buổi tương phùng
nay cách biệt sầu đông vây nặng trĩu

trong sâu lắng tiếng lòng kêu réo gọi
mẹ bây giờ mờ mịt ở phương xa
hình mẫu tử thiết tha chữ đậm đà
trăng khuya lạnh khó nhòa trong ký ức

tiết đông hàn hồn tôi nghe oi bức
kiếp nhân sinh quy luật chữ vô thường
ôm đau xót ngở ngang nổi đoạn trường
gây thương nhớ sầu đong nguồn tim lạnh

mẹ đi xa cõi lòng tôi hiu quạnh
trống vắng về trăng lạnh khóc sương đêm
nhớ mẹ hiền thao thức những từng đêm
ôi da diết nổi niềm mồ côi mẹ

biết sẽ chia cùng ai vơi lòng trẻ
mẹ chết là ta thành kẻ mồ côi
tìm mẹ đâu chỉ ở lúc đêm thâu
trắng hồn quạnh âu sầu bên di ảnh


Thứ Ba, 22 tháng 12, 2015

Giáng sinh buồn

Giáng sinh buồn

noel nay nổi buồn vòi vọi
đón giáng sinh trong cõi hoang tàn
mẹ đi xa dấu chấm bẻ bàng
hồn u uất khóc than nhớ mẹ

trái tim tôi ngậm sầu muôn lẽ
chúa hồng ân ban kẻ mồ côi
một tình thương ấm áp nhiệm mầu
con chiên nhỏ ân sâu thiên chúa

đón giáng sinh lạnh lòng vạn thủa
phố đông người như thủa hoang sơ
đèn cờ hoa rạng rở vụt mờ
trong tâm tối lặng lờ di ảnh

chuông giáo đường ngân vang lanh lảnh
chúa ra đời khi mẹ đi xa
chua hiển linh ban phước chan hòa
yên hồn trẻ lệ nhòa nhớ mẹ

suốt đêm dài tồi tìm lặng lẽ
bóng từ nghiêm hiện mãi trong tim
dưới áng hương di ảnh mẹ hiền
tôi đón chúa nổi niềm sầu héo

noel về tiết đông lạnh lẻo
lạnh tái tê nếu kéo tâm con
mẹ mất đi ngậm đắng bồ hòn
hìn bóng mẹ tường tồn tim lạnh

chúa giáng sinh đêm đông giá lạnh
cứu chúng sinh thoát cảnh đau thương
mong hồng ân thiên chúa soi đường
an hồn trẻ niềm thương từ mẫu

Em ở đâu (tiếp )

Em ở đâu (tiếp )

đêm đông trăng sáng tỏa hiên song
nâng chén trà sen nhớ bạn lòng
em ở đâu sao mờ sao tỏ
nổi nhớ buồn len ánh mắt trong ...

tha phương mấy nẻo sầu cay đắng
năm tháng nghe chừng cũng quá xa
em ở đâu lệ ngấn chan nhòa
hồn chua chát mân mê tình cũ

chiều đông lạnh bâng khuâng nổi nhớ
cánh thơ xuân vụt nở lệ lòng
bút nghiêng ngã đôi dòng trắc ẩn
em ở đâu trời hận tình mong

thương ai hởi bềnh bồng nhịp khúc
màn đêm dông bảo lụt nội tâm
em ở đâu từ tận xa xâm
hiểu chăng nào tơ tầm đứt đoan

em ở đâu nhìn hoa thạch thảo
bảo tố nguồn tim bảo tố lòng
trời đông dịu vời ngần mây ảnh
bao nổi u phiền chạnh sầu mong

em ở đâu cơn bão cõi lòng
một cánh bèo trôi ảo nảo đây
con tim anh héo từ đông ấy
theo bóng ai đi dấy tơ sầu

Chủ Nhật, 20 tháng 12, 2015

Sầu đông

Sầu đông

sầu bi giọt lệ vắn dài
đông sầu chia cách láng lai hai hàng
vần thơ vương vấn đài trang
hai đầu nổi nhớ mơ màng gió đông

từ ngày em bước sang sông
làm dâu xứ lạ mặn nồng với ai
là bao ngày tháng đắng cay
trái sầu anh giữ tim chai vì nàng

còn đâu duyên lứa đá vàng
còn đâu lối nhỏ chung đàng tay nhau
bờ sông ngồi tựa ngắm sao
trao lời hương ái vàng thau chung tình

nay anh cánh nhạn linh đinh
cô đơn một cõi chập chình tới lui
giọt sầu đông nhớ bùi ngùi
mà thương thương mấy ngược xuôi một mình

nhớ ai mơ tưởng bóng hình
thấy lai cành trúc vọng tình giai nhân
trách ai quên vội tình thân
làm dâu xứ lạ xa dần quê hương

Thứ Bảy, 19 tháng 12, 2015

Em ở đâu

Em ở đâu

vùng ký ức của một thời niên thiếu
cơn dổi hờn bên áo trắng thư sinh
em ở đâu giữa biển tình chợt tỉnh 
mảnh hồn rên thổn thức cõi hoang vu -

trước mắt tôi đất trời như sụp đổ
muốn gào to nhưng chẳng thốt nên lời
em ở đâu lệ ngấn kém hoa tươi
trăng bàng bạc chơi vơi thành niên cổ -

đông thao thức ghi chút lời tỏ lộ
tình tha nhân mấy độ đón đông hồi
em ở đâu có nhớ nổi vạn sầu
tim buốt giá khôn cầu câu hỷ mạn -

mùa đông đến gió lạnh tim buốt giá
ánh trăng nghiêng vàng vọt hạt sương trong
phong cảnh rủ gọi hồn vào giấc mộng
người xa ta sầu đọng nghẹn nguồn tim -

con đường nhỏ lặng lẻ bước chân êm
hàng cỏ dại dẩm nát ngã nghiêng bên
hai trái tim thổn thức chừng loạn nhịp
người và tôi dan díu lối đường mềm -

người thơ thẩn ngàn sao đêm lấp lánh
sầu dâng cao sương lạnh gió đông lan
lệ vương má ngấn chan tình tri ngộ
tận cuối thôn gà gáy điểm đêm tàn -

em ở đâu chẳng lần câu giả biệt
nổi vu vơ da diết phút chia ly
vương ngấn lệ lăn đi làn mi khép
tay đan tay mộng đẹp thuở ban đầu -

trời xui chi giông bảo ngập thương đau
cho tình tan vở nghẹn ngào hối tiếc
em ở đâu bao niềm sầu mắt biếc
trọn đời nay vỉnh biệt bến giang đầu

Thứ Năm, 17 tháng 12, 2015

sầu (tiếp )

sầu (tiếp )

rượu với sầu như gió mả ngưu
trông lay láng tránh đâu cho khỏi
đã bao ngày lòng anh mệt mõi
tua dụng tửu sầu càng sầu thêm

mượn vần thơ sầu lên trang giấy
viết cho lòng vơi bấy nổi sầu
càng viết nhiều tim nhói từ đâu
trang giấy bổng ướt nhầu nước mắt

mượn cung đàn so dây réo rắt
giữa đêm khuya héo hắt sầu phai
nhưng hởi ôi sầu vẫn u hoài
thương bạn ngọc láng lai sầu nhớ

cũng như ai thơ sầu than thở
muốn dứt đi rảnh nợ cô liêu
muốn thảnh thơi dạo nắng tàn chiều
sao khó thế tim yêu buồn nọ

trái tim kia một lần bỏ ngỏ
bến đò xưa hồn đó bâng khuâng
nhớ êm ả ngọn gió hôn tân
còn lưu cảm trong tâm man mác

chiều đồi sim như chừng khúc hát
tay trong tay bản nhạc cuồng yêu
cánh sim tím suối tóc nâng niu
em e thẹn ngất ngây má ửng

trăng có khuyết nhưng còn lơ lửng
nhìn hai ta trăng chựng chút hờn
choàng tay nhau mây gió mừng hơn
chúc hạnh phúc tình loan duyên phụng

vần thơ yêu cung sầu nặng nợ
chữ tơ duyên hoa nhớ tình ươm
nước mắt thương sung sướng vô thường
ta uống cạn dòng thơ muôn thuở

sao có lúc khi mờ khi tỏ
khúc bi ai chuốt bỏ nhịp sầu
ai rộn ràng áo cưới cô dâu
vui duyên mới dứt câu tình củ

nổi buồn dài chén say quan tái
lụt lối nhà pháo đỏ xác phơi
tự nhiên đâu tim chết tàn hơi
chữ ngang trái chơi vơi tình hận

bước xuống đò em còn ngó lại
nhìn xem anh tê tái phải chăng
một chữ sầu anh nhặt u hoài
mong ai đấy vui say mộng đẹp


sầu

sầu

cố nuốt sầu lòng sao nặng thêm
nổi sầu trăn trở những từng đêm
muốn sao thấp sáng nguồn tư tưởng
để vơi bớt sầu tận đáy tim

sầu cao như núi sầu mông mênh
sầu ai trùng điệp sầu không tên
nhử muốn chôn sầu trong huyệt lạnh
trùng dế rỉ than sầu trăng lên

sầu cho một kiếp mơ hóa đá
cho ai hương lạ nát tim ta
sầu người phụ bạc hoài xứ mộng
nổi sầu tơ liểu bước xe hoa

còn đâu duyên lứa nay tan rả
sầu kiếp thân tàn bãi tha ma
hương khói ở đâu nghi ngút tỏa
ngậm sầu mộ vắng lạnh trăng tà


Nổi buồn mất mẹ

Nổi buồn mất mẹ

tiết đông chuyển gió cơn bảo lạnh
rét hồn bất hạnh mẹ ra đi
cơn bạo bệnh đàm ngăn nghẹn ngất
một chiều buồn hiu hắt lìa dương

chữ hiếu đạo con dường chưa đáp
công sanh thành biển lấp sao đầy
tình cao cả núi cao chất ngất
mẹ đi xa u uất hồn con

nhớ thuở cha hy sinh vì nước
con trong nôi mẹ khổ dường nao
lo tần tảo nuôi con khôn lớn
mong ngay sau thành đạt danh cao

giờ thành nhân con chưa phận hiếu
mẹ mất rồi nặng chiểu lòng con
trước áng linh mờ ảo hương son
hình ảnh mẹ diệu dàng trìu mến

như nhìn con nhắn đến điều chi
bên di ảnh lòng những lâm ly
còn đâu nửa hình hài từ mẫu
mất mẹ rồi như mất hướng đi

mẹ ơi con gào to gió lạnh
tiết đông sầu hiu quạnh lòng con
mảnh khăn tang chít nổi bồn chồn
nghĩa trang lạnh trắng hồn trẻ dại

vẳng bên tai cung đàn tang hải
khóc cho mình biến cải ai bi
mất mẹ rồi trắng xóa chia ly
câu sanh tử từ dây xa cách

tìm mẹ trong đêm khuya mộng mỵ
gió lay cành rụng khóc sương đêm
tiếng dế than thể tiếng từ nghiêm
như nhắn gởi niềm thương từ mẫu

phút đắng lòng màn đêm tăm tối
đom đóm lòe tưởng mẹ đâu đây
mẹ ơi mẹ có biết hay hay
con nhớ mẹ lệ cay khóe mắt

kể từ nay đời con nghẹn thắt
mất mẹ rồi tìm gặp được đâu
mong cầu trên trời phật nhiệm mầu
rước hồn mẹ vảng sanh nước lạc

tây phương lạc cảnh mẹ an nhàn
bên chân phật vỉnh hằng phước báo
con khờ dại thành tâm cầu đáo
mong mẹ hiền ngộ đạo siêu sinh

Thứ Ba, 15 tháng 12, 2015

Tình anh

Tình anh
anh về thưa với mẹ cha
cho anh làm rễ bên nhà em không
tiết đông hàn lạnh chút đông
cho hoa hương sắc má hồng mơn mơn
nhớ nào se thắt cô đơn
nhớ sao mai nọ gió vờn phòng khuê
nặng tình mắt biếc si mê
gương nga vọng nguyệt lời thề còn vương
trái tim nữa cái thê lương
nữa kia ray rức nảo nường giai nhân
gió ơi gởi gió hôn tân
gởi về nổi nhớ mấy tầng mây yêu
đường trần vạn lối khê nhiêu
gian truân nặng nợ cô kiều lòng ai
tình anh như chén rượu cay
bàn tay chưa nắm đã say má đào
phiêu diêu hương ái ngạt ngào
mộng sầu em gái tình đầu nhở trao
tiền giang sóng vổ ba đào
với thương thương đã đã nào trao duyên
thơ tình anh họa hoa tiên
họa vần thơ nhớ môi viền trái tim
họa ai đài các thiên nhiên
hồn reo sắc bướm hửu duyên hoa tình
một ngày tươi rạng ánh minh
chung tay xây mộng ba sinh trọn nguyền
tình anh ví nhở con thuyền
luôn mơ bến củ thỏa nguyền ba sinh