Thứ Bảy, 30 tháng 7, 2016

Đêm thu

Đêm thu

đêm thu sương lạnh thấm làn môi
gió thu xào xạc ánh mắt nâu
sao trời vương hái cày mái tóc
lộng lẩy tuyệt vời em gái tôi
-
trăng thu nghiêng ngã bên hàng trúc
phụng phịu nụ cười hoa cúc tươi
gió lay cành trúc vương hương bưởi
thu mãi yêu nhau giấc mộng nồng
-
gặp em một lần ngàn thu nhớ
thời gian trăn trở bấy thu chờ
ánh mắt nhìn nhau niềm lưu luyến
chiều thu cháy bỏng tuyệt vần thơ
-
cỏ hoa thấm ướt tàn thu mộng
tim mãi rung rung một bóng hồng
cái nhìn khoảnh khắc trong câm lặng
in đậm con tim vạn nhớ mong
.
thu đến thu đi héo buốt lòng
mưa thu lạnh lẻo tợ mùa đông
sẽ chia thu cuối tình da diết
ôm chặc trong tim một bóng hồng

THU DALAT

THU DALAT

hồ hương lộng gió thu về
lăn tăn sóng nước bốn bề thông reo
thu nghiêng ngã bóng trăng treo
xa xa thác đổ tình gieo nổi sầu

thu nào sóng gót mưa ngâu
nép vai bát phố bồi hồi con tim
chè sen ấm áp tình em
chén thương chén nhớ bên rèm gió đưa

hương gừng phảng phất tình ưa
lần từng hạt bắp phố chưa đã thèm
song song đôi bóng anh em
nay như xa thẩm đêm đen cõi lòng

hồ hương ghế lạnh bóng hồng
còn chăng hơi hướm bềnh bồng mây trôi
thu nay hiu quạnh thu sầu
lộng nhìn sóng nước không màu hồ hương

cánh hồng giờ tận xa phương
còn chăng viên sõi nhớ thương thu buồn
mưa thu da diết mưa tuông
chén thu say khước chênh chông tình sầu

thả hồn giấc mộng đêm thâu
vành môi ngọt lịm bồi hồi con tim
trăng nghiêng cánh vạc ăn đêm
đơn côi lê bước bóng xiêng ngỏ về

ngở ngàng nổi nhớ si mê
tình ta vở vụn bên lề đau thương
thu nào vương vấn má hường
thu nào ấm áp tan trường bên nhau

thu nào e ấp thư trao
gói bao tình ý rạt rào nhớ nhung
thu nào ước hẹn thủy chung
bên hồ than thở trùng phùng đẹp đôi

thu nay bèo nước tan rồi
em về xứ lạ làm dâu cho người
nảo lòng se thắt tim rươi
nhạt nhàu lá đổ chơi vơi ngỏ hồn

mảnh tình thu chết đem chôn
bao nhiêu cay đắng gọi hồn tim ray
thu nay nửa quảng đời say
hồ hương chừ đã phủ đầy bóng sương

cao nguyên vi vút mơ dường
thông reo thấm giọt sầu vương mấy lần
phố se lành lạnh bước chân
thu sầu lá rụng thêm phần xót xa

tìm trong nổi nhớ thu qua
hương tình tan vở tim ta đau lòng
thu nào chung bước ấm nồng
vườn hoa buồn lạnh còn không chữ sầu

thu nay người vội chia phôi
làm dâu xứ lạ nhạt nhàu duyên tơ
thu về trống vắng bơ vơ
sóng hồ hương lặng ai chờ đợi ai

thu sầu dalat mây bay
bóng mây lộng ảnh hồ lai bóng hồng
nhờ người nổi nhớ mênh mong
tìm trong sóng nước bềnh bồng thông reo


Thu về

Thu về

thu về đan kín sợi mưa ngâu
cơn gió heo mai nổi âu sầu
sương đêm hoa cúc vờn trăng ngậm 
quyến rủ hồn thu bạc mái đầu

phương phất tóc mai ai xỏa lối
mộng chín hoa đào ánh mắt nâu
lá vàng theo gió vờn chân bước
tình thu xao xuyến trái tim tôi

em bảo cho tôi một nụ cười
mây trời rạng rở dáng xuân tươi
lặng nhìn ánh mắt bên khung cửa
ngào ngạt xuân lòng tuổi đôi mươi

một thuở thu xưa nụ cười xinh
nụ cười lóng lánh mộng hương trinh
hồn thu tím thẩm chân mây ngát
giọt nhớ giọt thương đọng ẩn tình

thu nao trong vắt vương nắng hồng
bờ môi mộng đẹp nét tươi cong
dáng tiên phe phất sương mai sớm
áo trắng lòng tôi gió thổi bồng

thu nay ray rức chạnh bên lòng
thuyền tình tách bến thả sang sông
nhìn em tím tái mùa thu rụng
mượn chén rượu say xóa nhớ mong


Thu về ( tiếp )



Thu về ( tiếp )

thu về rồi phải không em
gió thu heo hắt trăng đêm lạnh lùng
hạt thu tê tái nảo nùng 
trang thơ còn đấy nghìn trùng người đi


thu về trong trái tim si
mưa thu ướt lạnh còn chi nổi chờ
còn chăng tận cõi mộng mơ
trong suy tư ấy ngẩn ngờ bóng ai

hoài niệm ký ức u hoài
tiếng yêu lạnh nhạt lạc loài cánh hoa
nhớ nhung ôm lấy nắng tà
nghe đêm lá rụng tưởng là người xưa

em về hương gió thoảng đưa
căn phòng vụt sáng như vừa bên nhau
vẫn còn thơm tóc má đào
thơm môi ửng mộng thơm nào khuyết trăng

em đi còn để bâng khuâng
giấc mơ trong mộng mỹ nhân gần kề
bềnh bồng cơn sóng đam mê
đài trang lộng lẩy non thề bên tai

em ơi mộng ảo canh dài
trở trăn gối chiếc hình hài em đâu
người dưng sao chuốt chén sầu
bao nhiêu lá rụng bấy sầu dâng cao

một mình chiếc bóng hư hao
mỏng manh tơ rối thu sầu giai nhân
anh chừng như kẻ lần khần
thu lai nổi nhớ bần thần trong tim


EM THỬ

EM THỬ

em thử hòa vào cuộc sống anh
sẽ thấy niềm đau ngất trời xanh
thuở bé gian nan đầy vất vả
mất cha rồi cuộc sống lạnh tanh

em thử hòa mình thời bé bỏng
mẹ còng lưng hai nắng mưa giông
tìm chén cơm nước mắt rưng rưng
cảnh mẹ góa con côi buồn đọng

em có biết đời anh vô vọng
muốn vương lên cỏi mộng hư huyền
bao phấn đấu trở về bất biến
chữ không tiền cai nghiến đời trai

những bao đêm dòng lệ lăn dài
nhìn mẹ khổ trăm gai đau nhói
nếu chẳng có thường quân soi rọi
đời anh sâu bọ giữa nhân gian

sự vương lên nếp sống truân chang
như ve nọ sương đêm thoát xác
hôm nay anh người nhìn cảm giác
biết rằng xưa tợ rác phố phường

nổi buôn dâng nổi buồn hoa phượng
ngấn lệ tình lảng đảng muôn phương
sự sẽ chia em hởi xin mang
và cảm nhận vấn vương bạn ngọc

lời thơ tả những gì ai đọc
máu từ tim nhỏ dọc tâm hồn
nén nổi buồn san sẽ người luôn
nguồn hạnh phúc lương y từ mẫu


HỌA LẠI EM THỬ

HỌA LẠI EM THỬ

có những lúc biển đời bảo lộng
đắng cay nhiều cuộc sống vương lên
cảnh mất cha nhà cất không nền
dễ sụp đỗ bấp bênh bạn nhé

từ thuở bé theo mẹ ra nương
nhặt chút rau lây lất nảo nường
ngày ba bửa hạt cơm nào có
thiếu ăn và thiếu cả tình thương

ta lớn lên bao trẻ xó đường
phải cố gắng vương lên phía trước
không chùng bước cảnh đời ô trược
chuyển tương lai họa phước nhân duyên

qua cấp một cấp hai phước chuyển
gặp hiền nhân trao luyện tài hèn
chữ đèn sách cực khổ triu rèn
đổ phổ thông thẳng vào đại học

từ dạo ấy đường đời tăng tốc
quyết đạt thành nguyện ước độ nhân
đổi cuộc đời được khỏe tấm thân
lo cho mẹ tuổi già hạnh phúc

được em xẽ chia tình trong đục
vết thương tâm nghi ngút bùng cao
ngày hôm nay cơm mặc thanh thao
vẫn nhớ mãi thuở xưa hàn mọn

vần tương thân đèn khuya cao ngọn
soi tâm từ thiện nguyện nhân gian
giúp cho người qua cảnh gian nan
là hạnh phúc bạc vàng ta đấy

dòng lệ cảm như vừa tràn dậy
thổn thức lòng như hãy đâu đây
nhớ ngày xưa gian khổ thân nầy
nay cố gắng vun bồi phước đức


Hương gió

Hương gió

nửa đêm giấc ngủ mơ hoa
ngờ đâu hương gió thoảng qua bên rèm
vội vàng ôm gió dịu êm
hít hương gió ấm con tim ngạt ngào

gió nầy gió ở phương nào
gió xa xa thẳm rạt rào nhớ thương
gió ơi hương gió vấn vương
ôm vào xiết chặt say hương người tình

nhở hình lưu cảm bóng hình
môi kề môi gió men trinh ngất lồng
gió lồng mái tóc má hồng
hương thơm bát ngát trong lòng xuyến xao

nắm bàn tay gió nao nao
tình hoa phơi phới dạt dào đê mê
thu phong gió lạnh bay về
phảng trong bóng gió tái tê tim sầu

ngờ đâu gió lả qua cầu
gió đem ray rức ngắt câu nghĩa tình
nhìn kìa bóng gió điêu linh
tình hoa tan tác đôi mình chia xa

giờ là hương gió người ta
không còn hương gió nàng hoa thuở nào
gió buồn xót dạ thương đau
nhặt sầu theo gió hư hao trăng gầy

gió giờ khuất nẻo đường dài
vấn vương gió lả đọa đài hồn thơ
gió giờ lạc ngọn đơờng tơ
nhạt nhòa hương ái phai mờ gió lai

gió là gió đắng men cay
còn đâu bóng gió trang đài xa xưa
gió theo gió lạ đong đưa
gió tan tác lạnh gió chừa ngàn đau

đêm khuya nghe gió lùa vào
nghe như ngàn ngọn chanh chua ngập tràn
không như gió thuở xuân sang
chỉ còn hư ảo canh tàn gió trôi


Hương gió ( tiếp )

Hương gió ( tiếp )

trong hoa ẩn nét trang đài
cho anh đã đắm đã say bao giờ
nhìn hoa như ngở đang mơ 
phải người trong mộng anh chờ hay chăng

đêm về vắng lặng trông trăng
nghe từng nhịp đập rộn ràng yêu thương
thoang đâu hương gió như mường
mang hương người ngọc thoảng dường đâu đây

hít hơi hương gió nghe say
say tình say nợ trang đài hằng nga
đêm trường giấc mộng nở hoa
anh nâng nét bút trải ra nổi lòng

cỏi xa em có hiểu không 
một bầu trời thẳm chìm trong đáy lòng
nhớ ai fa but đôi dòng
lệ hoa ngân ngấn ai mong ai chờ


Thứ Ba, 26 tháng 7, 2016

ANH VẪN THẾ

ANH VẪN THẾ

anh vẫn thế hôm nay nhìn có khác
dáng em yêu man mác gió thu lai
đôi má hồng mũm mĩm tóc buông dài
gây xao xuyến con tim anh trăn trở

anh vẫn thế hôm nay dường nghẹt thở
nhìn người xưa rực rở hẳn hơn xưa
nhớ hôm nào chung ô dưới mưa thưa
hoài kỹ niệm chiêm bao vừa choàng mộng

anh vẫn thế cung trời thu gió lộng
hồn bâng khuâng lạc lỏng đóa hồng nhung
dưới mưa ngâu đôi tim ấm vô cùng
chân ngây dại tung tăng cơn sóng nước

anh vẫn thế một mùa thu hôm trước
trái tim xuân nhở được phút hồn nhiên
hoa thạch thảo vương tím tóc đen tuyền
trang trí cảnh thu đêm trời trở gió

anh vẫn thế tình xuân ngày thu đó
tay trong tay gắn bó chữ ba sinh
giữa biển cả bao la hạt nắng xinh
chan chứa hết tình mình tràn hạnh phúc

anh vẫn thế ngõ hồn cành hoa cúc
mơ và mơ tình tục kết duyên tiên
mong một ngày thu toại mộng giao duyên
trong gió mới đôi tim chan hào nhịp

anh vẫn thế ngở từ muôn ngàn kiếp
trọn đường tu sánh hiệp bóng giai nhân
nhưng hởi ôi thực tại nở rẽ phân
em cất bước theo chân người xa lạ

anh vẫn thế cõi lòng vương sầu lã
cũng thu nầy cũng lã chã mưa sầu
con đường cũ ngậm ngùi in hương dấu
trống hoạnh hồn bong bóng nổi xa xa


Em thường bảo..

Em thường bảo

em thường bảo em là hòn đá
trái tim nầy hóa đá từ lâu
bao nắng mưa trái gió trở trời
em trơ trọi một mình nắng đỏ

em thường bảo em viên sỏi nhỏ
lăn qua lại giữa dòng suối hoang
sỏi khô khan cô độc chiều tàn
trái tim nhỏ run tan gió lạnh

em thường bảo em mảnh trăng non
e ấp nấp ven rừng sương xuống
cây uốn lá đủ che trăng muộn
sợi sương đêm úp mặt khóc thầm

em thường bảo em môi mộng đỏ
tóc xỏa dài mãi tận xa khơi
mắt tròn xoe sao chiếu sáng ngời
hai má phính con tim gọi bạn

em thường bảo em hay làm dáng
biết bao là cánh bướm mơ em
là lướt tình anh bướm sầu đêm
trút hồn chết chơi vơi mắt ngọc

em thường bảo cặp mắt em xinh
cuốn hút biết bao kẻ thất tình
má đào mộng chết người lở ngắm
tóc hương say đắm kẻ mơ mình

em thường bảo em như xuân mộng
vạn vạn mai ngấp nghé nở vàng
tình yêu đến rộn ràng nắng sớm
hoa xuân tình cánh bướm lượn quanh

em thường bảo em đây hóa đá
thử tình yêu trái tim kẻ lạ
đong đo lường ngọn lửa tình anh
rồi qui nạp con tim băng giá


Tình thu lính trận

Tình thu lính trận

chiều thu tan nát cõi tình
lá thu ngập lụt tim mình em ơi
mưa thu chan hạt lệ rơi 
gió thu xẽ lá mây trời bay bay

đêm thu trăng sáng mộng say
sương thu giọt nhỏ tóc may vai gầy
dầu nàng ở tận chân mây
tình thu thơ gửi mắt nai môi hồng

gió sầu hiu hắt sóng lòng
còn chi êm ái ấm nồng thu qua
thuở nào như bướm vờn hoa
thuở nào say mộng tình ca thu chiều

thuở nào vui thả cánh diều
chiều thu lộng gió liêu xiêu tâm hồn
đắm say nhơ nhớ nụ hôn
dựa lưng dõi mắt môi son rạt rào

diêu tung ngọn gió trời cao
như tinh bay bổng má đào chơi vơi
em ta tình khởi bể khơi
tình cao như núi tơ trời se duyên

hồn say như lạc nước tiên
đam mê hoan lạc bên miền nhân gian
mộng lòng ghi khắc đá vàng
dầu sông có cạn ta nàng chẳng xa

bổng đâu chiến sự can qua
dứt tình bin rịn lệ nhòa tùng chinh
sa trường chinh chiến linh đinh
nhớ người chỉ biết mơ nhìn trăng treo

xa xa vọng mắt hồn theo
chốn xưa ưu ái nước bèo gặp nhau
mong ngày tan cảnh binh đau
chinh nhân trở gót tay trao nhẫn tình

thu về hiu hoạnh một mình
hồn dâng biển nhớ bóng hình đài trang
thu nay đất nước bình an
chinh nhân quay lại mộng vàng rả tan

chiến tranh ngày tháng điêu tàn
thôn trang giặc chiếm bạn vàng phiêu bay
lối xưa ngập ngụa cỏ may
người xưa mờ mịt tim ray thu sầu

nhà nàng mái ngói trở màu
người dưng xa lạ nhạt nhàu bóng ai
thở thần mơ cánh diều bay
hồn xoay kỹ niệm thơ dài thu tang

cõi tình chết lặng nghĩa trang
bơ vơ tim chết thu sang đông sầu
đường xưa hoa cỏ nhạt nhòa
tình anh lính trận lệ tràn bờ mi


Hoa thạch thảo

Hoa thạch thảo

Hôm ấy nhà ai rợp pháo hồng
Rộn ràng chuốt chén rượu ấm nồng
Hỏi ra mới biết người ta đã
Vừa mới nhận xong đôi nhẫn bông

Thoáng nghe dường thể sóng trong lòng
Em bước theo chồng thế là xong
Còn đâu những tháng ngày mơ ước
Cánh nhạn bay đi hết ngóng trông

Xe hoa rực rở cô dâu mộng
Em đẹp hẳn lên cạnh bên chồng
Chồng em oai nhỉ anh ghen tức
Nhặt xác pháo rơi máu rỉ hồng

Từ đây trăng chết đáy sông chờ
Hồn thơ căm lặng dưới biển mơ
Con tim tắt thơ đêm về mộng
Cành hoa thạch thảo ngắt dòng thơ

Mùa thu dạo ấy chết theo nàng
Mùa thu chết rồi mảnh tình tan
Ai ngắt đi cành hoa thạch thảo
Theo kẻ sang sông hận phủ phàng


Kỹ niệm ngày 27 \7

Kỹ niệm ngày 27 \7

27 tháng 7 tri ân liệt sĩ
lòng ta chẳng biết viết gì đây
tự nhiên chợt cười vang ngày ấy 
vào khu tháng tám kháng chiến thù

trãi bao năm tháng hờn căm lủ
giận quân thù bè lủ tay sai
đưa đất nước tang tóc phân hai
trời xanh cao khiến ngày thống nhất

sự mừng vui nổi nấc nghẹn ngào
người còn đây chiến hửu hư hao
đau đớn xót trăng sao mờ mịt
ngày thương binh da diết thế nao

dâng hương nhớ anh hào tổ quốc
kẻ ra đi kẻ khóc thương đau
người thương tật hiến dâng xương máu
người nằm xuống nắm mộ nghìn thu

ôi chia sẽ lời thơ nhắn nhủ
chút lòng thành cố cựu nghĩa ân
ngày liệt sĩ dạ những bâng khuâng
nghi ngút khói làn hương mặc niệm


ANH VẪN THẾ

ANH VẪN THẾ

anh vẫn thế hôm nay nhìn có khác
dáng em yêu man mác gió thu lai
đôi má hồng mũm mĩm tóc buông dài
gây xao xuyến con tim anh trăn trở

anh vẫn thế hôm nay dường nghẹt thở
nhìn người xưa rực rở hẳn hơn xưa
nhớ hôm nào chung ô dưới mưa thưa
hoài kỹ niệm chiêm bao vừa choàng mộng

anh vẫn thế cung trời thu gió lộng
hồn bâng khuâng lạc lỏng đóa hồng nhung
dưới mưa ngâu đôi tim ấm vô cùng
chân ngây dại tung tăng cơn sóng nước

anh vẫn thế một mùa thu hôm trước
trái tim xuân nhở được phút hồn nhiên
hoa thạch thảo vương tím tóc đen tuyền
trang trí cảnh thu đêm trời trở gió

anh vẫn thế tình xuân ngày thu đó
tay trong tay gắn bó chữ ba sinh
giữa biển cả bao la hạt nắng xinh
chan chứa hết tình mình tràn hạnh phúc

anh vẫn thế ngõ hồn cành hoa cúc
mơ và mơ tình tục kết duyên tiên
mong một ngày thu toại mộng giao duyên
trong gió mới đôi tim chan hào nhịp

anh vẫn thế ngở từ muôn ngàn kiếp
trọn đường tu sánh hiệp bóng giai nhân
nhưng hởi ôi thực tại nở rẽ phân
em cất bước theo chân người xa lạ

anh vẫn thế cõi lòng vương sầu lã
cũng thu nầy cũng lã chã mưa sầu
con đường cũ ngậm ngùi in hương dấu
trống hoạnh hồn bong bóng nổi xa xa


Họa hoa thạch thảo

Họa hoa thạch thảo

một bóng hình con gái
say đắm cánh hoa ai
có tên là thạch thảo 
màu tím màu u hoài

một dạo cuối thu bay
hoa như heo hắt lại
cô nàng tìm hoa miết
trong ánh mắt se cay

mùa thu chết hoa tàn
bao bao hoa khoe sắc
hoa thạch thảo đi hoang
anh tìm hoa cô ấy

đi đến cỏi xa xâm
khu rừng như hé nắng
màu tím hoa yêu thầm
tôi ngắt hoa đến tặng

ngỏ nhỏ phố hẹp qua
ngôi nhà xinh xinh quá
em ngồi dáng hao gầy
thương em tôi tặng hoa

nàng buồn đôi mắt lạ
vụt sáng nhìn cành hoa
bâng khuâng nàng khẻ hát
hoa thạch thảo tím cà

từ ấy tôi say mộng
ai ngắt cành thạch thảo
mùa thu chết âu sầu
hoa thạch thảo em tôi


Chủ Nhật, 24 tháng 7, 2016

Chiều thu

Chiều thu

chiều thu nầy em có buồn không
gió may lộng tóc má em hồng
trong con mắt vẫn sầu có phải 
má nhạt nhờ tê tái mênh mông

thu xưa kia tình ta gió lộng
vai chung vai ước mộng tương lai
như chim liền cánh tình đẹp mãi
chung tay bước đường dài gắn bó

tình ta đẹp muôn sao sáng tỏ
bóng chan hình em đó anh đây
thu nao nào thu tợ men say
dòng suối êm ngọt lành mát mẻ

mắt trong xanh thỏ thẻ dễ thương
môi tìm môi êm ái lạ thường
bàn tay ấm vấn vương khó tả
hai mái đầu hơi phả men tình

lá thu rơi ngập lối chúng mình
sương ướt thấm đêm xinh tuyệt vợi
cõi đam mê lòng những chơi vơi
ai ngờ thay đờn khảy nửa vời

dây đàn đứt tình khởi chia ly
thu trở về ôm mối tình si
còn chi hởi lâm ly khóe mắt
sầu ai ngậm se thắt tim sầu

thu hôm nay thu vội tàn phai
tâm đài đoạn trang đài xa thẩm
trăng thu sầu đêm thâu sương thấm
lá thu rơi tưởng bóng em về


Hoa thạch thảo

Hoa thạch thảo

nghe em thích cành hoa thạch thảo
vượt trùng dương gió bảo rừng hoang
tìm cho ra thạch thảo tím hoàng 
mang đến tặng dưới chân bạn ngọc

mùa thu nầy lá rơi heo hốc
hoa thạch thảo bổng chốc tiêu điều
tìm cho ra hoa tím đìu hiu
rừng hoang vu muôn chiều gian khổ

bên bờ suối chùm hoa sớm trổ
thạch thảo buồn hoa ngộ lâm ly
hái cành hoa dâng tặng người si
cho rạng rở ánh mi huyền mộng

anh về trong tay hoa tím bỏng
trái tim như khúc vọng vang xa
tạo bất ngờ đến bạn âu là
mang hạnh phúc bướm hoa toại nguyện

anh đây em còn bao nhiêu chuyện
còn hỏi chăng lửa bén hương duyên
nhìn em yêu sung sướng lòng thành
dâng hoa tím mùa thu lưu luyến