Thứ Tư, 25 tháng 7, 2018

Kỹ niệm ngày 27 \7

Kỹ niệm ngày 27 \7
-
27 tháng 7 tri ân liệt sĩ
lòng tôi chẳng biết viết gì đây
tự nhiên chợt nhớ ngày xưa ấy 
vào khu tháng tám kháng chiến thù
-
trãi bao năm tháng hờn căm lủ
giận quân thù bè lủ tay sai
đưa đất nước tang tóc phân hai
trời xanh cao khiến ngày thống nhất
-
sự mừng vui nổi nấc nghẹn ngào
người còn đây chiến hửu hư hao
đau đớn xót trăng sao mờ mịt
ngày thương binh da diết thế nao
-
dâng hương nhớ anh hào tổ quốc
kẻ ra đi kẻ khóc thương đau
người thương tật hiến dâng xương máu
người nằm xuống nắm mộ nghìn thu
-
ôi chia sẽ lời thơ nhắn nhủ
chút lòng thành cố cựu nghĩa ân
ngày liệt sĩ dạ những bâng khuâng
nghi ngút khói làn hương mặc niệm
-

Gía như

Gía như
-
chiều buồn mây tím trôi xa
bến xưa nay đã còn ta với sầu
trách chi cánh nhạn bay rồi
ngỏ tim chợt hẹp qua cầu nhặt trăng
-
giá như thuở ấy mưa giăng
chiếc ô lưu dấu còn chăng hởi người
đường dài ấm áp chơi vơi
hạt mưa trêu chọc một thời nhớ nhung
-
giá như đừng có đi chung
nổi thương nào để nảo nùng cưu mang
giá như nàng chớ sang ngang
pháo hồng hoa cưới nát tan nổi lòng
-
giá như con sáo sang sông
tình yêu em bảo sáng trong một thời
mắt nai đen láy thay lời
tóc mây theo gió rả rời hồn say
-
giá như men rượu đêm dài
nâng chun rượu thảm u hoài con tim
lệ lòng khô cạn bao đêm
nhặt sầu anh để vào tim chiều buồn
-
giá như bao lá héo hon
là bao ray rức tình son thuở nào
mưa xuân ô đó nghẹn ngào
khăn trinh thấm lệ má đào ai kia
-
giá như sâu thẩm trăng khuya
mơ hoa bên ấy mơ vìa bên đây
mong em hạnh phúc tràn đầy
vui vầy duyên thấm đắm say lửa nồng
-
mong em êm ấm bên chồng
là anh mản nguyện tình trong sáng ngời
giá như tim nở nụ cười
cơn mưa ngày đó đừng thời đi chung
-
bây giờ đâu khổ trong lòng
con tim tê buốt má hồng xa xưa
giá như mình chửa quen chưa
mỗi người mỗi cảnh như người người dưng

Anh vẫn thế

Anh vẫn thế

-
anh vẫn thế hôm nay nhìn có khác
dáng em yêu man mác gió thu lai
đôi má hồng mũm mĩm tóc buông dài
gây xao xuyến con tim anh trăn trở
-
anh vẫn thế hôm nay dường nghẹt thở
nhìn người xưa rực rở hẳn hơn xưa
nhớ hôm nào chung ô dưới mưa thưa
hoài kỹ niệm chiêm bao vừa choàng mộng
-
anh vẫn thế cung trời thu gió lộng
hồn bâng khuâng lạc lỏng đóa hồng nhung
dưới mưa ngâu đôi tim ấm vô cùng
chân ngây dại tung tăng cơn sóng nước
-
anh vẫn thế một mùa thu hôm trước
trái tim xuân nhở được phút hồn nhiên
hoa thạch thảo vương tím tóc đen tuyền
trang trí cảnh thu đêm trời trở gió
-
anh vẫn thế tình xuân ngày thu đó
tay trong tay gắn bó chữ ba sinh
giữa biển cả bao la hạt nắng xinh
chan chứa hết tình mình tràn hạnh phúc
-
anh vẫn thế ngõ hồn cành hoa cúc
mơ và mơ tình tục kết duyên tiên
mong một ngày thu toại mộng giao duyên
trong gió mới đôi tim chan hào nhịp
-
anh vẫn thế ngở từ muôn ngàn kiếp
trọn đường tu sánh hiệp bóng giai nhân
nhưng hởi ôi thực tại nở rẽ phân
em cất bước theo chân người xa lạ
-
anh vẫn thế cõi lòng vương sầu lã
cũng thu nầy cũng lã chã mưa sầu
còn đường cũ ngậm ngùi in hương dấu
trống hoạnh hồn hạt bong bóng nổi xa xa
-

Thứ Ba, 24 tháng 7, 2018

THU VĨNH HẰNG

THU VĨNH HẰNG
dòng đời cơn nước chơi vơi
bên trong bên đục bên thời mênh mang
thu về say ánh nắng vàng
lung linh sợi nắng bóng nang vương vương
-
bao nhiêu lá rụng bấy dường
con tim nhỏ máu môi hương xa khơi
thu nào mưa đổ lá rơi
tan trường ô đó tay thời trong tay
-
chung ô đi khắp đường dài
con tim như nhở đường nay ngắn về
sát vai hơi thở đê mê
nhá đâu tới cửa chưa hề biết ra
-
tiếng cha vọng tự trong nhà
hai con mưa thế dần dà chưa vô
ngượng ngùng anh mới tắt ô
dạ rằng thưa bác đưa ô em về
-
cha cười ánh mắt tràn trề
như xem anh đã là rễ nhà thân
tình duyên nở nụ tầm xuân
màu xanh biên biếc trong ngần mắt nai
-
bỗng đâu cuộc chiến cuốn lai
anh vào quân ngũ chí trai hào hùng
giữ gìn một cõi non sông
biên thùy ngăn giặc hậu cần an vui
-
chiến tranh khói lửa tạm lui
ngày về chiến hửu ngậm ngùi người thương
chiến tranh tang tóc trắng dường
giặc càng tan nát phố phường nơi em
-
cha già nước mắt loan rèm
pháo thù nổ cướp đưa em vỉnh hằng
ra đi nàng gửi mảnh khăn
thuở mưa chung bước anh chằm hạt mưa
-
giờ nhìn kỹ niệm xa xưa
oặn tim nhói buốt như vừa bên nhau
còn đâu hình bóng má đào
tình anh lính chiến nghẹn ngào lệ sa

Anh đã biết

Anh đã biết
anh đã biết thu về buồn da diết
mảnh hồn thu tha thiết lá thu bay
tình đôi ta gấm nhấm chữ đắng cay
còn chi nửa tim nay dường hóa đá
anh đã biết nắng mai xiên kẻ lá
giọt sương khuya ngượng ngạ e thẹn rơi
bên cửa sổ vương hương quỳnh vời vợi
hít mạnh vào buồng phổi nổi bơ vơ
anh đã biết ngọn gió thu hửng hờ
len lõi tận con tim cơn nóng rát
tình đôi ta ngày nay dường hơi khác
bao lá sầu rơi rác mảnh tình đau
anh đã biết cúc tím chợt ngã màu
cánh chim lạc cất cao kêu gọi bạn
khúc nhạc hay có lúc phải ngưng đàn
truyện có buồn cũng có hồi đoạn kết
anh đã biết tình ta nay đã hết
ngọn núi sầu cao chếch cõi mênh mong
con sáo yêu vội cất cánh sang sông
bỏ thương nhớ cõi lòng anh ôm trọn
anh đã biết tình trái ngang em chọn
vì vâng lời phụ mẫu biệt tình xưa
em ra đi chữ hiếu lệ ràng mưa
khóc cho cảnh thu đưa tình phụ bạc

Khóc cha

Khóc cha
bóng cả ngày nay vắng biệt rồi
nhìn làn hương mỏng giọt châu rơi
em ơi hãy khóc bên di ảnh
chan chứa hồn sầu nổi chơi vơi
-
em khóc đi cho tràn đêm đông lạnh
giọt lệ lòng sao cạn nổi thương đau
giọt tang thương giọt nhớ quyện giọt sầu
hồn đơn buốt xót xa tình phụ tử
-
em khóc đi cho vơi niềm chan chứa
vành khăn tang trắng mõng kết bao giờ
bên di ảnh thổn thức nổi dại khờ
sầu vây trĩu lặng lờ em hãy khóc
-
sang thăm người vần thơ như xẽ dọc
chia nổi buồn em khóc mãi đi em
giọt thời gian còn vương ở bên rèm
em hãy khóc nguồn tim cha cách biệt
-
mùa vu lan cõi hồn như hối tiếc
trước điện tiền tha thiết nhớ cha hiền
hoa hồng trắng lặng im cài áo trắng
hạt lệ lăn sâu lắng đáy tim em

Anh vẫn muốn

Anh vẫn muốn
anh vẫn muốn và tin tình ta đẹp
những buổi chiều đứng nép đón em yêu
dưới hiên trường mơ mộng dáng thiên kiều
cùng thả bước đường xưa nhiều kỹ niệm
anh vẫn muốn và tin vào mầu nhiệm
tình đôi ta bất biến mãi thời gian
mong và mong mãi mãi lá thu vàng
ghi chép lại thiên thu tình đôi lứa
anh vẫn muốn và tin thêm lần nữa
màu trinh nguyên vạn thủa thuở yêu đương
cánh nhạn chiều tô điểm cảnh thu vương
khơi dĩ vảng trong hồn thơ miên viễn
anh vẫn muốn và tin luật thiên biến
gánh hành trang lưu luyến tuổi mộng hồng
dầu mai ngày dong ruỗi giữa mênh mông
tình vẫn mãi trăng trong hồn ưu niệm
anh vẫn muốn và tin nhiều bao chuyện
không bao giơ lai chuyển cảnh lứa đôi
không gian sầu lá úa hạt mưa ngâu
tăng niềm nhớ lệ châu rơi ràn rụa
anh vẫn muốn và tin em lời hứa
tinh hai ta ngụt lửa biển ái ân
mong và mong đôi tim sích lại gần
mặc duyên phân bẻ bàng trong kiếp sống
anh vẫn muốn và tin vào mơ mộng
cành cúc trắng trinh nguyên mùa thu củ
vẫn đượm màu trinh khiết của em tôi
luôn sưởi ấm linh hồn ta mãi mãi
anh vẫn muốn và tin niềm biến cải
định luật xưa viên khải mối tình chung
dầu thế nao vẫn chặt chữ liểu tùng
và ngắm mãi cành hoa màu cúc trắng

Thơ tình toán

Thơ tình toán
đường nhà em chuổi dài ẩn số
anh ngận ngừ thực ảo khó phân
định lý nào tim ta tiếp cận
quỉ tích sầu ảo vọng xa xâm
anh nhớ em dáng nhỏ al pha
mắt đen láy khai căn sầu cảm
muốn cùng ai dệt thảm nguyên hàm
giải cung bậc tình yêu vô nghiệm
ta ước chi mối tình tiếp điểm
mẩu số nàng chợt biến bằng không
tình đôi ta hàm số đường cong
ta hạnh phúc đỉnh cao ma trận
em biết không biển tình cực đại
ngọn sóng ngàn hàng vạn dảy py
tình đôi ta bất biến nào khi
tim chợt bé epsilon ngộ nghỉnh
nhớ em mượn vần thơ tột đỉnh
đỉnh nào vẫn đỉnh tam giác cân
cho trái tim ta sích lại gần
đường phân giác vẫn đường trung trực
anh đến em bằng con số thực
chữ biến thiên tiến mãi vô biên
dãy ngân hà tập hợp nhân duyên
các vì sao tình trong giới hạn

Em

Em
em chớ giận sao không bắt máy
vì anh quên để dế ở nhà
ở cơ quan lòng những xót xa 
nhở em gọi đâm ra hờn dổi
nghỉ quẩn quanh muôn lối trong đầu
nét dung nhan bạc màu phấn dấu
bao ý nghỉ tằng tẹo nọ kia
chữ chung thủy há kìa vương lỗi
anh biết đã và anh xin lỗi
mong khoan dung hai chữ em ôi
máy quên nhà cuộc nhở liên hồi
giờ mở máy người đâu chẳng bắt
bao tin nhắn gửi em réo rắt
chữ hờn kia ngỏ tắt con tim
em chớ nghỉ lòng anh chiều tím
hay vui say phù phiếm bạn bè
vì việc công bề bộn e dè
anh quên hẳn cái phon nhỏ bé
hôm nay xin em hé nụ cười
hoan hỷ hãy lòng từ cặn kẻ
cho anh xin hai chữ thứ tha
mây sẩm tím biến ra quang đảng
anh đền bù một tháng không công
mặc em xẽ em đài em đọa

Còn gì không

Còn gì không
-
còn gì không nổi lòng mong đợi 
bóng người thương vời vợi xa xâm 
giọt thu sầu in đậm nơi tâm
nghe buốt giá rét căm tê tái
-
có còn không mảnh tình hoang dại
nhở thu sầu trời lại mưa to
đôi mắt ấy ru hồn ai đó
hạt mưa len vào ngỏ tim hờn
-
và còn gì ray rức cung đờn
như ai oán tủi hờn xa cách
thu mi ơi tim ta bị rách
mộng tình nhân đất khách xa xôi
-
có còn không huyền hoặc hồn tôi
chân say bước bồi hồi da diết
khoảng trống dành như chờ thần chết
đem tôi về đất lạnh hoang vu
-

Nhớ cha

Nhớ cha
-
cơn quốc biến nghĩa nước nợ tình
gìn biên cương hy sinh tình cảm
cha ra đi mùa thu ảm đạm
mẹ quê nhà chồng chất nhớ thương
-
đêm từng đêm mẹ thấp nén hương
lòng thành kính mười phương phật độ
cha bình an mong ngày quy cố
nước thanh bình hội ngộ gia cang
-
đời trai trẻ cống hiến giang san
cha bình thản tuổi già an phận
cha ra đi về cõi vĩnh hằng
để thương nhớ người thân lệ nhỏ
-
đời của cha trung trinh hiếu tỏa
ngọn đèn thiêng soi rọi thế nhân
trung với nước hiếu với nhân dân
cha bóng cả đời con hạnh phúc

Anh vẫn muốn


Anh vẫn muốn
-
anh vẫn muốn và tin tình ta đẹp
những buổi chiều đứng nép đón em yêu
dưới hiên trường mơ mộng dáng thiên kiều
cùng thả bước đường xưa nhiều kỹ niệm
-
anh vẫn muốn và tin vào mầu nhiệm
tình đôi ta bất biến mãi thời gian
mong và mong mãi mãi lá thu vàng
ghi chép lại thiên thu tình đôi lứa
-
anh vẫn muốn và tin thêm lần nữa
màu trinh nguyên vạn thủa thuở yêu đương
cánh nhạn chiều tô điểm cảnh thu vương
khơi dĩ vảng trong hồn thơ miên viễn
-
anh vẫn muốn và tin luật thiên biến
gánh hành trang lưu luyến tuổi mộng hồng
dầu mai ngày dong ruỗi giữa mênh mông
tình vẫn mãi trăng trong hồn ưu niệm
-
anh vẫn muốn và tin nhiều bao chuyện
không bao giơ lai chuyển cảnh lứa đôi
không gian sầu lá úa hạt mưa ngâu
tăng niềm nhớ lệ châu rơi ràn rụa
-
anh vẫn muốn và tin em lời hứa
tinh hai ta ngụt lửa biển ái ân
mong và mong đôi tim sích lại gần
mặc duyên phân bẻ bàng trong kiếp sống
-
anh vẫn muốn và tin vào mơ mộng
cành cúc trắng trinh nguyên mùa thu củ
vẫn đượm màu trinh khiết của em tôi
luôn sưởi ấm linh hồn ta mãi mãi
-
anh vẫn muốn và tin niềm biến cải
định luật xưa viên khải mối tình chung
dầu thế nao vẫn chặt chữ liểu tùng
và ngắm mãi cành hoa màu cúc trắng
-

Anh đã biết

Anh đã biết
-
anh đã biết thu về buồn da diết
mảnh hồn thu tha thiết lá thu bay
tình đôi ta gấm nhấm chữ đắng cay
còn chi nửa tim nay dường hóa đá
-
anh đã biết nắng mai xiên kẻ lá
giọt sương khuya ngượng ngạ e thẹn rơi
bên cửa sổ vương hương quỳnh vời vợi
hít mạnh vào buồng phổi nổi bơ vơ
-
anh đã biết ngọn gió thu hửng hờ
len lõi tận con tim cơn nóng rát
tình đôi ta ngày nay dường hơi khác
bao lá sầu rơi rác mảnh tình đau
-
anh đã biết cúc tím chợt ngã màu
cánh chim lạc cất cao kêu gọi bạn
khúc nhạc hay có lúc phải ngưng đàn
truyện có buồn cũng có hồi đoạn kết
-
anh đã biết tình ta nay đã hết
ngọn núi sầu cao chếch cõi mênh mong
con sáo yêu vội cất cánh sang sông
bỏ thương nhớ cõi lòng anh ôm trọn
-
anh đã biết tình trái ngang em chọn
vì vâng lời phụ mẫu biệt tình xưa
em ra đi chữ hiếu lệ ràng mưa
khóc cho cảnh thu đưa tình phụ bạc
-

Thứ Bảy, 7 tháng 7, 2018

Nhớ bạn hiền

Nhớ bạn hiền
-
lặng nhìn trăng sáng tỏa bên hiên
gió lay cành trúc nhớ bạn hiền
tha phương mấy nẻo sầu cay đắng
vai gầy gánh nặng nổi niềm riêng
-
năm tháng nghe chừng quá xa xôi
ly hương vò vỏ mấy thu rồi
hồn dâng kính mẹ tình cao cả
gió lạnh sầu lên vọng từng hồi
-
đêm thâu gửi bạn nổi nhớ mong
cánh thơ đông buốt trái tim nồng
bút nghiêng từng chữ lên trang blog
nhỏ xuống vần thơ thấm lệ lòng
-
thương mảnh má hồng nhớ cố hương
chiều đông mưa lạnh phủ trắng đường
tình em trang trãi phương trời lạ
gói chặt hồn thơ khóc dặm trường