Thứ Hai, 27 tháng 2, 2017

Xuân xứ xa

Xuân xứ xa
-
xuân xứ xa muôn màu hoa lấp lánh
cớ chi em ví vảnh hoa cải vàng
trời xuân vui lại nghỉ tiết ngưu lang
anh ray rức con tim hoi nắng hạn
-
nụ hoa xuân cành vàng băng ngọc tuyết
anh biết mình da diết mảnh trăng xuân
biết làm sao bài giải mối tình thâm
đành ôm nổi châu trầm trong biển nhớ
-
nụ hoa xuân ngát hương lan bàng bạt
tiếng gọi lòng khúc nhạt nổi hoan ca
trăm sắc hoa nào sánh ngọc màu da
bàn tay ấm chén say rượu bồ đào
-
tim trổi dậy biển trào lòng hoang lạnh
bừng ánh hồng khuôn ngọc nét giai nhân
hương xuân về như ngọn gió dừng chân
lòng lữ khách ý trung nhân vụt đến

Đêm xuân buồn

Đêm xuân buồn
-
ngày xem núi núi cao xanh ngắt
đêm xem trăng trăng tắt sao mờ 
một mình trăm nồi dạ ngẩn ngơ
thương ai tạc chữ chờ cho ai
-
em lộng lẩy cao sang khó với
đứng gần người chỉ gởi hoạnh hiu
trái tim chết cũng bởi vì yêu
ôm bảo táp một chiều sóng bổ
-
biết yêu em là mang sầu khổ
sao con tim chọn khổ yêu chi
trong nhân gian mỹ nữ thiếu gì
anh lại chọn châu trầm đáy biển
-
đêm xuân buồn trút tình thô siển
gửi vài hàng thể hiện tình anh
em có nhận hay thả sông xanh
anh cam phận tủi thân người ngọc

Nụ mai xuân

Nụ mai xuân
-
tôi mơ cánh nụ mai xuân
cánh hoa rào rạc trong tâm nổi niềm
xuân về hoài cảm chữ duyên
nụ hoa xuân đó môi mềm đài trang
-
giả hư huyển hóa vương mang
yêu thương nhung nhớ lệ tràn vì ai
biết nàng nặng gánh đôi vai
ráng tròn chữ hiếu có ngày thới lai
-
thời gian gió thổi mây bay
kiếp người giả mộng xưa nay nảo nùng
nhớ nhau tin nhạn xin cùng
mong người ráng mạnh tư dung hoa nhường
-
đây lời gửi đến má hường
trời xuân điểm tuyết tỏ tường liểu mai
mặn mà nét ngọc liêu trai
gió trêu tà áo trắng bay lưng chừng
-
vô tình ánh mắt chợt dừng
khung trăng mơn mởn trắng phừng màu da
ngở ngàng liểu chọc trêu hoa
nguýt dài đuôi mắt ngợt ngà làn môi
-
thẹn lòng đỏ mặt cái tôi
nào đâu cố ý mơ đào mộng trăng
từ ngày quen biết với nàng
đêm đêm ngơ ngẩn mơ màng nàng thơ
-
xuân về mai nở vàng mơ
lượn lờ cánh bướm vẫn vơ hương tình
bâng khuâng cơn sóng vô hình
vổ vào tim thắt biển tình mông mênh
-
nhớ nàng thầm gọi riêng tên
suy tư làn khói quện lên bóng nàng
có không một nửa trăng tàn
giọt sương chớm đọng hương ngàn quỳnh hoa
-
đã bao tân khổ lòng ta
người dưng vương lấy xót xa đáy lòng
hương xuân ngào ngạt nắng hồng
mình mơ thánh nữ rót dòng lương duyên
-
vần thơ trút cạn ưu phiền
ra giêng có biết chim liền cánh chăng
nọ kia hoa bướm trinh băng
còn ta với ấy vỉnh hằng được đâu
-
người ơi bút tích hoang lâu
hoa mai rơi rụng chiều nào bâng khuâng
để ai nhặt cánh mai vàng
vô thường huyển hoặc ngở ngàng trong tim
-
gió xuân man mác bên thềm
cành hoa mai rụng im lìm giấc mơ
giờ như thoang thoảng vần thơ
biết bao kỹ niệm hiện giờ nơi đâu
-
cánh mai từng cánh bên cầu
lặng lờ dòng nước xanh màu trôi xa
nhớ ai khuôn phép nết na
tư dung kiều diễm khó nhòa lòng lòng tôi

Nụ hoa xuân

Nụ hoa xuân

trời cao kia còn mây xanh thẩm
đất thấp nầy ai dẩm lá vàng
nhở chữ yêu đã gửi gió mang
ôm thắt thỏm trăng tàn trông nhạn

hoa buổi sáng sương khuya lóng lánh
bướm vờn hoa bướm thoáng thương hoa
nọ cành xa sơn ca có cặp
chạnh riêng mình lạnh tấp cô đơn

nợ duyên trao chuốt lấy chữ hờn
sánh hồng loan tợ cuội hắng nga
chỉ nhìn xa chạnh cảm tim ra
nào thổ lộ hương yêu nghẹt lối

người ấy bảo cao sang bảo bối
dáng trâm đài thế phiệt gia phong
nụ hoa xuân lá ngọc vàng ròng
dành để ngắm lặng im tim nhói

muốn bước tới bao điều muốn nói
biết ai kìa diệu vọi cao sang
đành âm thầm nuốt nét thương nàng
cho gió lạnh thổi vào tim lạnh

Nụ hoa xuân

Nụ hoa xuân
trời cao kia còn mây xanh thẩm
đất thấp nầy ai dẩm lá vàng
nhở chữ yêu đã gửi gió mang
ôm thắt thỏm trăng tàn trông nhạn
hoa buổi sáng sương khuya lóng lánh
bướm vờn hoa bướm thoáng thương hoa
nọ cành xa sơn ca có cặp
chạnh riêng mình lạnh tấp cô đơn
nợ duyên trao chuốt lấy chữ hờn
sánh hồng loan tợ cuội hắng nga
chỉ nhìn xa chạnh cảm tim ra
nào thổ lộ hương yêu nghẹt lối
người ấy bảo cao sang bảo bối
dáng trâm đài thế phiệt gia phong
nụ hoa xuân lá ngọc vàng ròng
dành để ngấm lặng im tim nhói
muốn bước tới bao điều muốn nói
biết ai kìa diệu vọi cao sang
đành âm thầm nuốt nét thương nàng
cho gió lạnh thổi vào tim lạnh

Thứ Bảy, 25 tháng 2, 2017

Vịnh sinh nhựt

Vịnh sinh nhựt
-
26|2 sinh nhựt Quang Minh tôi
lại thêm một tuổi các người ôi
tóc xanh phút đã hoa răm trắng
da trắng giờ đây sậm ngã màu
tuổi xuân gởi vào trong cuộc chiến
giờ chăng còn lại vết thương đau
công danh phù phiếm vào mộng ảo
phút cuối đem theo được gì nào

Lan tím

Lan tím
chẳng phải anh yêu màu lan tím
màu tím hoa lan tím buồn hiu
vì em thường mặc áo tím cà 
trông đẹp trông buồn thoạt mến yêu
em bảo em cánh hoa trong gió
tóc đen huyền buông xỏa bờ vai
nét ôn nhu mê mệt tim ai
em lại bảo đêm trường trống trải
tà áo dài màu tím ngây thơ
anh mộng mơ lòng còn e ngại
bởi em sang cao cả trang đài
chẳng dám nghỉ u hoài thân phận
ngỏ nhà em thường lui mấy bận
vấn vương tình ngân ngấn lệ cay
bổng ngày nao biển giận hờn day
em cất bước vu loan biền biệt
một trời sầu tối sầm lan tím
tím từ tim tím lịm tình anh
dòng sông lạnh trăng nghiêng tự tử
màu tím yêu đành gửi trời xanh
cạnh bên chồng yến oanh vui vẻ
nơi chốn xa có kẻ tương tư
lan tím buồn từ dạo bao chừ
theo anh mãi đọa đài anh mãi
có dạo nhận thơ em biên lại
coi tình chết xin hãy quên nhau
màu lan tím nay đã nhạt nhàu
đổi thương nhớ xem nhau tình bạn
nhận thư em lòng mừng vô hạn
xem xong rồi lệ cảm tuông tuông
thôi từ nay anh nhặt chữ buồn
đem nhốt kín trái tim lan tím

SẦU LY BIỆT

SẦU LY BIỆT
Đã bao lần khóc sầu ly biệt
Khóc thêm lần nữa có gì đâu
Hoa nhớ trôi dòng sông buồn nảo
Trăng hờn lệ thảm ánh trăng sầu
Còn một đêm nay tim tắt nghẹn
Non sông ai biết mãi đâu tìm
Chim kia còn có đôi có bạn
Còn ta hiu quạnh biển buồn thêm
Hẹn thầm em ở một đêm khuya
Than thở tình sao lại phân chia
Tình nhở nữa giời cơn nắng nhạt
Mộng tỉnh đêm tàn nát tim lìa
Em ơi cứu vớt đời tôi lại
Đôi mắt đẹp buồn trăng thở dài
Anh quì dưới mắt nai người ngọc
Say chết hồn thơ suối tóc bay
Nàng có khi nào nghỉ đến chăng
Tối về mở blog đọc hàng văn
Tình ấy anh đây lòng tỏ ngỏ
Một thời thương nhớ hởi cố nhân
Đừng có mĩm cười nát tim gan
Tôi gửi hồn tôi đỉnh núi ngàn
Tôi van nàng tôi van nàng đấy
Xin vớt hồn tôi đáy mắt nàng
Vần thơ yêu đã dày vò thảm
Kết mảnh trời thương dệt vỏng sầu
Đong đưa trước gió câu duyên nợ
Em nhặt đường tơ mở nổi âu
Đâu phải anh là người phụ bạc
Nắng hạ chói lòng kẻ sang sông
Tôi ngữa mặt nhìn trăng mơ mộng
Xem từng mây gió tỏ yêu đương
Cuối cùng nghe lòng sao trắng xóa
Trắng xóa trong tim trắng xóa sầu
Đoạn trường ai có nhặt lệ âu
Mới hiểu tình tôi khóc bẻ bàng
Năm nay vườn hồng hoa trổ muộn
Bướm buồn vờn vản cánh hoa tàn
Hoa hởi hoa ngại sao chẳng nở
Lối mộng vườn hồng nghẹt cỏ hoang
Lòng tôi những nát theo hoa đó
Nhìn ánh mây bay mộng nhớ nàng
Vườn hồng từ nay hết bướm sang
Chỉ có cỏ hoang với nổi sầu
Nhìn gương anh điếm từng sợi bạc
Từng sợi bạc ôi nghẹn uất đau
Tim anh thoi thóp máu chừng trào
Sang ngang còn bảo bạc tình lang

Sầu ly biệt (tiếp )

Sầu ly biệt (tiếp )
Đoàn xe hoa cưới nghing ngang ghét
Chở mất em tôi... còn xác pháo
Đỏ hồng đường ngỏ tợ máu đào
Còn lại những gì nhớ thương yêu
Em chắc vui say cạnh người ta
Lộng lẩy cô dâu thấm nết na
Nhìn em hạnh phúc chun rượu ấm
Chiều hoang có kẻ khóc thương xa
Vườn xưa trống lạnh dường vườn cấm
Chẳng có bướm vàng chẳng có hoa
Nhặt sỏi bỏ vào trong nổi nhớ
Mượn chén rượu hờn lệ buốt ta
Khóc than trời đất kẻ phụ phàng
Kéo lết men say ngấn lệ chan
Hận người tim đã trao kẻ lạ
Ghét đời ghét cả chuyến xe hoa
Chiều nay mượn cốc rượu chiều say
Nhìn cốc rượu sầu nhớ đến ai
Tôi uống rượu lòng tôi uống cạn
Uống người trong mộng uống lệ cay
Người đi đem cả hồn tôi đi
Còn lại xác trơ với gan lì
Đêm nay trăng khóc trăng trắng xóa
Trắng xóa tim tôi xóa người si

lan tím

lan tím
chẳng phải anh yêu màu lan tím
màu tím hoa lan tím buồn hiu
vì em thường mặc áo tím cà 
trông đẹp trông buồn thoạt mến yêu
em bảo em cánh hoa trong gió
tóc đen huyền buông xỏa bờ vai
nét ôn nhu mê mệt tim ai
em lại bảo đêm trường trống trải
tà áo dài màu tím ngây thơ
anh mộng mơ lòng còn e ngại
bởi em sang cao cả trang đài
chẳng dám nghỉ u hoài thân phận
ngỏ nhà em thường lui mấy bận
vấn vương tình ngân ngấn lệ cay
bổng ngày nao biển giận hờn day
em cất bước vu loan biền biệt
một trời sầu tối sầm lan tím
tím từ tim tím lịm tình anh
dòng sông lạnh trăng nghiêng tự tử
màu tím yêu đành gửi trời xanh
cạnh bên chồng yến oanh vui vẻ
nơi chốn xa có kẻ tương tư
lan tím buồn từ dạo bao chừ
theo anh mãi đọa đài anh mãi
có dạo nhận thơ em biên lại
coi tình chết xin hãy quên nhau
màu lan tím nay đã nhạt nhàu
đổi thương nhớ xem nhau tình bạn
nhận thư em lòng mừng vô hạn
xem xong rồi lệ cảm tuông tuông
thôi từ nay anh nhặt chữ buồn
đem nhốt kín trái tim lan tím

Sầu ly biệt (tiếp )

Sầu ly biệt (tiếp )
Đoàn xe hoa cưới nghing ngang ghét
Chở mất em tôi... còn xác pháo
Đỏ hồng đường ngỏ tợ máu đào
Còn lại những gì nhớ thương yêu
Em chắc vui say cạnh người ta
Lộng lẩy cô dâu thấm nết na
Nhìn em hạnh phúc chun rượu ấm
Chiều hoang có kẻ khóc thương xa
Vườn xưa trống lạnh dường vườn cấm
Chẳng có bướm vàng chẳng có hoa
Nhặt sỏi bỏ vào trong nổi nhớ
Mượn chén rượu hờn lệ buốt ta
Khóc than trời đất kẻ phụ phàng
Kéo lết men say ngấn lệ chan
Hận người tim đã trao kẻ lạ
Ghét đời ghét cả chuyến xe hoa
Chiều nay mượn cốc rượu chiều say
Nhìn cốc rượu sầu nhớ đến ai
Tôi uống rượu lòng tôi uống cạn
Uống người trong mộng uống lệ cay
Người đi đem cả hồn tôi đi
Còn lại xác trơ với gan lì
Đêm nay trăng khóc trăng trắng xóa
Trắng xóa tim tôi xóa người si

SẦU LY BIỆT

SẦU LY BIỆT
Đã bao lần khóc sầu ly biệt
Khóc thêm lần nữa có gì đâu
Hoa nhớ trôi dòng sông buồn nảo
Trăng hờn lệ thảm ánh trăng sầu
Còn một đêm nay tim tắt nghẹn
Non sông ai biết mãi đâu tìm
Chim kia còn có đôi có bạn
Còn ta hiu quạnh biển buồn thêm
Hẹn thầm em ở một đêm khuya
Than thở tình sao lại phân chia
Tình nhở nữa giời cơn nắng nhạt
Mộng tỉnh đêm tàn nát tim lìa
Em ơi cứu vớt đời tôi lại
Đôi mắt đẹp buồn trăng thở dài
Anh quì dưới mắt nai người ngọc
Say chết hồn thơ suối tóc bay
Nàng có khi nào nghỉ đến chăng
Tối về mở blog đọc hàng văn
Tình ấy anh đây lòng tỏ ngỏ
Một thời thương nhớ hởi cố nhân
Đừng có mĩm cười nát tim gan
Tôi gửi hồn tôi đỉnh núi ngàn
Tôi van nàng tôi van nàng đấy
Xin vớt hồn tôi đáy mắt nàng
Vần thơ yêu đã dày vò thảm
Kết mảnh trời thương dệt vỏng sầu
Đong đưa trước gió câu duyên nợ
Em nhặt đường tơ mở nổi âu
Đâu phải anh là người phụ bạc
Nắng hạ chói lòng kẻ sang sông
Tôi ngữa mặt nhìn trăng mơ mộng
Xem từng mây gió tỏ yêu đương
Cuối cùng nghe lòng sao trắng xóa
Trắng xóa trong tim trắng xóa sầu
Đoạn trường ai có nhặt lệ âu
Mới hiểu tình tôi khóc bẻ bàng
Năm nay vườn hồng hoa trổ muộn
Bướm buồn vờn vản cánh hoa tàn
Hoa hởi hoa ngại sao chẳng nở
Lối mộng vườn hồng nghẹt cỏ hoang
Lòng tôi những nát theo hoa đó
Nhìn ánh mây bay mộng nhớ nàng
Vườn hồng từ nay hết bướm sang
Chỉ có cỏ hoang với nổi sầu
Nhìn gương anh điếm từng sợi bạc
Từng sợi bạc ôi nghẹn uất đau
Tim anh thoi thóp máu chừng trào
Sang ngang còn bảo bạc tình lang

Lan tím

Lan tím
-
chẳng phải anh yêu màu lan tím
màu tím hoa lan tím buồn hiu
vì em thường mặc áo tím cà
trông đẹp trông buồn thoạt mến yêu
-
em bảo em cánh hoa trong gió
tóc đen huyền buông xỏa bờ vai
nét ôn nhu mê mệt tim ai
em lại bảo đêm trường trống trải
-
tà áo dài màu tím ngây thơ
anh mộng mơ lòng còn e ngại
bởi em sang cao cả trang đài
chẳng dám nghỉ u hoài thân phận
-
ngỏ nhà em thường lui mấy bận
vấn vương tình ngân ngấn lệ cay
bổng ngày nao biển giận hờn day
em cất bước vu loan biền biệt
-
một trời sầu tối sầm lan tím
tím từ tim tím lịm tình anh
dòng sông lạnh trăng nghiêng tự tử
màu tím yêu đành gửi trời xanh
-
cạnh bên chồng yến oanh vui vẻ
nơi chốn xa có kẻ tương tư
lan tím buồn từ dạo bao chừ
theo anh mãi đọa đài anh mãi
-
có dạo nhận thơ em biên lại
coi tình chết xin hãy quên nhau
màu lan tím nay đã nhạt nhàu
đổi thương nhớ xem nhau tình bạn
-
nhận thư em lòng mừng vô hạn
xem xong rồi lệ cảm tuông tuông
thôi từ nay anh nhặt chữ buồn
đem nhốt kín trái tim lan tím

Sầu ly biệt

Sầu ly biệt
-
Hôm ấy nhà ai rợp pháo hồng
Rộn ràng chuốt chén rượu ấm nồng
Hỏi ra mới biết cô bạn nhỏ
Vừa mới nhận xong đôi nhẫn bông
-
Thoáng nghe dường thể sóng trong lòng
Em bước theo chồng thế là xong
Còn đâu những tháng ngày mơ ước
Cánh nhạn bay đi hết ngóng trông
-
Xe hoa rực rở cô dâu mộng
Em đẹp hăn lên cạnh bên chông
Chồng em oai nhỉ anh ghen tức
Nhắt xác pháo rơi máu rỉ hồng
-
Từ đây trăng chết đáy sông chờ
Hồn thơ căm lặng dưới biển mơ
Con tim tắt thơ đêm về mộng
Cành hoa thạch thảo ngắt dòng thơ
-
Mùa thu dạo ấy chết theo nàng
Mùa thu chết rồi mảnh tình tan
Ai ngắt đi cành hoa thạch thảo
Theo kẻ sang sông hận phủ phàng

Gió vô tình

Gió vô tình
-
giận kẻ tình lang bội duyên tơ
ngọn gió vô tâm sóng vổ bờ
nổi buồn khó nuốt đưa vào mộng
cơn hờn lệ đẩm thấm trăng mơ
nhẹ nhàng gió lạ vương cay đắng
nhịp khẩy đàn nao quá hửng hờ
cũng gió ngày xưa bao thân thiết
sao nay gió đấy nhạt tình thơ

GIÓ ĐA TÌNH

GIÓ ĐA TÌNH
Bài họa
Theo làn gió thổi quyện đường tơ
Gió lộng ngoài khơi sóng vỗ bờ
Gió giỡn đêm nồng len giấc mộng
Mây đùa gió nhẹ chạm thềm mơ
Êm đềm gió lướt lay hoa khẽ
Vội vã hương bay dõi gió hờ
Gió cũng vô tình gieo nỗi nhớ
Say cùng với gió gọi nàng thơ
-
Kieuoanh 25/2 /2016
Bài họa
giận kẻ tình lang bội duyên tơ
ngọn gió vô tâm sóng vổ bờ
nổi buồn khó nuốt đưa vào mộng
cơn hờn lệ đẩm thấm trăng mơ
nhẹ nhàng gió lạ vương cay đắng
nhịp khẩy đàn nao quá hửng hờ
cũng gió ngày xưa bao thân thiết
sao nay gió đấy nhạt tình thơ
-
ráng họa đôi dòng vui với bạn
chia sẽ tình xuân phút ngẩn ngơ
gió xuân ngở những lòng hây hấy
chén tửu chưa vơi giọt lệ chờ
-
Trần Quang Minh

Mừng sinh nhựt QM

hôm nay 26|2 sinh nhựt của QM kính mời cả nhà facebook cùng vui

Thứ Sáu, 24 tháng 2, 2017

Họa xuân không còn mẹ

Họa xuân không còn mẹ
-
Một mùa xuân cũ đã đi qua
Một mùa xuân cũ khép nắng tà
Chim chiều khuất bóng bình yên nghĩ
Rừng thưa lạnh lẽo khúc ly sầu
-
Mẹ đã đi rồi, đi mãi mãi
Nắng tắt rồi, dầm dãi mưa ngâu
Con bây giờ, tìm mẹ nơi đâu
Ngoài kia văng vẳng, tiếng.. nhạn.. sầu
-
Nhớ mùa xuân ây xuân chưa trọn
Đếm canh tàn dưới ngọn đèn lu
Mẹ đi rồi, về chốn nghìn thu
Con an ủi, luật trời nên chấp nhận
-
Con vẫn biết đây là số phận
Kiếp thiên ban bạc trắng lửa hồng
Xuân qua xuân, lòng con vô vọng
Hai dòng châu lạnh nóng liên hồi
-
Mẹ đi rồi , về chốn xa xôi
Con cố gọi nhưng là vô vọng
Mùa xuân ấy chưa lần lắng đọng
Gió hiu hiu ngã bóng thu chiều
-
Rồi mùa xuân ấy, xuân đã xa
Hình bóng còn đây, mắt lệ nhòa
Chiều nay giọt nắng, về bên cửa
Mà lòng lạnh lẽo giửa tịch liêu
-
Nguyen Kieuoanh
Quang Minh Trần họa lại
-
trong sâu thẩm tiếng lòng con gọi khẻ
mẹ bây giờ vẫn còn mãi trong con
nghiã tình mẹ chan chứa ngập cả hồn
hình bóng ấy ngàn thu con nhớ mãi
-
xuân nay về hồn con nghe hoang dại
vẫn biết rằng qui luật kiếp nhân sinh
vẫn biết đơì là bến mộng vô hình
con vẫn nghe nhịp tim mình ngưng chảy
-
mùa xuân nầy buôn buồn thôi khó tả
nén tâm hương con nguyện đến mẹ hiền
câù chư phật độ sanh cảnh tây thiên
mẹ thanh thản an nhiên miền cực lạc
-