Thứ Năm, 5 tháng 12, 2013

giáng sinh buồn

giáng sinh buồn

giáng sinh trời đông rét giá đông
phố củ đường xưa vắng má hồng
là vắng tình ta trong gió lạ
vắng tà áo mỏng vắng người mong 

mỗi lần chủ nhựt ta xâm lễ
tay trong tay đường thể dài thêm
quỳ trước chúa nghe em cầu nguyện
thấm lòng vui hoa nở trong tim

chuông ngừng đổ sau lần tan lễ
dạo quanh vườn hơi thở hòa nhau
em e thẹn ánh mắt muôn sao
tóc bay phất cao cao tình gọi

noel nay trời dâng dâu bể
em đi xa đó thể đợi chờ
gót chân sầu thơ thẩn nhà thờ
cảnh cũng đấy hình ai vắng biệt

giáng sinh về nắng chan rên xiết
hồn rêu rao lở chuyến đò tình
em đi rồi anh chết chính mình
vùi nấm mộ nghĩa trang hiu quạnh
 

2 nhận xét:

  1. noel về gió đông lan tủa
    trong cỏi lòng vắng chúa vì đâu
    bờ vai tựa biến mất từ lâu
    hồn trơ trọi nổi sầu da diết

    noel nay dường con tim dẩy chết
    khóc thương người tách bến lìa giang
    sắc hoa tươi cánh bướm héo tàn
    giọt lệ nhỏ tiển nàng xa khuất

    bước đường về lạnh tanh gió bấc
    hái sao trời ghim đất đường soi
    chân nghiêng ngã trăng còi vòi vọi
    ngở men say chén đợi người về

    Trả lờiXóa
  2. cảm nhau ý đẹp văn thơ
    mê nhau vì bởi duyên tơ má đào
    hồn thu xào xạt trăng sao
    sắc hoa bướm lượn thắm vào con tim

    tri âm tri kỹ khó tìm
    bâng khuâng bến mộng bạn hiền mênh mông
    nhớ người tài sắc má hồng
    nhở khuya đêm đoạn sóng lòng trào dâng

    mượn thơ gửi bạn bâng khâng
    đông về buốt giá con tâm lạnh lùng
    biết đâu một cõi vẫy vùng
    người đi ngày ấy đông buồn chồng cao

    Trả lờiXóa