Chủ Nhật, 26 tháng 6, 2016

MỘNG THƯỜNG

MỘNG THƯỜNG

chiều buồn ra đứng bờ sông
trông sang bến nhớ trong lòng xót xa
xa xa bìm tím hoa cà
tím màu ngọt ngất mặn mà dễ thương

nhớ ai áo tím vấn vương
tơ tầm đoạn ruột đêm trường trở trăn
xuân tàn hạ đến khôn ngăn
mơ màng áo tím giọt lăn lệ tràn

bến sông tương khúc phụ phàng
thuyền ai cuốn gió băng ngàn xứ xa
chạnh lòng thương tiếc cành hoa
phong ba gió bảo lọ là tư nhương

mong sao hoa chớm bén sương
sắc hoa vẫn thấm mùi hương vẫn nồng
hai ta cùng một dòng sông
tương tư uẩn khách má hồng vào tim

lặng nghe cánh vạc ăn đêm
tiếng kêu lạc bạn ưu phiền xót đau
vọng sầu liên tưởng hư hao
vành tang trắng xóa cành đào ươm tơ

ngó lên sao tỏ sao mờ
ngó xuống thui thủi lặng lờ đêm hoang
thoảng đâu giàn mướp hoa vàng
vườn cà ra nụ ngở ngàng tình xuân

thương ai da diết bâng khuâng
con tim ray rức ngạt ngần cánh hoa
gần nhau gang tấc nhở xa
lòng sầu vương vấn nhạt nhòa lệ lăn


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét