Thứ Tư, 1 tháng 11, 2017

kỹ niệm họa thơ

kỹ niệm họa thơ
-
Nguyễn Kiều Oanh
Trà nồng mong đợi bóng tri âm
Ngang ngát hương thơm vẫn lặng thầm
Lác đác rừng chiều chim gọi bạn
Lưa thưa ngõ vắng ngóng xa xăm
Đông về giá lạnh gom hiu hắt
Hạ đến hanh vàng trải nội tâm
Đắng ngọt hương trà bay phảng phất
Trăng tàn trà cạn đợi bao năm
-
Quang Minh Trần
-
đông nay trống vắng người trong mộng
chồng chất ngàn thuong với nhớ mong
tưởng chừng dài thẩm trăng khuya muộn
trông ngóng sương ngàn gió tuyết đông
ấm lạnh ai nào chia sẽ với
nồng nàn ai hiểu kẻ xa trong
thức thao trăn trở hồn cô quạnh
không một bóng hình biến rêu phong
-
Nguyễn Kiều Oanh
-
Thấp thoáng trăng tà rọi bến tương
Ô giang bóng lẻ lạnh đêm trường
Cung tây chén đắng bùi ngùi nhớ
Vạn lý sầu dạ xót thương
Oán khúc xuân lồng gieo lối rẽ
Hờn chiều hạ lạt trách tà dương
Người nam kẻ bắc duyên tình lỡ
Mộng mị chung tình nghĩa khói hương!
-
Quang Minh Trần
-
mộng mị chung tình nghĩa khói hương
hai ta xa cách bến sông tương
còn đâu ngày ấy chim loan phượng
cung oán khúc sầu vạn nhớ thương
hạt nhớ ngàn cay buồn da diết
mầm yêu muôn đắng khóc nghê thường
người nam kẻ bắc trời trơ lẻ
bến mộng giang đầu rẽ hai phương
-
Nguyễn Kiều Oanh
-
Bến mộng giang đầu rẽ hai phương
Người đi có nhớ những đêm trương
Bên đây gió bắc về hiu hăt
Buốt lạnh hồn ai trong tiết đông
-
Quang Minh Trần
-
người đi mang cả tinh hoang dại
một nửa con tim với đoạn trường
lòng vui đât bắc nơi vô tưởng
thẩn thờ trời nam với nhớ thương
-
Nguyễn Kiều Oanh
-
Nỗi nhớ về ai cứ đọng hoài
Nhớ như muốn nhốt cả không trung
Nhớ xa ngàn rặm trong nhung nhớ
Nhớ đến bao giờ nhớ nhớ ơi
-
Quang Minh Trần
-
hạt nhớ không ươm cứ nẩy mầm
ngày dài đêm rộng nhớ mênh mong
muốn cùng chun rượu cho tâm trống
càng say nổi nhớ mãi tăng chồng
-
Nguyễn Kiều Oanh
-
Mượn chung rượu quên đi sầu tủi
Vừa chạm vô đắng chát bờ môi
Nhớ!nhớ ơi nhớ mãi xa xôi
Nhớ hòa với rượu để lòng say
-
Quang Minh Trần
-
nhớ sầu như cơn gió heo may
nó se lạnh con tim tê buốt
tình đã phai nổi nhớ bầm ruột
hình bóng cũ xuyên suốt hề phai
-
Nguyễn Kiều Oanh
-
gió se lạnh cho lòng tê tái
giọt sầu vương trên khóe mắt ai
tình dẫu phai vẫn còn in dấu
gió đông về lạnh buốt niềm đau
-

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét