Chủ Nhật, 21 tháng 10, 2018

Thu xưa

Thu xưa
-
thu xưa trở trăn hình bóng ngọc
vò vỏ trăng sầu khóc duyên tơ
mỹ nhân lơ lửng buồng tim vở
lá úa nhạt nhàu ghế đá trơ
-
người hởi chân hoang bước hửng hờ
con tim loạn nhịp nét hoang sơ
chiều tím mơ tìm bờ môi mộng
nụ hôn êm ái của cơn mơ
-
thu nay về đây với ngở ngàng
hồng nhan tri kỹ bật tin vang
hoang sơ tê buốt buồng tim lạnh
bao lá vàng rơi bấy lệ tràn
-
gặp em một lần ngàn thu nhớ
thời gian trăn trở bấy thu chờ
ánh mắt nhìn nhau niềm lưu luyến
chiều thu cháy bỏng tuyệt vần thơ
-
cỏ hoa thấm ướt tàn thu mộng
tim mãi rung rung một bóng hồng
cái nhìn khoảnh khắc trong câm lặng
in đậm con tim vạn nhớ mong
-
thu nay thu đến thu xa quá
bao lá úa vàng ngập ngỏ hoang
lòng anh như ngở từng thu chết
theo bóng em đi khuất nẻo đàng
-
thu xưa đã qua thu vẫn còn
trăng thề biển hẹn chữ sắc son
em ở bên người lo phận vợ
anh buồn tiếc mãi mảnh trăng non
-
em bảo tình ta mãi mãi còn
giang đầu bến lạ bước chân son
thuyền ái xa khơi hồn hiu hắt
đọng lại trong tim nét chấm tròn
-

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét