- những con đườngthuở thuở nao ta còn đi họcchung lối về nhặt cánh phượng rơigiờ hai ta mỗi đứa mỗi nơimới ngộ nhận nàng ơi buồn tẻem bảo đừng thương đừng nhớ nữađừng nhìn ai cũng ngở người xưalòng anh hứa con tim nào hứavẫn mơ về một nữa hình ai-trời dầu mưa và có mưa daibồng bềnh nước chân ai lạc lốicon đường xưa nào nên vương tộisao cứ như buột nổi bước chân anh-em bảo anh con đường màu xanhsao anh ngở nó như tím lịmtím từ tim tím cả trời đêmngộ nhận em con tim nhứt nhối-trời lúc nầy hay đổ mưa sầuhạt mưa nhớ còn đâu em hởihạt mưa buồn nay ở một nơianh muốn nhặt hạt rơi mắt lệ
- -
- Quang Minh Trần
- Quang Minh Trầnđông về trở gió thông reocao nguyên vết cỏ buồn theo trăng huyềndã quỳ vàng rực chiều lênvương vương nổi nhớ dãy chuyền con tâmngày nào vai sóng thì thầmthả rong gót dạo phố thầm vào đêmngã đầu vai tựa tóc êmlàn hơi âm ấm pha miền non thaiphút xuân ngào ngạt cành maitình xuân phơi gọi liểu lài vấn vươngcon đường in mãi má hườngthời gian vun vút tim nường phôi pha
- Thích
- Phản hồi
- 4 năm
- Quang Minh Trầncon đường nào thuở thơì đi họctay trong tay ấm áp biết dường naocon đường nay se thắt tâm bàòngưòi đi xa ảo nảo lòng ta
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét