Thứ Sáu, 6 tháng 11, 2015

Nhớ người dưng

Nhớ người dưng

đèn khuya rẽ lối hiên song
nhớ người tôi mới rót dòng tâm thư
vén mây xô nhẹ thảo lư
chứa chan tình thể thuở từ mới quen

thiều quang phút đã qua rèm
bóng người con gái ai đem vào lòng
đông buồn tay viết lòng vòng
chữ thương chẳng dám chữ không chẳng đành

trăng nghiêng giọt sáng xuyên cành
phất phơ tàu lá di hành hồng nhan
ngở rằng vai tựa đài trang
giọt sương lạnh rớt hồn tan theo người

giựt mình chợt tỉnh tự cười
mơ tiên vọng ngọc sao trời quá xa
thở dài tự oán cho ta
vì ai tim vở lệ nhòa trong tim

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét