Chủ Nhật, 6 tháng 12, 2015

Chuyện tình hoa quỳnh

Chuyện tình hoa quỳnh

thuở xưa có nàng con gái tên quỳnh
nhan sắc thành khuynh trầm ngư lạc nhạn
nhà tuy nghèo giữ lòng luôn thanh bạch 
có đính ước thư sinh cùng hoàn cảnh

hội rồng mây chàng lên kinh ứng thí
giả biệt người yêu đèn trấp ra đi
ôm kinh luân chàng trổ tài trí sĩ
khoa đó chàng đổ trạng bổ làm quan

nàng quỳnh hương quê chờ ngày tương hội
chờ chờ thắm thoát mấy đông tàn trôi
chàng trai tình vẫn chưa tin bái tổ
trong hương thổ có cậu ấm con quan

thấy sắc hương nàng quỳnh toan bẻ khóa
nàng buồn quá vào chùa để ẩn tu
đêm ngày hiu hắt canh dài dời vợi
chờ tin lai chờ đợi nàng qua đời

nắm mộ nàng chôn giữa chốn hoang vu
vùng xuất hiện một cành lá xanh um
thoảng nữa khuya là lá sanh hoa lạ
thoát hương thơm ngào ngạt giữa đêm trong

dân chúng gọi hoa quỳnh tên từ ấy
chàng thư sinh hôm nào về lại đấy
trước bái tổ và sau gặp người xưa
chừng biết người yêu hồn đà phiêu sái

chàng thăm mộ và ôm cây chết lặng
hồn hóa đá bên cạnh cành hoa quỳnh
chữ thủy chung cùng nàng nặng nghĩa tình
cánh hoa nở đẹp dựa gành đá mộng

nữa khuya hoa nở đá tỏa hào quang
dân làng suy tụng gọi đó hoa quỳnh
quỳnh nạng tình nặng nghĩa với người tình
khuya hoa nở dành cho chàng chiêm ngưởng

chuyện tình hoa quỳnh do mình liên tưởng
viết thành văn ca ngợi tiết trung trinh
chuyện hoa quỳnh vần thơ mầy ai vịnh
tả thành văn ca ngợi chữ chung tình


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét