Thứ Sáu, 5 tháng 2, 2016

Hoài xuân



Hoài xuân

anh vẫn biết tình em lai láng
vườn hồng xưa nào cản bước đi
anh biết đôi lúc và có khi 
em quay lại thăm anh rồi biến

vết thương nhớ khơi niềm lưu luyến
nhìn em vui anh mản nguyện rồi
đời của anh dầu có khổ đau
vẫn vui vẻ biết em hạnh phúc

em bảo thời gian như ánh chúc
rực rở nhiều khi lúc vắng em
em có ngờ anh khóc từng đêm
khi cánh nhạn bay êm đất mộng

em hởi em nàng hồng nồng ấm
xa em là biển vắng cô đơn
là khổ đau rên xiết vô hồn
tim anh chết một chiều xa thẫm

duyên ta dầu có chia hai nửa
những nửa thủy chung anh vẫn chờ
mùa xuân nầy anh mơ hoa nở
rực rở lòng vạn thuở con tim

dầu giấc mơ hoang phế muộn phiền
vẫn lai láng trang đài bến mộng
tình đôi ta ví dầu tuyệt vọng
chữ nghĩa tình cất bổng trong tim

trăng thề nghiêng ngã giữa hương đêm
hoa mai lại bổng nhiên vụt nở
xuân có lạnh tình ta rạng rở
giữa hồn thơ xào xạc gió xuân

dầu xuân nay chia cách đôi đàng
ly tan tim vở nghẹn sầu thương
anh nhớ em tim mãi vấn vương
chiều xuân lại nảo nường lệ chảy

nhớ em nhiều tê tái nào nguôi
dầu dòng đời nghịch cảnh ngược xuôi
anh vẫn đợi chiều xuân ấm áp
vần thơ nầy xem không hồi đáp

tận nơi xa hạnh phúc anh vui
dầu trời xuân gió rét ngậm ngùi
anh vẫn nhớ người thương vạn thuở
bến giang đầu cách trở ngược xuôi


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét