Thứ Năm, 31 tháng 3, 2016

HOA PHƠỢNG ĐỎ

HOA PHƠỢNG ĐỎ

Hoa phượng đỏ rơi đầy sân trường củ
anh ngậm ngùi tim thắt nhớ xa xôi
bóng người xưa hò hẹn băng đá ngồi
nay tan tác ôm câu lời vĩnh biệt

bóng em nhòa hoa rụng hồn da diết
màu u tàn hối tiếc mảnh tình chung
giọt bi ai thương nhớ cánh hồng nhung
tim rỉ máu bảo bùng màu phượng đỏ

cánh phượng ép mấy độ mùa hạ đến
vẫn tươi xinh trìu mến thấm làn môi
một giấc mơ hoa mộng sóng lòng tôi
em có nhớ hay rồi xa kỹ niệm

tình nhở đã phai màu hoa phượng thẩm
xác phượng rơi hồn chết lịm hư vô
ôm dĩ vảng bến đò không thuyền đỗ
kéo bụi mờ hạ đỏ mảnh cô liêu

tình xưa đã hạ chiều buông màn xám
mảnh hồn say hạ rám cánh phượng tàn
còn lại chăng bảng lảng bóng đài trang
trong trí nhớ bẻ bàng màu phượng đỏ


ĐÊM HẠ

ĐÊM HẠ

vịnh cành phượng thắm họa vần thơ
hạ đỏ còn dây với nổi chờ
trăng treo một góc thầm im lặng
gió hạ sầu theo đám bụi mờ

sương khuya rời rạc từng giọt rụng
đọng lại thềm hoa biến hạt châu
nàng hoa thổn thức trong đêm tối
giọt hạ tàn rồi em ở đâu

đêm hạ phượng đỏ thắm sân trường
trăng tà nghiên rọi dáng giai nhân
hương ngàn man mác cành phượng đỏ
gợi nhớ gợi thương cánh môi hường

nổi nhớ nầy đây hởi cố nhân
lá rụng ngoài hiên tưởng bước chân
hoa buồn rã lệ ngàn ray rức
nguyệt quế vọng sầu khúc hương trần

đêm hạ thênh thang giọt ngắn dài
giọt này giọt lệ khóe mi cay
giọt này gột rửa lòng tê tái
một kiếp hồng nhan chẳng đổi thay

đêm hạ thanh vắng tỉnh mịch sầu
cuộc đời - bể khổ tợ biển sâu
đã bao năm trường em ngụt lặn
bao nhiêu thăng trầm bấy đớn đau.

đêm hạ trăng khuya ánh nụ cười
nhìn em rạng rở nét xuân tươi
anh say ngây ngất bên khung cửa
nhìn ánh sao trời nhớ bạn thơ

canh vắng xa xâm tiếng thạch sùng
gỏ nhịp vọng sầu chạnh mong lung
đêm hạ trơ trọi lòng hoang vắng
mơ bóng đài trang kết thủy chung


Thứ Tư, 30 tháng 3, 2016

NHỚ MONG

NHỚ MONG

tự nhiên người bặt tin vang
hay chăng người đã chuyển sang chốn nào
quang mình ngơ ngẩn rạt rào
người ơi sao nở hàng rào chấn ngang

mới đây còn có ai sang
phút đâu ai biến trăng tàn theo mây
vào trang fb người đây
lòng quang dạ những hao gầy nhớ mong

vì ai quang thảo đôi dòng
lên tin nhắn gửi bóng hồng xa xôi
phải chăng người nhở âu sầu
cớ chi người nở buông trôi lặng lờ

mượn trang fb ghi nhờ
gửi tin đến đấy quang chờ hồi âm
vào trang fb viếng thăm
trong tim quang đã ước thầm có nhau

hạ sầu tháng sáu mưa ngâu
giọt mưa sớm đến chia sầu hai ta
ngỡ trông cánh nhạn trăng tà
mối tình ngưu chức khó mà trùng lai

nhớ người quang lại buồn dài
thời gian dòng nọ giải bày được đâu
sông sâu ai nở rút cầu
chận dòng hoài tưởng nhạt nhòa con tim

đầy lời gửi cả nổi niềm
trang thơ trắng xóa chồng thêm gánh sầu
tư nhương dòng nhớ giọt châu
bên đây thương nhớ bóng câu mịt trùng

nhặt thương da diết nảo nùng
tả bài uẩn trạng bảo bùng nguồn tim
biển sầu biển lại buồn thêm
con thuyền trơ trọi bến tìm bến đâu


Tình mực tím

Tình mực tím

hoa phượng đỏ nắng vàng rơi rải
em xinh lộng lẩy áo dài bay
tuổi mực tím ngây thơ trinh trắng 
thoảng bổng đâu chợt vướng yêu ai

em cùng anh êm ái tình say
tình mực tím heo may đông giá
tay trong tay nghe sao ấm lạ
chung đường về lối nhỏ lê thê

ngại ngùng chưa giọt lệ ân nồng
vương mắt ngọc môi hồng hé nhụy
hương tình yêu dầu mùa chung thủy
vai kề vai trực chỉ tim yêu

tình mực tím xuân kiều rào rạt
bản nhạc tình khúc hát tinh anh
nét diệu dàng diểm tuyệt trong xanh
tà áo trắng hương tình mực tím

tuổi học trò tuổi màu mực tím
chung mái trường chung lớp chung tình
hương yêu như ước hẹn ba sinh
tà áo trắng lâng lâng chiều nhạt

đi bên nhau lòng nghe gió mát
má em hồng ngơ ngát mắt nai
hàng phượng vỉ ngập nắng ban mai
thơm hương tóc vành môi ngọt lịm

chuyện tình yêu thuở thời mực tím
sao hồn nhiên trinh khiết nhu êm
đi bên nhau tim khắng khít thêm
từng sợi tóc nhung mềm mát lạnh

tuổi học trò vương vấn tình anh
in sâu khắc con tim nóng bỏng
tình ta như trời cao biển rộng
không phai mờ mãi mãi bên nhau


Tình mực tím ( tiếp )

Tình mực tím ( tiếp )

nét mực tím vẫn còn vương mãi
trên trang giấy ướp mộng trang đài
còn hoa thương nhớ màu phượng đỏ 
còn cả môi hồng đôi mắt nai

kỹ niệm theo từng hoa nắng nhạt
đã từng biên biếc giấc tình say
đã từng cay đắng buồn xa xót
đã từng mật ngọt tháng ngày dài

tình mực tím như còn sống mãi
sương mềm ngậm hạt nhớ u hoài
trăng đêm lạnh lẻo dòng sông lạnh
say ngất vành môi tim rức ray

tình thơ êm ái đường dài mãi
những chiều tan học tay trong tay
hàng me rả rít tiếng ve kêu
như gọi tình ta mãi hề phai

bao nhiêu thương mến bấy nhiêu tình
nếu chẳng chiến tranh bước phiêu linh
giã từ bạn ngọc ra chiến tuyến
lan nhòa ngấn lệ một bóng hình

hòa bình trở lại mái trường xưa
cảnh vẫn còn đây người xa tái
nhạt nhòa mực tím nhạt tim ai
còn chăng hoài niệm chữ đắng cay


Tình mực tím ( tiếp )

Tình mực tím ( tiếp )

nghiêng vành nón tóc bay lang
sân trương chung gót bàng hoàng phượng rơi
tháng hè ôm mộng chơi vơi
bên con suối nhỏ vạn lời nhớ thương

cùng nhau đuổi bướm chiều vương
cánh diều vui thả miêm trường ngất ngây
ve sầu rên rỉ đâu đây
hòa nên nhạc khúc mê say nảo lòng

gió tung tà áo phập phồng
buông làn sợi tóc nắng hồng lâng lang
em cười trong vắt mây ngàn
chơi vơi đùa nghịch ta nàng dưới trăng

sương mềm vương ánh lệ lăn
vui cười chợt giận càng tăng nét kiều
tuổi thơ mực tím khê nhiêu
thần tiên thánh thiện muôn điều thơ ngây

em cười má lúm tim ray
nhìn em lòng những liểu mai thỏa lòng
thương thương khuôn mặt ửng hồng
những mơ những tưởng nghĩa nồng lứa đôi

giờ đây mực tím bạc màu
em có nhớ lại thuở nào mình quen
chuyện tình mực tím trước đèn
trang thơ còn đấy tình em xa vời


Thứ Ba, 29 tháng 3, 2016

VÌ AI



VÌ AI

vì ai tôi phải thức khuya
năm canh vàng vọt mơ vìa xứ xa
vì ai thơ thẩn ngẩn ngà
giọt sầu còn lại trăng tà lung linh

vì ai đày đọa tim mình
cánh thuyền trôi dạt biển tình mông mênh
vì ai biển hạ chồng lên
nắng vàng hiu hắt buồn tênh cõi tình

vì ai hạ đắng mày xinh
cho tôi hạ cát in hình biển mơ
vì ai hỷ lạc hồn vờ
giai nhân biển nhớ trăng mờ theo mây

vì ai giọt lệ vắn dài
đông sầu chia cách láng lai hai hàng
vì ai vương vấn đài trang
hai đầu nổi nhớ mơ màng gió đông

vì ai em bước sang sông
làm dâu xứ lạ mặn nồng với ai
vì ai ngày tháng đắng cay
trái sầu anh giữ tim chai vì nàng

vì ai duyên lứa đá vàng
còn đâu lối nhỏ chung đàng tay nhau
vì ai ngồi tựa ngắm sao
trao lời hương ái vàng thau chung tình

vì ai cánh nhạn linh đinh
cô đơn một cõi chập chình tới lui
vì ai đông nhớ bùi ngùi
mà thương thương mấy ngược xuôi một mình

vì ai mơ tưởng bóng hình
thấy lai cành trúc vọng tình giai nhân
vì ai quên vội tình thân
làm dâu xứ lạ xa dần quê hương

vì ai se buốt môi hường
đắng cay cam lỗi đoạn trường cưu mang
vì ai giọt lệ lăn tràn
cảm thân con gái dặm ngàn xa xôi


Anh đã biết

Anh đã biết

Anh đã biết thu về buồn da diết
mảnh hồn thu tha thiết lá thu bay
tình đôi ta gấm nhấm chữ đắng cay
còn chi nửa tim nay dường hóa đá

Anh đã biết nắng mai xiên kẻ lá
giọt sương khuya ngượng ngạ e thẹn rơi
bên cửa sổ vương hương quỳnh vời vợi
hít mạnh vào buồng phổi nổi bơ vơ

Anh đã biết ngọn gió thu hửng hờ
len lõi tận con tim cơn nóng rát
tình đôi ta ngày nay dường hơi khác
bao lá sầu rơi rác mảnh tình đau

Anh đã biết cúc tím chợt ngã màu
cánh chim lạc cất cao kêu gọi bạn
khúc nhạc hay có lúc phải ngưng đàn
truyện có buồn cũng có hồi đoạn kết

Anh đã biết tình ta nay đã hết
ngọn núi sầu cao chếch cõi mênh mong
con sáo yêu vội cất cánh sang sông
bỏ thương nhớ cõi lòng anh ôm trọn

Anh đã biết tình trái ngang em chọn
vì vâng lời phụ mẫu biệt tình xưa
em ra đi chữ hiếu lệ ràng mưa
khóc cho cảnh thu đưa tình phụ bạc


CHIỀU BUỒN

CHIỀU BUỒN

Chiều hôm nay hồn đơn sao hoang vắng
tôi ước ao được ngấm bóng người xưa
một lần thôi dầu biết chẳng có thừa
bởi duyên phận bẻ bàng trong kiếp sống

Tôi chợt tỉnh đây thật hay nằm mộng
ngấn hoa yêu trang fb hiện về
vẫn đượm màu trinh khiết thuở đê mê
sưởi ấm lại hồn tôi bao năm tháng

Chân tình dành cho ai thời dĩ vảng
trái tim còn ghi dấu bóng người xưa
dầu chiều nay trời có đổ mưa thưa
vẫn thấy ấm tình tôi trong ký ức

Hình bóng người vần thơ vương nét mực
màu trinh nguyên ray rức tháng năm xưa
hương thơ nhẹ rỉ rã trắng cơn mưa
khơi dỉ vảng trong hồn thơ miên viển

Gánh hành trang bến đời nhiều lưu luyến
bụi thời gian phủ lấp tuổi mộng hồng
tôi một mình dong ruổi chốn mênh mông
khi hụp lặn giữa biển đời sóng gió

Màu áo trắng không tàn phai tâm nó
mỗi khi buồn tôi mơ vọng mưa rơi
ngược thời gian theo dĩ vảng dòng đời
tôi nhớ lại áo trắng thời đi học

Chiều nao lặng nhìn ai bên xóm vắng
chiếc cầu nghiêng nắng rắc lối xanh mờ
sợi nắng vàng quyện khói trắng vương tơ
tiếng chim hót trên nhành cau lảnh lót

Hương lúa chín vọng đồng lang man mác
hàng dừa reo nặng trĩu trái đong đưa
mây nhở buồn bay chậm giữa trời trưa
lối mòn nhỏ thuở xưa chừng vương vấn

Con kênh lặng cỏ vờn hoa chen lẫn
màu trong xanh hờ hửng chảy xuôi dòng
bờ kênh ấy say lòng trong giấc mộng
sóng vai kề đôi bóng thả hồn trôi

Chiều buồn sao in sâu vào ký ức
nét nguyên sơ ray rức trái tim son
dòng thời gian đậm lại mảnh tình con
dư âm vọng đam mê chiều tẻ dại

Kỹ niệm xưa trong tâm dường sống lại
chẳng phai nhòa ký ức thuở nguyên sơ
dầu hôm nay hai đứa rẻ duyên tơ
cảnh chiều đến tình như bừng sống lại


Thứ Hai, 28 tháng 3, 2016

Cơn say phố núi

Cơn say phố núi

dã quì rực ánh trời vàng
thu về đánh thức tình nàng trong tim
vần thơ thánh thoát sương đêm
rừng thu lá đổ bên thềm thương yêu

cánh diều lộng gió trời chiều
mắt nai vai tựa thủy triều tình thân
da tươi bông bưởi trắng ngần
hơi thơm hương gái bâng khuâng môi hường

thu về êm ái vấn vương
lá khô rơi khắp trải đường tơ duyên
vi vu khúc nhạc niềm riêng
lá rơi mặc lá cõi tiên lạc vào

gió ngàn thông gọi đỉnh cao
tình lên phố núi má đào ửng say
thu về trút cả mưa dai
em xinh phố núi đọa đài tim ai

nét thu phố núi mày ngài
hồ thu soi ánh trăng gầy trang nghiêm
nhớ thu chung bước thảo nhiên
gió nâng tà áo vườn thiền tơ duyên

bên em ngày ấy nước tiên
nụ hôn vô niệm môi viền lâng lang
thu nay phố núi tình mang
còn chăng thu héo trăng tàn sao rơi

mượn tìm chun rượu quên đời
say thu say cả say người thu xa
say cho quên nét ngọc ngà
lẻ loi phố núi mình ta hận tình


Lệ hoa

Lệ hoa

giọt thương giọt nhớ giọt chờ
anh mơ giọt nhớ anh chờ giọt thương
giọt nầy nặng nợ má hường 
long lanh anh mắt nảo nường lâm ly

giọt tình chẻ cảnh mê si
giọt sầu than thở những gì bên em
giọt sương nặng hạt bên rèm
giọt ân giọt ái anh thèm trăng khuya

giọt tình nặng nợ ai kia
bên trang phây bút nhớ vìa hường nhan
nhở như cánh nhạn lạc đàn
giữa khuya cất tiếng bạn vàng thủy chung

bể sầu hương ái nảo nùng
giọt nhớ xa cách nghìn trùng giai nhân
gửi lời nhờ gió chuyển văn
giọt tình yêu đấy khôn ngăn giọt sầu

xem bài mây gió bồi hồi
gió kia còn tưởng anh thời em mây
gió mây tình mặn u hoài
gió thương mây đã trang đài chơi vơi

gió sầu mây nọ rong chơi
tìm trong bóng nước mây thời hư hao
gió buông giọt lệ nghen ngào
mây ơi có nhớ gió nào trong tim


Chủ Nhật, 27 tháng 3, 2016

Anh tin rằng

Anh tin rằng

anh tin rằng nỗi buồn từ em đấy
nó không như từ hải biệt kiều nhi
nhưng đắng cay khúc chiết quá lâm ly
xin chia sẽ ai bi dòng lệ mặn

anh tin rằng trời chiều nay sớm lặn
như trốn em mang nắng lẫn vào đêm
hạt ưu tư hằn thêm vầng trán mõng
gượng mĩm cười bến mộng nhở buồn thêm

anh tin rằng dầu ngấn lệ quanh viền
tim đau sót bên em còn anh nửa
hãy gắng lên ngày mai trời sáng sủa
khoảng trống nầy người thủa ấy còn đây

anh tin rằng cánh nhạn bắn tin lai
con thuyền cũ sẽ quay về bến mộng
ông trời cao còn cho ta hy vọng
vui lên nào giấc mộng sẽ thành thôi

anh tin rằng bên dòng chữ bồi hồi
trãi nhung nhớ từng câu từ tim trái
nhành lộc quế xuân về mầm sống lại
trời trong xanh ríu rít tiếng chim vang


Huế yêu

Huế yêu

Hạ đắng trong tim nổi nhớ mong
vầng trăng thôn vỹ phút chạnh lòng
bóng tà áo tím vương núi ngự
gợn sóng sông hương gợn má hồng


anh mơ xứ huế trong tim thuở
mái tóc thon dài phủ kín vai
đôi môi mộng thắm tình duyên lại
dung dẳng trong tay phố cổ về


hôm nay trời huế nắng đẹp xinh
như hương lan huệ ngát hương trinh
bên em nghe thắm tình thương huế
ghi mãi trong tim một bóng hình


xứ huế tim anh rất tuyệt xinh
có tình o nhỏ áo tím cà
có trăng thôn vỹ ngát hương hoa
nơi anh xa thẩm lòng in đậm


vọng huế từ tim vọng bóng hồng
anh vẫn một lần chưa đến huế
trong lòng mơ huế chọn làm quê
sông hương núi ngự tình hoài niệm


lộng lẩy tuyệt vời ánh trăng đêm
bóng nàng o huế thon kiều diễm
in mãi lòng anh nét diệu hiền
huế yêu huế đẹp lịm hồn thơ



Sông hậu quê em

Sông hậu quê em

đêm khuya nào chỉ mình em thao thức
chốn quê đây anh bức rức khôn nguôi
vị thanh ta mùa nước đổ ngậm ngùi
từng làng mạc chôn vùi trong dòng nước

dòng sông hậu vùng cao cơn sóng ngược
nước từ nguồn vùng vụt vượt dâng lên
thương hàng dậu hôm qua mẹ làm nên
nay một đêm bỗng chửng tan tành ngã

nơi phương xa em được tin bảo đã
gió mưa hòa dòng lệ mặn ngậm ngùi
đất cần thơ vùng vị thanh vị thủy
cơn bảo về kéo lũ nước dâng cao

gió mưa sao héo úa nổi nghẹn ngào
không biết đấy mẹ già ra sao những
nhớ mẹ nhiều nổi nhớ tận tâm trung
thương mẹ già cao tuổi gối chân rung

e sức khỏe khó an cơn gió lạnh
xứ xa xôi dõi mắt hướng vị thanh
vùng đất ngọt nhiều cam nhiều quít bưởi
biết thế nào lành dữ nổi sầu quanh

thương cảnh nghèo giông gió phủ mái tranh
mùa nước nổi khổ chồng sầu hiu quạnh
lại cầu trời ban phước được an lành
chẳng cuống trôi xóm nhà ươm nhiều khổ

mẹ ơi mẹ biết chăng con lệ đổ
nhớ quê nhà nhớ dáng mẹ lưng còng
hơi lạnh buốt nhứt xương khi gió lộng
đêm từng đêm cánh vỏng nhớ mong con

nơi xứ người gian nan con chẳng màn
tận tâm sức gắng làm nên sự nghiệp
kiếm đồng ngân dành dụm gửi về quê
để mẹ dùng qua cơn thời dâu bề

tuy phận gái khó khăn em nào kể
xứ vị thanh gốc rễ thắm thân tình
mẹ yên vui sức khỏe được khang ninh
con hạnh phúc thuốc trường sinh tăng sức

tin cơn bảo vừa qua lòng ray rức
nghe mẹ hiền mạnh sức thật mừng ghê
nhơ ơn trên trời phật ban phước về
lòng trẻ dại nhẹ niềm thân hoan lạc

đây lời thơ cõi lòng anh thù tạc
sẽ chia nhau tẻ nhạt nổi buồn lo
cùng với em trong giây phút khôn dò
tình thân hửu thắt sâu tình thân hửu

trong lòng anh còn vương niềm ủ rủ
thương cảnh đời mưa lủ nhận phù sa
thương cho ai chạnh thấm mảnh tình ta
quê hương mẹ cầu qua cơn bảo lủ


TÌNH BĂNG GIÁ

TÌNH BĂNG GIÁ

cơn sóng nhỏ chạy dài biển vắng
cánh hải âu lượn nắng trời cao
hơi thở nào ngọt lịm thơm thao
gây nhung nhớ chẻ đôi tóc rẻ

hồn rên la gọi khẻ em yêu
cánh rừng sim bạt gió mây chiều
chim sãy cánh buồn hiu về tổ
nhớ về ai lệ đổ khê nhiêu

vườn hồng nay hoa nở mỹ miều
ngàn cánh bướm dập diều bay lượn
thoáng như dường hương sương nắng sớm
lóng lánh hình hoa bướm người xưa

áo trắng bay trong gió phất qua
em trinh kiết men say lộng lẩy
nét đẹp xinh hình nhở thơ ngây
hoa lá lại tình xây đôi lứa

trong hơi gió như vừa ai đó
thoảng hương thơm tựa lọ nàng thơ
ôm lấy gió lòng mơ bóng ngọc
ngất ngây tình bọc lộ duyên tơ

một mai kìa tháng năm thắm tỏa
nét trúc mai ngẩn ngở ngây nhìn
em thuở nào nay quá đẹp xinh
anh như thể cỏi tình lạc bước

em lộng lẩy như hoa thượt dượt
khiến nguồn thương bùng nổ trong tâm
ngày sau dầu chia rẻ sơn lâm
anh vẫn nhớ tri âm bạn ngọc

trang thơ củ dầu em chưa đọc
mãi tim anh dáng vóc diệu hiền
bao kỹ niệm tiềm tàng bất biến
mãi tôn thờ lưu luyến người xưa

mười tám xuân em vừa nhút nhát
khối tình ta băng giá tim chai
yêu nhau tưởng yêu nhau mãi mãi
nào ngờ thay tang hải chia phôi


Thứ Bảy, 26 tháng 3, 2016

Em ở đâu

Em ở đâu

đêm đông trăng sáng tỏa hiên song
nâng chén trà sen nhớ bạn lòng
em ở đâu sao mờ sao tỏ
nổi nhớ buồn len ánh mắt trong

tha phương mấy nẻo sầu cay đắng
năm tháng nghe chừng cũng quá xa
em ở đâu lệ ngấn chan nhòa
hồn chua chát mân mê tình cũ

chiều đông lạnh bâng khuâng nổi nhớ
cánh thơ xuân vụt nở lệ lòng
bút nghiêng ngã đôi dòng trắc ẩn
em ở đâu trời hận tình mong

thương ai hởi bềnh bồng nhịp khúc
màn đêm dông bảo lụt nội tâm
em ở đâu từ tận xa xâm
hiểu chăng nào tơ tầm đứt đoan

em ở đâu nhìn hoa thạch thảo
bảo tố nguồn tim bảo tố lòng
trời đông dịu vời ngần mây ảnh
bao nổi u phiền chạnh sầu mong

em ở đâu cõi lòng cơn bão
một cánh bèo trôi ảo nảo đây
con tim anh héo từ đông ấy
theo bóng ai đi dấy tơ sầu


Hoa mướp vàng

Hoa mướp vàng

đêm vào khuya em nào biết nào hay
căn gác nhỏ gió heo may rét lạnh
bông hoa mướp nở vàng trong nắng sớm
và nhớ nhiều cô gái mắt trong xanh

sự bình yên khi con tim hiu quạnh
bao nhớ nhung bao bất hạnh lòng ai
mượn men đắng quên những gì sót lại
kỹ niệm nào hai đứa mới yêu nhau

giờ còn chăng nổi nhớ đã nhạt nhàu
qua năm tháng tô màu son tiệc cưới
nhìn em cười hạnh phúc rất vô tư
anh se buốt rả rời tim tan nát

lên xe hoa còn để lại vấn vương
hương thơm tóc thơm môi thơm má hường
thơm ánh mắt thơm nụ cười sao xuyến
thơm bao nhiêu lưu luyến bấy bao thương

đời nghiệt ngã theo nẻo đường hai hướng
hướng em đi vui sướng chữ vu quy
hướng anh là sầu bi trong da diết
từ nay con tim dẩy chết dần đi

thương bao nhiêu sầu cũng bấy nhiêu khi
tự tình khúc chiết ly trong màn lệ
căn gác nhỏ đêm buồn rên khóc kể
đêm khuyết trăng trùng dế khóc chia tan

con đường xưa vương lan hai đôi bóng
vẫn ngạt ngào hương mướp gió heo may
nẻo vào thu giọt lệ khóe mắt cay
còn đâu nửa hình ai xa ngàn dậm


ANH TRỞ VỀ

ANH TRỞ VỀ

anh trở về nổi lòng ô thước
hạt mưa ngâu lệ ướt bờ mi
đàn quạ kia có tội tình chi
làm cầu nối chàng ngưu nàng chức

anh trở về ngậm ngùi bức rức
giữa hồn anh ngày ấy tình em
một chiều sâu quá khứ dày đen
tà áo tím tóc dài ký ức

thầm tiếc nuối trãi dài nét mực
loang máu hồng màu hoa phượng đỏ
mái trường xưa người yêu bé nhỏ
anh giả từ dứt bỏ tòng chinh

đời thư sinh khoát màu áo lính
đem an lành thành phố bính an
chuông nhà thờ đổ nhịp ngân vang
người trai trẻ sa tràng đuổi giặc

trăng biên thùy lạnh lùng không sắc
gió hạ sầu se thắt nguồn tim
mơ trở về màu tím hồn nhiên
em trinh trắng diệu hiền xa thẩm

gìn giang sơn hậu phương yên ấm
trong có em và lắm người thân
dầu hy sinh tôi cũng chẳng cần
da sạm nắng tình yêu vẫn nở

rừng đêm khuya dế trùng than thở
hạ đã qua thu nhở lạnh lùng
thương dĩ vãng biền biệt tình chung
để hoa súng nảo nùng mắt ngọc

anh trở về sương đêm chợt khóc
hình bóng ai nắng mai chia sầu
chiến tranh chi biến cải chia phôi
rêu phong lại con tim đen thẩm

rừng biên khu một chiều đêm tối
hận quân thù căm giận sài lang
gây chiến tranh chia cách ta nàng
sầu quan tái ngút ngần khí tiết

anh trở về môi hồng mắt biếc
dáng trang đài trinh khiết thơ ngây
mong hòa bình hạnh phúc vui thay
hoa phượng đỏ tim ray xum hợp


ANH KHÔNG TIN

ANH KHÔNG TIN

anh không tin mình lại thương đau
mới hôm qua cười nói ngọt ngào
hoa hồng nhung tặng em hạnh phúc
anh và em mãi mãi bên nhau

đóa hồng nhung chưa tàn em lại
ngảnh mặt đi theo kẻ lạ kia
hạt mưa buồn tháng bãy đầm đìa
loan dòng lệ ngõ về lạnh lẻo

hoa hông nhung vẫn tươi tim héo
nhìn em cười mây kéo thu sầu
chim lẽ bạn lạc giọng buồn âu
nơi xứ lạ ước câu song hỹ

những ngày tháng chúng mình ươm mộng
giờ trở thành gió lộng biển ngàn
chiếc ô nhỏ cất tiếng thở than
không che bóng bạn vàng chung bước

nhở tình ta như lan thượt dược
ai có ngờ nẻo ngược hoa ngàn
trăng thu buồn nghiêng ngã đêm hoang
cơn gió lạnh đài trang vỉnh biệt

họa đôi dòng chân thành lưu luyến
tiển tình ta mặc niệm thời gian
sẽ chia nhau nổi nhớ miên man
hoa hồng nhung chưa tàn tình hận