Thứ Bảy, 19 tháng 8, 2017

Thơ sầu

Thơ sầu
thơ sầu tưởng viết sẽ bớt sầu
càng viết càng sầu ai biết đâu
lệ lòng tuông chảy tình lang chức
rớt xuống trần gian hạt mưa ngâu
bao lần em bảo ngưng tay bút
chẳng viết thơ sầu khúc chuyển vui
nhưng hởi lòng em tình luôn tủi
thơ vui chưa viết lệ ngậm ngùi
thôi nhé chân trời mây tím kéo
tim gan úa héo ánh mây theo
thơ sầu đeo đẳng tình ta mãi
viết đại cho rồi sầu bớt đeo
rượu với sầu như gió mả ngưu
trông lay láng tránh đâu cho khỏi
đã bao ngày lòng anh mệt mõi
tua dụng tửu sầu càng sầu thêm
mượn vần thơ sầu lên trang giấy
viết cho lòng vơi bấy nổi sầu
càng viết nhiều tim nhói từ đâu
trang giấy bổng ướt nhầu nước mắt
mượn cung đàn so dây réo rắt
giữa đêm khuya héo hắt sầu phai
nhưng hởi ôi sầu vẫn u hoài
thương bạn ngọc láng lai sầu nhớ
cũng như ai thơ sầu than thở
muốn dứt đi rảnh nợ cô liêu
muốn thảnh thơi dạo nắng tàn chiều
sao khó thế tim yêu buồn nọ
trái tim kia một lần bỏ ngỏ
bến đò xưa hồn đó bâng khuâng
nhớ êm ả ngọn gió hôn tân
còn lưu cảm trong tâm man mác
chiều đồi sim như chừng khúc hát
tay trong tay bản nhạc cuồng yêu
cánh sim tím suối tóc nâng niu
em e thẹn ngất ngây má ửng
trăng có khuyết nhưng còn lơ lửng
nhìn hai ta trăng chựng chút hờn
choàng tay nhau mây gió mừng hơn
chúc hạnh phúc tình loan duyên phụng
vần thơ yêu cung sầu nặng nợ
chữ tơ duyên hoa nhớ tình ươm
nước mắt thương sung sướng vô thường
ta uống cạn dòng thơ muôn thuở
sao có lúc khi mờ khi tỏ
khúc bi ai chuốt bỏ nhịp sầu
ai rộn ràng áo cưới cô dâu
vui duyên mới dứt câu tình củ
nổi buồn dài chén say quan tái
lụt lối nhà pháo đỏ xác phơi
tự nhiên đâu tim chết tàn hơi
chữ ngang trái chơi vơi tình hận
bước xuống đò em còn ngó lại
nhìn xem anh tê tái phải chăng
một chữ sầu anh nhặt u hoài
mong ai đấy vui say mộng đẹp

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét