Tự tình ( tiếp )
Lưu luyến lắm lòng dâng lệ đổ
vấn vương nhiều thổ lộ sầu bi
nhớ ngày tách bước kinh kỳ
tòng quân diệt giặc biệt ly trang đài
vấn vương nhiều thổ lộ sầu bi
nhớ ngày tách bước kinh kỳ
tòng quân diệt giặc biệt ly trang đài
phút đưa tiển giọt dài lệ ngấn
tay cầm tay thương dẩn chẳng buôn
trách ai nở tạo nổi buồn
khiến đây với đó ngõ hồn rẽ đôi
tay cầm tay thương dẩn chẳng buôn
trách ai nở tạo nổi buồn
khiến đây với đó ngõ hồn rẽ đôi
nơi quan tái trăng soi vạn dậm
nọ hương khuê khuất nẻo sao mai
nhớ chàng thiếp những u hoài
mượn nương gió ngựa thuyền ai gần chàng
nọ hương khuê khuất nẻo sao mai
nhớ chàng thiếp những u hoài
mượn nương gió ngựa thuyền ai gần chàng
giữa chiến trận mơ màng thắng trận
giục trống dồn chiêng dẫn xung phong
càng trông càng ngóng bụi hồng
tưởng ngày trổi khúc chiến công khải hồi
giục trống dồn chiêng dẫn xung phong
càng trông càng ngóng bụi hồng
tưởng ngày trổi khúc chiến công khải hồi
xa trông ngấn lệ âu lả chả
mong chàng về với cả chí hùng
chàng chàng thiếp thiếp tương phùng
lầu son pháo nổ chập chùng đèn hoa
mong chàng về với cả chí hùng
chàng chàng thiếp thiếp tương phùng
lầu son pháo nổ chập chùng đèn hoa
lời thơ ấy tự tình chung thủy
Trả lờiXóaphút đăng trình lòng nghỉ đến ai
đường phiêu bạt gió heo may
con tim lưu luyến đắm say bóng hình
đôi mắt ấy ẩn tình thầm hỏi
dầu cuộc đời đá sõi chớ quên
thương rồi thương lại thương lên
thương dâng mắt biếc thương viền môi thơm
vấn vương lắm tình ươm hạt nhớ
ngọn sóng lòng sao nở chia phôi
tay nầy tay lại bồi hồi
mắt trao lưu luyến dạ thời bâng khuâng