Thứ Hai, 4 tháng 11, 2024

 Mơ người đêm mưa

-
anh biết em hẹn anh đến ngay
dầu biển cả núi sông dài
nổi nhớ hằng đêm tâm thổn thức
yêu em anh chẳng đắm say ai
-
nhà ấy nhà ai cách rừng mai
nhớ lắm nhớ nhiều ai biết hay
lòng anh thương ấy dồn đầy phổi
muốn thở hơi dài nổi nhớ bay
-
mỗi khi trở gió anh buồn lắm
ôm gió vào lòng môi thắm môi
hương gió ngở ngần hương tình tôi
ghì chặt vào tim vạn nổi sầu
-
đông về em có lạnh không em
nhớ khép tình ta bên ánh đèn
trang thơ trải rộng quen mắt đọc
nhạt nhòa hai chữ love em
-
vịn cớ băng đường tránh gió mưa
hình như ngấn lệ ngận ngừ chua
anh biết tim em còn vương vấn
chẳng rức hình ánh ở xó thừa
-
cảm xúc ngày nao còn không đấy
mặc dầu nặng hạt mưa ngập lầy
mọi ngã mọi đường như sóng vổ
tình mộng ban đầu vẫn ngất ngây
-
mây thương bay mãi tận chân mây
nọ rảnh cheo leo giỏ xẻ cây
biển tình sóng vổ nhòa tim nát
còn lại tình anh với tym gầy
-
qua blog rồi quen nhau trên blog
hồn thơ nặng nợ em biết không
xứ nọ có dù mưa giá lạnh
tình anh vẫn đợi lúc trời trong
-
Không có mô tả ảnh.

 Sắc lan lạnh

-
danh lợi nào hay tôi chẳng màng
tôi mê tôi đắm dáng đài trang
thời tiết xoay dần đông chợt đến
máy trời thay đổi thu chớm tàn
-
lòng tôi nhở những trong hờ hững
trước mắt bâng lang nổi ngỡ ngàng
người đi tôi héo tim chai buốt
lệ tủi đắng lòng chuyến đò ngang
-
anh muốn nắm bàn tay em lắm
một bàn tay hơi ấm người yêu
những ngón tay búp ngọc phẳng phiêu
đặt lên má nhớ nhiều hơi lạnh
-
nhìn bàn tay lòng chạnh tương tư
sao đẹp thế giống tay tiên nữ
rượu hồng đào chưa niếm đã say
năm tay ai tim rung tình tứ
-
chuyện ngày xưa sao tim tái tê
thời áo trắng hồn quê thổn thức
hương trường cũ còn vương nét mực
cánh hoa lan ấp ủ con tim
-
lúc tan trường bên nhau lưu luyến
dưới hàng me bàn chuyện mong lung
hai con tim nhịp khúc hòa chung
con bướm trắng giởn cùng hoa lá
-
dưới sân trường ngồi chung băng đá
chụm nhau mà giải mả đề cương
thoảng mùi tóc nghe nổi vấn vương
thơm hương ngát mùi hương ngọc nữ
-
chữ yêu đương nhiều khi muốn thử
nói ra lòng ngại ngửi đắn đo
giờ ai ngờ người đã sang đò
bao ưu ái thở dài trăng lạnh
-
nhớ một người lòng chạnh tim đau
bàn tay nào ngọt ngào hương ấm
giờ thu tàn động lại hờn câm
mảnh tình xưa phủ lấp hàn băng
-
hương lạnh lẻo chất chồng quá khứ
phút chia tay mắt nhìn tình tứ
bàn tay buông từ tạ tình đầu
xe hoa kia nổi sầu vận tải
-
cành hoa lan mãi mãi chia lìa
một nổi buồn tự dưng thấm thía
hồn tương tư ly biệt người xưa
không gian lạnh nhở tựa đêm tàn
-
Không có mô tả ảnh.

Chủ Nhật, 3 tháng 11, 2024

 Đông xứ người

-
đông xứ người lạnh lắm không em
có gió bấc mưa phùn phơi phất
bàn tay ai nắm thật chặt
có ấm lòng xoa dịu cảnh xa
-
đông về mang nổi nhớ thiết tha
em có hiểu tình ta man mác
hay trớ trêu nổi lòng ngơ ngác
tận xứ người bèo dạt hoa trôi
-
cảnh giao mùa phố cổ buồn thôi
hồ than thở thu hình thông rủ
anh tìm bóng dáng người xưa củ
quyện quờ hơi ấm thuở yêu nhau
-
đông về nổi nhớ bổng hư hao
căn gác nhỏ gió lùa tim thắt
nhớ xứ người lòng anh quặn thắt
hình bóng ai trống vắng cô đơn
-
mùa đông nay nghe lạnh nhiều hơn
đường phố lạt ngẩn ngơ trăm nổi
xứ người em có hay buồn dổi
có bàn tay xoa dịu lệ lăn
-
hay em khóc ướt đẩm đầy khăn
hạt nước mắt khô lòng anh đấy
đông nay về xứ xa có thấy
nổi cô đơn cuốn lấy tình ta
-
đông trở về vạn cảnh nhớ xa
nhưng kỹ niệm vẫn là khó tả
hai tâm hồn cô đơn là lạ
cảnh xa quê lệ chả tuôn rơi
-
đông đất khách nhớ kẻ xa nơi
lòng buốt buốt em ơi chợt khóc
đông xứ người canh dài trằn trọc
lạnh ngoài trời lạnh cả con tim
-
Không có mô tả ảnh.
Tất cả cảm xúc:
Phongphu Nguyen

 Em hãy quên

-
em hãy quên những gì cần quên nhé
những đêm buồn khe khẻ tiếng yêu thương
em hãy quên nổi nhớ vút đêm trường
cơn mưa hạ du dương bong bóng nổi
-
em hãy quên cành phượng hồng vô tội
mà chúng mình nông nổi ép trang thơ
dòng mực xanh lưu bút áo trinh mơ
giờ còn đấy phai mờ trong năm tháng
-
em hãy quên hạ tàn chìm dĩ vảng
mái trường xưa bảng lảng bóng ngày qua
bước vân du giây phút ngã chiều tà
tay nắm chặt ngõ hồn về vô tận
-
em có nhớ con đường ngày xưa ấy
kỹ niệm vàng ôm lấy bước chân ta
dưới tàn cây băng đá bướm vờn hoa
em e ấp ngã vai hòa hơi thở
-
em có nhớ con đường hoa cúc nở
buổi chiều tà nắng chở lá vàng rơi
nhìn mặt sông bầy cá kìm bơi lội
em hỏi rằng trông chúng tội không anh
-
anh mĩm cười nó sung sướng hơn anh
có bè bạn có nhân tình bơi cạnh
khuých cánh tay em huých dài đuôi mắt
có em đây sao lại ví cá kìm
-
kỹ niệm ấy trãi thành mối tình êm
em có nhớ anh thao thức bao đêm
chuyện ngày xưa nghe niềm thương da diết
trăng gọi hồn biên biếc vọng tình xa
-
em hãy quên chuyện tình buồn đôi ta
bao kỹ niệm gọi là về quá khứ
dòng thời gian phai nhòa trang tình sữ
còn chăng là hai chữ đớn đau sầu
-
Tất cả cảm xúc:
Phongphu Nguyen