Vần thơ mùa đông
-
bạn tới nhà
-
bạn ghé nhà tôi rất hoan nghênh
hiềm vì nhà khó không gà béo
chỉ tách trà sơ đải bạn hiền
-
xưa qua sách cổ ghi tâm dạ
tri âm tri kỹ cố vi tiên
cảm tạ bạn đến đôi lời mến
tình ta khắng khít mới lâu bền
-
cố nhân tri kỹ
-
nhở nhàng nhà rách khách quí sang
biết nói gì đây chén rượu xoàng
âu ta chung tửu say men rượu
say má đào mơn mái tóc ngang
-
mấy khi hàn xá chào người đẹp
sáng hoắt chăn đơn ánh nắng vàng
chung vui cụng tửu say thu mản
rào rạt hồn xuân đón tiết hàn
-
đông về đan kín sợi mưa sầu
gió buốt len vào mảnh tình côi
tuyết sương cây lá đâm chồi mới
nắng vàng ngạo nghễ trắng hiên lâu
-
đông buồn thiền thất trầm hương ngát
thu sầu gác vắng giả từ thôi
ung dung chén rượu say túy lúy
nhìn cánh hoa trôi vạn nổi sầu
-
em ở đâu
-
đêm đông trăng sáng tỏa hiên song
nâng chén trà sen nhớ bạn lòng
em ở đâu sao mờ sao tỏ
nổi nhớ buồn len ánh mắt trong
-
tha phương mấy nẻo sầu cay đắng
năm tháng nghe chừng cũng quá xa
em ở đâu hạt lệ ngấn chan nhòa
hồn chua chát mân mê tình cũ
-
chiều đông lạnh bâng khuâng nổi nhớ
cánh thơ xuân vụt nở lệ lòng
bút nghiêng ngã đôi dòng trắc ẩn
em ở đâu trời hận tình mong
-
thương ai hởi bềnh bồng nhịp khúc
màn đêm dông bảo lụt nội tâm
em ở đâu từ tận xa xâm
hiểu chăng nào tơ tầm đứt đoạn
-
em ở đây nhìn hoa thạch thảo
bảo tố nguồn tim bảo tố lòng
đài đông dịu vời ngần mây ảnh
bao nổi u phiền chạnh sầu mong
-
anh thấy nàng tiên mắt nai vàng
khuôn trăng đầy đặn dáng cao sang
nhìn em lòng những dâng tình muốn
bài thơ xin gửi bạn hồng nhan
-
tôi muốn
-
tôi muốn ta nàng như bướm hoa
khoe sắc nắng vàng dáng thướt tha
hương lan bay tỏa vô tình bướm
ngơ ngẩn vờn hoa đẹp kiêu sa
-
nàng hoa thuở ấy chưa biết cười
từ ngày bướm trắng bướm sang chơi
hoa như e thẹn trong nắng sớm
khép nép giọt sương má hồng tươi
-
môi hoa chợt hé hạt sương rơi
bát ngát hương hoa bướm gợi mời
hoa yêu cánh bướm bướm yêu hoa
quấn quít bên nhau mãi chẳng rời
-
bướm trắng bao lần ôm lấy hoa
dầu bao chiếc lá lá bay xa
gió bấc lạnh hoa run trước gió
bướm ủ hoa yêu sưởi ấm hoa
-
tôi muốn tôi như con bướm trắng
còn nàng hoa mộng nắng tình xuân
đôi ta hoa bướm tim son sắc
mãi mãi yêu nhau mặc gió trăng
-
đông xưa kỹ niêm
nhớ người dưng
-
đông nào dạo phố nắng tà
gặp em gái nhỏ rộn ràng lòng mê
chào em cười nói vui ghê
tay trong tay dắt cùng về dưới mưa
-
thoảng qua dư ảnh thuở xưa
mỗi chiều tan học ta đưa em về
bên nhau những buổi chiều quê
chợt bừng tỉnh giấc bên lề mình tôi
lặng nhìn cành quế xa xôi
một trang ước vọng nổi sầu giăng tơ
-
nhớ nào hoa ngọc tuổi thơ
đông nay nàng đã đôi bờ cách xa
nàng sang xứ lạ đài loan
còn ta đài đoạn tâm can muộn phiền
-
đèn khuya rẽ lối hiên song
nhớ người tôi mới rót dòng tâm thư
vén mây xô nhẹ thảo lư
chứa chan tình thể thuở từ mới quen
-
thiều quang phút đã qua rèm
ba mươi tuổi nợ ai đem vào lòng
đông buồn tay viết lòng vòng
chữ thương chẳng dám chữ không chẳng đành
-
trăng nghiêng giọt sáng xuyên cành
phất phơ tàu lá di hành hồng nhan
ngở rằng vai tựa đài trang
giọt sương lạnh rớt hồn tan theo người
-
giựt mình chợt tỉnh tự cười
mơ tiên vọng ngọc sao trời quá xa
thở dài tự oán cho ta
vì ai tim vở lệ nhòa trong tim
-
bài thơ nầy viết lại hồi ba năm trước 2020
-
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét