Thứ Ba, 22 tháng 1, 2019

Những dòng thơ thời quá khứ

Những dòng thơ thời quá khứ
-
Quang Minh Trần
-
vu vơ không biết viết gì vào
muốn viết dòng thơ viết được nao
pha bút ngận ngờ sao ngơ ngẫn
tựa say tựa sỉn tựa chiêm bao
-
nhướng mắt rộn ràng từng con chữ
hoa nhòe bối rối nổi xôn xao
trăng nghiêng khóm trúc gió vi vu
lại tưởng nàng thơ rẻ ngỏ vào
-
Quang Minh Trần
-
mông mênh thuyền nhỏ quá chông chênh
lòng những đã quên ngày tách bến
lý ra xin nói lời tạm biệt
hồng hồng e thẹn chút tình nên
-
lối nhỏ hai nhà rào ngăn trở
không nương hàng dậu ở ngả trên
áp mặt ghé nhìn tìm hương ngọc
nồng nàn khơi nhớ dáng cô bên
-
Quang Minh Trần
-
tay trong tay cung trời gió lộng
đường song song vẫn có hai chiều
tim tịnh tiến cỏi lòng nặng chiểu
ta và em khó biểu đến nhau
-
môi tìm môi nhở trao điểm uốn
giải cơn mê sầu cuộn định đề
bờ tỉnh giác nào có si mê
em một nơi anh lại một nơi
-
Quang Minh Trần
-
nhớ lúc cùng đi dưới cơn mưa
điếm từng hạt nước điếm say sưa
em bảo tình ta sao đẹp quá
như chàng du mục đuổi cừu trưa
-
rồi một ngày kia hồn nước gọi
tạm biệt nàng yêu trong lửa khói
khoát súng biên cương chống kẻ thù
mắt nhìn nhau mắt luyến lòng thôi
-
nắng nhạt len mắt lệ lăn đi
hương xuân hoa úa nổi chia ly
mây sầu ôm gió chợt thở dài
trăng buồn nhung nhớ nào hiểu chi
-
chia tay chốc đã mấy thu sang
bước nẻo hành quân anh rẻ ngang
vườn xưa trở gót chinh nhân lại
thăm nhớ người yêu ngã xế tàn
-
hoa bướm ngậm ngùi lệ chứa chan
khắng khít ngày nào mộng tình lang
xum hợp nổi vui đôi đã nhớ
tách gót lên đường biệt hương nàng
-
Quang Minh Trần
-
người ơi gặp gở làm chi thế
đêm về trằn trọc nổi đê mê
cửa sổ vô tình in bóng ngọc
ngẩn ngờ tim hỏi nẻo đường về
-
người hởi ngờ chi duyên chỉ thắm
tình cờ đối mặt bạn tri âm
vì sao nổi nhớ như bùng nổ
trái tim cằn cổi bổng yêu thầm
-
ai đã nâng cằm xem biển lệ
lặng nhìn ánh mắt tim tái tê
cánh nhạn lẻ loi bay cô độc
đánh rơi hạt nhớ của si mê
-
làm sao định nghĩa chữ tình yêu
sầu chi sâu đậm nghe nặng chiểu
thổn thức trăng thề hồn chết lặng
tim tím mây buồn gió đìu hiu
-
Quang Minh Trần
-
kể từ bướm lạ vườn mơi
sắc hoa dường nhở quen hơi bướm tình
canh tàn trăng xế vọng hình
đông nay nàng đã chiết kinh xứ người
-
trời in mây biếc gió lơi
tình tan trăm mảnh chơi vơi cõi lòng
niềm riêng rời rả bảo giong
qua cầu con sáo sổ lồng bay cao
-
muộn màng muôn nổi đớn đau
chữ chờ anh gửi trăng sao bể ngàn
đông nay cánh nhạn lạc đàng
chơ vơ ngọn gió phụ phàng xót xao
-
Quang Minh Trần
-
xuân nay xuân đến khắp mọi nhà
cây lá đâm chồi mai trổ hoa
lòng anh như ngở con tim chết
nhớ mãi người xưa mắt lệ nhòa
-
em bảo anh rằng đừng nhớ nữa
đôi chân hờ hửng bước đường xưa
rặng trúc sao như buồn héo đọt
tợ nhở lòng anh chết nắng trưa
-
sợi nhớ sợi thương tim rức ray
hình ai còn mãi trái tim gầy
xuân lại như là xuân củ kỷ
củ kỷ tình ta ở những ngày
-
em ơi em có hiểu chăng em
anh thức hồn dâng điếu thuốc đêm
phà khói quyện thành em kiều diểm
tìm lại hình em trong trái tim
-


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét