Chủ Nhật, 24 tháng 8, 2014

Thu ơi

Thu  ơi

mùa thu chiếc lá vàng rơi
bao nhiêu lá đấy chơi vơi nhớ người
biển trời ngăn cách hai nơi
ngấn thơ buồn bả gieo lời nhớ nhung 

nhớ ngày thu ấy bảo bùng
em đi vì hiếu chữ tùng bỏ sau
còn chăng hoa lá thu nào
sương đêm heo hút vẩy chào theo chân

xứ xa cuốn trọn giai nhân
còn chăng hư ảo nhìn trăng trông người
vần thơ gợi nổi buồn rươi
mộng mơ anh dệt mây trời vấn vương

ngân giang bờ cách đôi đường
ngưu lang chức nữ quạ thương bắt cầu
gặp nhau mừng tỉu bồi hồi
sụt sùi giọt lệ biến sầu mưa ngâu

ta nàng biển cách tìm đâu
mượn trang fa bút bồi hồi thở than
thu về nhìn chiếc lá vàng
nhìn xa xa tít mơ màng trông ai

giọt thương loan lệ hình hài
hoa sầu ai ngắt đọa đài con tim
cung trời mây tím nặng chìm
lung linh ngọn nến trốn tìm đài trang

trăng nghiêng nơi khuyết sao mang
trăng tròn rực sáng chốn nàng phồn hoa
dòng đời đưa đẩy hay là
mượn ngôn hiếu ấy tình ta xa rời

chỉ là chỉ có đất trời
hiểu không ai biết chuyện đời lao lung
đêm khuya ôm lạnh tột cùng
lạnh ngoài lạnh cả nảo nùng con tim

vang đâu tiếng vạc ăn đêm
như kêu đàn vạc sương mềm chờ nhau
vần thơ ai oán ngấn đào
cành hồng có nhớ chăng nào hởi chăng
 

Hình ảnh: thu   ơi

mùa thu chiếc lá vàng  rơi 
bao nhiêu lá đấy chơi vơi nhớ người 
biển trời ngăn cách hai nơi 
ngấn thơ buồn bả gieo lời nhớ nhung 

  nhớ ngày thu ấy bảo bùng 
em đi vì hiếu chữ tùng bỏ sau 
còn chăng hoa lá thu nào 
sương đêm heo hút vẩy chào theo chân 

  xứ xa cuốn trọn giai nhân 
còn chăng hư ảo nhìn trăng trông người
 vần thơ gợi nổi buồn rươi
 mộng mơ anh dệt mây trời vấn vương 

  ngân giang bờ cách đôi đường
 ngưu lang chức nữ quạ thương bắt cầu
 gặp nhau mừng tỉu bồi hồi
 sụt sùi giọt lệ biến sầu mưa ngâu 

  ta nàng biển cách tìm đâu 
mượn trang fa bút bồi hồi thở than
 thu về nhìn chiếc lá vàng
 nhìn xa xa tít mơ màng trông ai 

  giọt thương loan lệ hình hài 
hoa sầu ai ngắt đọa đài con tim
 cung trời mây tím nặng chìm 
lung linh ngọn nến trốn tìm đài trang 

  trăng nghiêng nơi khuyết sao mang
 trăng tròn rực sáng chốn nàng phồn hoa 
dòng đời đưa đẩy hay là
mượn ngôn hiếu ấy tình ta xa rời 

  chỉ là chỉ có đất trời
 hiểu không ai biết chuyện đời lao lung
 đêm khuya ôm lạnh tột cùng
 lạnh ngoài lạnh cả  nảo nùng con tim 

  vang đâu tiếng vạc ăn đêm
 như kêu đàn vạc sương mềm chờ nhau
 vần thơ ai oán ngấn đào
 cành hồng có nhớ chăng nào hởi chăng

2 nhận xét:

  1. còn gì không mùa thu chợt đến
    gió heo may khiến bến xa đò
    lá lụt rơi dâng tràn ngoài ngỏ
    tận nguồn tim ai đó lạnh tanh

    có còn không hơi ấm yến oanh
    mang ngọn gió thì thầm say đắm
    giữa đêm khuya sao trời cùng ngắm
    mắt chan hòa tay nắm người thương

    và còn gì hạt nhớ vấn vương
    len kỹ niệm như dường chợt tắt
    nay bổng bùng lửa lòng ngọn bấc
    nhớ thu nào ngây ngất bên nhau

    Trả lờiXóa
  2. dưới hiên thềm trời vẫn đầy sao
    bò vai tựa hồn chao lạc lối
    vụt biến mình thành hai con rối
    diển lớp tuồng chức nữ ngưu lang

    đến đoạn kết thiếp thiếp chàng chàng
    mắt nhìn mắt lệ tràn tạm biệt
    hai bờ sông ngân giang thảm thiết
    ta với nàng da diết tình ưu

    có còn gì nước mắt mưa thu
    lan nhòa lệ tình như lang chức
    mưa cứ mưa lệ vẫn cứ rơi
    hư hao thế hai nơi xa cách

    Trả lờiXóa