Thứ Hai, 17 tháng 7, 2017

Người ấy ( tiếp )

Người ấy ( tiếp )
người ấy giờ đây khác xưa nhiều
còn gì đâu nữa để mà yêu
tuổi xuân ngày đó chừng hai mấy
bổng chốc tàn phai bóng xế chiều
hạt thu ánh xạ thời gian chiếu
lá vàng rải rác đất buồn hiu
vói tay nhặt lại vùng kỹ niệm
gợi ảnh trong tim khúc lẩy kiều
đêm khuya thu khóc trăng tàn điệu
làn nước sông hàn dậy sóng kêu
chong chênh thuyền nhỏ dòng tâm sự
nâng chén rượu sầu chuốt cô liêu
trăng ơi có nhớ tình tơ liểu
mái tóc đài trang xỏa gió phiêu
kề vai đôi bòng in sóng nước
man mác hương son mặt mỹ miều
thuở ấy người tươi hoa hàm tiếu
bên dòng hương ngọc mắt nai yêu
tôi như lạc lỏng vùng giác ảo
ngây dại vô hồn bước chân xiêu
ngày nay cảnh vật nhở cô liêu
người ấy tàn phai nắng xế chiều
tình củ vẫn in trong tâm đấy
sờ soạng hồn tôi nét chấm phiêu
ôn cố tri tân hóa rong rêu
tìm đâu người ấy hoa hàm tiếu
vận tải thời gian phủ bụi mờ
người đã xa rồi cảnh đìu hiu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét