Thứ Sáu, 5 tháng 8, 2016

Mẹ ơi !

Mẹ ơi !

tôi chợt tỉnh hay đây đang nằm mộng
vu lan nay hoa hồng trắng đeo mang
mẹ tôi đâu tôi lại chít khăn tang
ôi duyên phận bẻ bàng tôi xa mẹ

giờ đây tôi tìm mẹ trong dĩ vảng
trong mơ hồ ảm đạm quá khứ qua
tìm hình bóng thân yêu của mẹ già
trong ngấn lệ lan nhòa qua di ảnh

sanh với tử nhạt hình thiên thu vọng
một đời người sương khói phủ trắng tay
đến hay đi cũng một nắm hình hài
hòa cát bụi chuổi ngày dài vô định

tình mẫu tử bao đêm hằng khắng khít
sớm tối nhau trần tục cảnh phù vân
giờ chia tay ngõ rẽ biển hồng trần
ôi than thở trăm năm tàn cuộc mộng

tình mẫu tử trần gian làm khách trọ
hợp rồi tan cảnh đó mãi chơi vơi
đọng trong tâm triết lý một cảnh đời
hư huyển hóa lệ rơi vương thọ khổ

đời danh lợi phủ quanh bầu giông tố
nẻo luân hồi xoay chuyển chữ tử sanh
trên bục thờ di ảnh đấng sanh thành
tâm tình gởi dòng lệ nhòa uất nghẹn

thuyền giải thoát bến bờ minh giác ngạn
cõi niết bàn sang lạc cảnh tây phang
cầu hương linh cho mẹ được vảng sanh
mùa báo hiếu vu lan con hiếu để

bên hương án dòng thơ nhòa ngấn lệ
kỹ niệm xưa mẹ để lại lòng con
bao nổi nhớ nhở dường đang lẩn trốn
khách hồng trần một chốn tùy duyên câu

biết tử sanh chuyện cảnh kiếp luân hồi
nhung nhớ vẫn nghìn sầu câu mẫu tử
vu lan về trong niềm thương pháp lữ
đóng tròn vai hai chữ mẹ con ta

ngày hôm nay vĩnh biệt cảnh ma ha
lòng trẻ dại cách xa hình bóng mẹ
đêm từng đêm con luôn gọi khe khẻ
mẹ luôn là bóng cả mãi che con —.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét