Thứ Sáu, 9 tháng 9, 2016

Em bảo

Em bảo

em bảo anh rằng đừng nhớ nữa
đôi chân hờ hửng bước đường xưa
rặng trúc sao như buồn héo đọt
tợ nhở lòng anh chết nắng trưa

sợi nhớ sợi thương tim rức ray
hình ai còn mãi trái tim gầy
thu lại về đây nổi nhớ ai
nhớ lại tình ta ở những ngày

em ơi em có hiểu chăng em
anh thức hồn dâng điếu thuốc đêm
phà khói quyện thành em kiều diểm
tìm lại hình em trong trái tim

Anh ước

anh ước chi cây nọ liền nhau
hoa ưu ái nổi vui thành nguyện
một mối tình êm nhu như truyện
duyên nợ thành kết chỉ tơ hồng

anh ước thế mênh mông dâu bể
biết nên duyên chợt kể ai nghe
chỉ hàng cây cùng với lủ ve
chia sẽ nổi cảm thông anh vậy

Em có nghe

em có nghe và em có thấy
biết làm sao tình ấy keo sơn
hay chỉ là giấc mộng gió vờn
thoáng chút đã vi vu vụt biến

em biết chăng đêm trường lưu luyến
nhớ về em nhớ cả dòng thơ
anh ước trong mơ tim nức nở
phải chăng em hơi thở lòng anh

Giờ nầy đâu

giờ nầy đâu trơ vành trăng khóc
gió lay hờn thổi tróc nguồn si
bòng nàng thơ xa tít phân kỳ
lệ tròn giọt sầu bi lẻ bạn

nàng thơ nay lạnh nhạt chân hoang
người nghoảnh mặt bước sang lối mới
bỏ tháng năm thâm tình chới với
hoa tím lòng đành đoạn rêu phong

kỹ niệm xưa em nhớ hay không
chiếc ô nhỏ chung mưa mở hội
giờ cớ chi nàng ra đi vội
để sau lưng trái ấu u sầu


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét