Thứ Ba, 27 tháng 6, 2017

CHÂN TRỜI DALAT

CHÂN TRỜI DALAT
bóng nàng áo tím thơ ngây
chân trời dalat tim nầy còn ghi
hồ hương băng ghế còn đây
thác rem còn đó trăng gầy lung linh
bâng khuâng hạ thắm phượng tình
thuở nào áo tím chúng mình nhở quen
phố xưa rủ ánh muôn đèn
chén trà hoa bưởi cơ hàn nhâm nhi
tơ tình nghiêng bút khắc ghi
không hề phai nhạt tình si dại khờ
trải bao năm tháng mịt mờ
xa chân em bước nổi chờ mông lung
hạ về nhớ cảnh tương phùng
nhớ nàng con gái mắt nhung thuở nào
nhiêu đêm trăn trở chiêm bao
tưởng ai tương ái ngạt ngào làm sao
vần thơ u nhả hư hao
mơ người áo tím má đào dễ thương
hạ về quay lại sân trường
rêu phong phủ lớp vấn vương tình sầu
giờ người tận mãi đâu đâu
xứ người xa tít vần châu ngậm hờn
nắng thưa trên mái tóc thơm
nắng rơi phớt má nắng vờn môi xinh
hồ hương in bóng nhân tình
phố xưa mơn gót vọng hình giai nhân
đường dài mây phủ bước chân
vườn hoa e thẹn em lần đi qua
thác rem đỉnh hú thông già
kỹ niệm ngày ấy đậm đà tình yêu
đồi thông gió rít bóng chiều
nghiêng nghiêng hướng gió cô liêu cõi hồn
bờ môi e ấp nụ hôn
trăng treo dốc núi mây dồn người yêu
thương bao nhiêu đợi bao nhiêu
lòng tôi uất nghẹn cuối chiều khuyết trăng
mơ về môi mộng hôn tân
giấc mơ tim rủ giai nhân cận kề
bềnh bồng sóng nước đam mê
hồ xanh như cỏ ghế thề hôm nao
em đi nổi nhớ rạt rào
làn hương hơi thở nhẹ vào trong tôi
có gì trong mắt xa xôi
nửa vầng trăng khuyết chia đôi cuộc đời
có gì vương bước xa vời
nhìn trăm ngọn núi cạn lời nhớ thương
còn gì mặn ảo môi hường
còn chăng sương lạnh đêm trường hè vương

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét